THÀNH PHỐ EM TÔI
Ngã tư bụi hè
Ngã bảy gió bấc
Thành phố em tôi
Con đường dài lê thê cuộc mưu sinh rã rời thân xác
cội cây bơ vơ bóng mát
chiếc bánh mì nguội ngắt vì sao
Thành phố em tôi tức tưởi gầm cầu
dòng sông đen ói mửa
cụ già ngủ gật bên ngổn ngang rác rưởi
tiếng còi xe phù hoa ngạo nghễ
bóng gã hành khất lênh khênh dưới ngọn đèn mờ
gót chân vàng son dí nát
Em
nghé con lạc lõng
giữa khối hỗn độn bê tông
biệt phủ máu xương
thèm mái tranh xơ xác
khao khát cọng rơm vàng
củ khoai lùi hoàng hôn ấm áp
...
Những cung đường hủ nát
Thành phố em tôi
…
Trần Quang Phong
GIẤC MƠ EM TÔI
Cội đèn tha hương khoắc khoải
Ru vàng vọt giấc mơ em tôi
Em tôi đôi mắt cong vắt mảnh chiều
Làn khói ấm áp mái tranh quẩn quanh con đường xanh xanh cỏ
Đàn gà chiêm chiếp bên cội dừa trĩu quả
Những đứa trẻ nắt nẻ lom khom
Tìm khuôn mặt ngây thơ của đất
Cọng rơm thì thào
Dế mèn lích rích
Đất của em tôi cội rễ mỉm cười
Ghế đá vỉa hè phố người lạnh lẽo
Ru còng queo giấc mơ em tôi
Em tôi chân trần chạy trên cát bỏng nắng hè ngóng chiếc thuyền cha hun hút chân trời
Mẹ nhoẻn miệng cười vẫy năm ngón thon hồng ung dung chìm vào con nước
Gió miên man đồi cát chập chùng trắng khăn tang phấp phới
Cọng rơm héo hắt
Dế mèn nín bặt
…
Giấc mơ tan tác đàn gà lang thang trên con phố mòn mỏi tình người
Đất của em tôi rỉ máu.
Trần Quang Phong
- Từ khóa :
- TRẦN QUANG PHONG