- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THẾ MÀ ANH CŨNG TIN

24 Tháng Mười Hai 20186:07 CH(Xem: 26660)


dang hien 2018
Đặng Hiền 2018

Mình nói trùng như câu chuyện mùa đông
Gởi trái tim hồng hồng lửa ấm
Sưởi cho em bàn tay mưa nhiệt đới
Em thức khuya với từng trang thơ anh viết

Không có ai nói là mình đang nhớ
Anh viết gì em cũng nói thương
Miễn sao không kêu nhầm tên người lạ
Em không giận hờn vì em yêu tự do

Có khi nào anh hỏi em ra sao
Ở những ngày không anh bên cạnh
Ở những ngày thinh lặng không anh
Thơ anh lan man như đi lạc

Chẳng bao giờ em hỏi viết cho ai
Em thích khi thấy anh làm thơ
Yêu là không bao giờ chiếm hữu
Vì thế, anh cứ tự nhiên viết cho em đọc

Em muốn đọc tâm hồn anh thật kỹ
Em hứa yêu thơ anh ngay lập tức
Dù trong đó có em hay không
Thế mà anh cũng tin, và em khóc...

Đặng Hiền

(2018)

Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Giêng 20193:11 CH
Khách
Đọc bài thơ này của nhà thơ Đặng HIền, bỗng muốn viết một cái gì kĩ càng một xíu về hình ảnh những bóng gai nhân thấp thoáng sau các trang thơ của các thi nhân. Em trong bài thơ này và nhiều bài thơ khác của nhà thơtheo hình dung là một trang gia nhân kì nữ, xa mà gần, đoan trang mà quyến rũ, đừi thường mà thi ca, trong veo mà sau thẳng, đời thường mà thánh thiện. Chẳng thế mà thi nhân an bằng mà di dưỡng nhân cách, nồng nàn mà chắp cánh phiêu ca. Hầy hết với các thi nhân thì Em ấy là nàngthơ, là hồng nhan tri kỉ, không phải là người vợ yêu thương ở góc đời thường. Đó là điểm thiệt thòi của các thi sĩ và cũng là ân điển trời ban cho thi sĩ họ Đặng- nàng là vợ, là người yêu, là giai nhân, kì nữ của chàng thơ. Yêu và cảm ơn nàng ấy. Vì nhờ có nàng ấy làm thi cảm, thi liệu, mà ta có thơ tình Đặng Hiền, nói không quá, đẹp tựa những đóa hoa;cho chúng ta tin vào tình yêu không chỉ có thể chung thủy mãi mãi mà còn mãi mãi đam mê, thanh xuân.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34682)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31736)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.
24 Tháng Mười 20146:36 CH(Xem: 34262)
có sự im lặng bên bậc cửa nỗi buồn đang bị tru di ở đó giấc ngủ thiếu chừng vừa kịp thở em nghĩ gì xa xôi
24 Tháng Mười 20146:29 CH(Xem: 30390)
tròn trăng hết một phương buồn rồi dần khuất tịch màu chuông nẫu vàng chiều ngồi đọ bóng thu sang mà mình với lá cùng han rỉ mùa
23 Tháng Mười 20143:37 SA(Xem: 32264)
Một người viết trẻ, lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Anh tự giới thiệu như sau: “LÊ MINH PHONG, sinh năm 1985. Đã viết với các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, thơ, phê bình văn học, phê bình hội họa... Cộng tác với nhiều nơi với nhiều bút danh khác nhau. Hiện làm báo và vẽ tranh ở Huế.”
23 Tháng Mười 20143:30 SA(Xem: 32045)
Và em như thể là bông huệ Nở giữa đồi nương giữa đất trời Và ta như thể con trăng xế Trôi giữa mù sương giữa ngậm ngùi
23 Tháng Mười 20143:23 SA(Xem: 33326)
cái đài thủng nghe rè rè như hàng rao chợ ế họp hành đã lâu sao đong toàn gióng gật quang. thì ờ bóng như kền mạ
19 Tháng Mười 20141:36 SA(Xem: 33099)
- những giấc mơ hiền ngoan miên man lòng tôi cổ tích - những giấc mơ rực ngời dòng sông đêm tĩnh mịch Tôi ôm hết vào người, lặng lẽ chất nỗi buồn vác cuộc-ra-đi (HDP)
19 Tháng Mười 20141:12 SA(Xem: 35017)
Không phải em đói chỉ là giấc mơ chưa đi hết chặng đã ngủ quên bên mương suối ừ, đã bảo em cứ mơ đi mơ cho đến khi hoàng hôn nhỏ ròng vào mắt
15 Tháng Mười 201412:46 SA(Xem: 32860)
Không có mùa thu trên những con đường này Chỉ hai mùa mưa nắng Làm gì có mùa thu để đi trên những xác lá vàng trong công viên Chỉ là những ngọn gió chướng của ngày hè và mùa nước nổi vào tháng chin