- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÀI GÒN THÁNG MƯA

23 Tháng Năm 20181:42 SA(Xem: 25324)


câu thơ mất tích - nguyen thi bach van
Câu thơ mất tích - ảnh NTBV


SÀI GÒN THÁNG MƯA

 

Sài gòn tháng này đã vào mưa
Góc đường xưa chẳng biết ai chờ
Chuyến xe chiều vắng người khách lạ
Ngã năm ngã bảy cũng thờ ơ

 

Sài gòn mưa chiều cùng nhau ướt áo
Đi quanh co lạc mất đường về
Đêm ủ mình trong căn phòng nhỏ
Nhân ngãi tròn một nửa phu thê

 

Tôi trở về không còn người ở đó
Trưa hè buồn chợ nhỏ quạnh hiu
Cây cầu già  gập ghềnh nhung nhớ
Hàng cau gầy theo gió liêu xiêu

 

Tôi quên tôi một ngày thất lạc
Buổi cơm chiều gợi chút vấn vương
Ta mời nhau một chung rượu tặng
Rượu cạn chung thấy đắng vị qua đường

 

Sài gòn tháng này mưa bất chợt
Đường thênh thang thiếu dấu chân người
Một cảm xúc dự phần trong cuộc
Bỗng bật cười ra tiếng người ơi........

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

CÂU THƠ MẤT TÍCH

Cớ sao anh chẳng sang em nhỉ
Để bên này chờ mãi suốt mùa trăng
Cớ chi mưa cứ mưa rơi mãi
Làm sao hơ nóng dạ tình nhân

Chỉ một đêm say tình vội chớm
Con trăng già làm chứng chuyện đôi ta
Sao chưa hết mùa trăng tình vội đã
Kéo thêm mây phủ kín ánh trăng ngà

Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Mà người thì không bắt bóng được bao giờ (*)
Em trót đã đem lòng thương nhớ
Buồn bất ngờ đến giữa những câu thơ

Có điều gì uẩn khúc ở trong em
Khi mưa xuống chiều nay người lỗi hẹn
Hay mưa đã đem người bỏ trốn
Câu thơ buồn mất tích lại trồi lên

......

Nguyễn thị Bạch Vân
(*) NTN


TỰ THÚ


Người bảo ta thôi đừng lưu luyến nữa
Mười mấy năm tình ấy đã chưa từng
Ba bốn phen ta vẫn còn lần lựa
Người dăm bảy lần cũng trở dạ bâng khuâng

Người bảo ta thôi còn gia đình nữa
Đâu dễ gì một chốc lại buông xuôi
Làm sao người đo đếm được hai nơi
Dan díu mãi linh hồn thêm thổi rửa

Con chim lẽ kêu hoài lời căm giận
Ta mệt nhoài với phận tình nhân
Dẫu đêm sâu người nắm níu ân cần
Ta có lẽ suốt đời không danh phận

Vuốt lên đầu tóc đã thêm màu phấn.
Người có còn day dứt nữa hay không
Người có thương ta một thuở mặn nồng
Gom hết cả xuân hồng mà vun vén

Nếu một ngày người chạnh lòng xưng tội
Chúa sẽ cầm hoả ngục để ban ơn
Chúa sẽ phán ai là người có lỗi
Và dĩ nhiên kẻ đó chính là người.

.....

Còn riêng ta Phật đã nắm đuôi rồi.....

Nguyễn thị Bạch Vân

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Tám 20152:42 SA(Xem: 31619)
những mảnh vỡ quá khứ một hôm cắt đứt niềm tin cái thói hèn trở chứng trong một ngày bi quan
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 34044)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 33496)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi
19 Tháng Bảy 201512:29 SA(Xem: 29953)
Ta dám thề rằng hương ngày cũ Đã theo ai vào tận giấc mơ Sớm mai trách cứ thiên hà một Vì sao sót lại ngày ham chơi
19 Tháng Bảy 201512:10 SA(Xem: 30433)
từ tía sang đỏ tự phê mặt mũi một đống cắc kè thầy bói bảo anh này có phong cách búa rìu cho ngồi ghế kiểm sát
18 Tháng Bảy 201511:56 CH(Xem: 34130)
Cứ bỏ đó,cứ để lòng thanh thản Mưa chiều nay lất phất gió muôn chiều Cười với lá mùa xuân hay mùa hạ Phía cuối đời sẽ vỡ lẽ tình yêu.
07 Tháng Bảy 20153:38 SA(Xem: 32035)
LTS: Đông Duy là bút hiệu của Hoàng Kiếm Nam. Ông là nhà thơ, nhà văn, bên những sáng tác văn chương , ông còn có nhiều tác phẩm về hội họa và ca khúc, đồng thời cũng là nhà báo kỳ cựu trong làng báo Việt Nam ở hải ngoại. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những thi phẩm của thi sĩ Đông Duy Hoàng Kiếm Nam.
07 Tháng Sáu 20152:55 SA(Xem: 31625)
Lẩn thẩn với màu Sắc Bây giờ quá nửa đêm Có thể giữa ngày- và Lại đi trên đường dài
06 Tháng Sáu 201511:54 SA(Xem: 34296)
em và mùa hoa ngọc lan sót lại chỉ vài cánh mỏng so le thành phố bây giờ không còn những mái mây che những góc xưa bộn bừa
27 Tháng Năm 20152:59 SA(Xem: 38103)
Sáng nay anh không thức dậy sớm Cùng em bước trên con đường đầy sương trắng Em khoác cái mũ lên cao Giữ đôi tai trong im lặng Và anh có nghe tiếng rêu chảy Trong cái hồ nhỏ bên bờ thành? Em hứa với anh sẽ viết một bài thơ tình Sớm nay sương mãi trắng mái đầu Chưa đánh thức giấc ngủ muộn