- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THẾ MÀ ANH CŨNG TIN

24 Tháng Mười Hai 20186:07 CH(Xem: 26859)


dang hien 2018
Đặng Hiền 2018

Mình nói trùng như câu chuyện mùa đông
Gởi trái tim hồng hồng lửa ấm
Sưởi cho em bàn tay mưa nhiệt đới
Em thức khuya với từng trang thơ anh viết

Không có ai nói là mình đang nhớ
Anh viết gì em cũng nói thương
Miễn sao không kêu nhầm tên người lạ
Em không giận hờn vì em yêu tự do

Có khi nào anh hỏi em ra sao
Ở những ngày không anh bên cạnh
Ở những ngày thinh lặng không anh
Thơ anh lan man như đi lạc

Chẳng bao giờ em hỏi viết cho ai
Em thích khi thấy anh làm thơ
Yêu là không bao giờ chiếm hữu
Vì thế, anh cứ tự nhiên viết cho em đọc

Em muốn đọc tâm hồn anh thật kỹ
Em hứa yêu thơ anh ngay lập tức
Dù trong đó có em hay không
Thế mà anh cũng tin, và em khóc...

Đặng Hiền

(2018)

Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Giêng 20193:11 CH
Khách
Đọc bài thơ này của nhà thơ Đặng HIền, bỗng muốn viết một cái gì kĩ càng một xíu về hình ảnh những bóng gai nhân thấp thoáng sau các trang thơ của các thi nhân. Em trong bài thơ này và nhiều bài thơ khác của nhà thơtheo hình dung là một trang gia nhân kì nữ, xa mà gần, đoan trang mà quyến rũ, đừi thường mà thi ca, trong veo mà sau thẳng, đời thường mà thánh thiện. Chẳng thế mà thi nhân an bằng mà di dưỡng nhân cách, nồng nàn mà chắp cánh phiêu ca. Hầy hết với các thi nhân thì Em ấy là nàngthơ, là hồng nhan tri kỉ, không phải là người vợ yêu thương ở góc đời thường. Đó là điểm thiệt thòi của các thi sĩ và cũng là ân điển trời ban cho thi sĩ họ Đặng- nàng là vợ, là người yêu, là giai nhân, kì nữ của chàng thơ. Yêu và cảm ơn nàng ấy. Vì nhờ có nàng ấy làm thi cảm, thi liệu, mà ta có thơ tình Đặng Hiền, nói không quá, đẹp tựa những đóa hoa;cho chúng ta tin vào tình yêu không chỉ có thể chung thủy mãi mãi mà còn mãi mãi đam mê, thanh xuân.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34856)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36814)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32430)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý
03 Tháng Mười Một 20141:46 SA(Xem: 36859)
Thời gian trôi bằng trái tim thiền sư Màu mắt dịu êm như trăng Anh muốn vẽ sóng về trong chiều nắng Chiếc áo đỏ của tình yêu em
03 Tháng Mười Một 20141:22 SA(Xem: 16451)
Cõi đời ảo mộng Trừng mắt tâm linh Xác thân tục lụy Hóa kiếp với tình
02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 36408)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
02 Tháng Mười Một 201412:46 SA(Xem: 33911)
trăng đêm soi ướt gối nồng nàn thu nồng nàn em
01 Tháng Mười Một 201411:50 CH(Xem: 36422)
khi cơn mưa nặng hạt phố vàng nhòa hiu hắt đôi mắt nhớ buồn thiu em đã đoán trật lất
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 34224)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 32406)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)