- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VALENTINE VÀ ÔNG ADAM.

15 Tháng Hai 20187:27 CH(Xem: 25322)



is


Mới có gần một năm thôi mà lúc đó ông Adam đã chán bà Eva lắm rồi. 

Có lẽ vì bà nói nhiều quá, ông chịu không nổi. 

Hoặc có lẽ vì bà nói ít quá, ông cũng chịu không nổi. 

Thế mới biết cái người đàn ông đầu tiên trên trái đất này cũng lộn-xộn, khó tính không khác gì con cháu của ông ta sau này. 

 

Một hôm, ông Adam bỏ vào rừng đi chơi một mình, tìm trái cây lạ. 

Tìm trái cây thôi chứ không tìm phở. Ông Adam biết vào thời bấy giờ làm gì có phở mà tìm. Ông vẫn ấm-ức mãi là trước đây đã không tặng thêm cho Chúa mấy cái xương sườn của mình. 

 

Chiều tối ông vừa về đến nhà thì đã thấy vợ đứng đợi sẵn ở cửa hang. Bà Eva nhìn thấy một sợi tóc thật dài nằm vắt-vẻo trên vai chồng. 

Bà chồm đến, chụp sợi tóc dí vào mặt ông -- không vào mặt ông thì vào mặt ai,"Ông trốn vợ đi chơi với ai?"

Ông Adam cười khinh-bỉ, "Chỉ có hai người trên trái đất này thôi. Tóc của bà đấy."

Bà Eva nhận ra tóc của mình. Nhưng vẫn còn hơi nghi-nghi. Nghi-ngờ là quyền bất-khả xâm-phạm đầu tiên của loài người, được bảo-vệ bởi chính người đang nghi-ngờ, bắt đầu từ bà Eva.  Ôi! Women!

 

Ngày hôm sau, ông Adam lại vào rừng một mình tìm trái cây. 

Buổi chiều bà Eva ra tận cổng "làng" đón chồng. 
Bà chăm-chú soát thật cặn-kẽ trên người ông và lần này không tìm thấy được một sợi tóc nào trên người của chồng. 

Lập tức bà Eva xoắn lấy cổ ông Adam và rít lên, nghe rõ ra giọng Hà-đông, "Giời ơi là giời! Hôm nay ông đi chơi với con mẹ trọc đầu nào?!?"

Một sự im-lặng thật nặng nề bao phủ trái đất sau đó. Hai vợ chồng không nói với nhau một tiếng: Ông Adam không nói được vì đang giận đến nghẹn họng. Còn bà Eva không nói được vì ông Adam đang bóp cổ bà. 

 

Từ đó trong ngôn-ngữ của loài người có thêm một chữ mới: Vũ-phu. 

Sau này Liên-hiệp-quốc dùng từ cụ-thể hơn: Domestic Violence. 

 

Thế là "Valentine" là không có ông Adam!

"Violent-type" hợp với cá-tính của ông hơn. 

Cũng may là ông sống vào thời ấy. Chứ vào thời này, mà ở Mỹ nữa thì có mà tù mọt gông. 

 

Lê Xuân Cảnh
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34857)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36814)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32432)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý
03 Tháng Mười Một 20141:46 SA(Xem: 36860)
Thời gian trôi bằng trái tim thiền sư Màu mắt dịu êm như trăng Anh muốn vẽ sóng về trong chiều nắng Chiếc áo đỏ của tình yêu em
03 Tháng Mười Một 20141:22 SA(Xem: 16451)
Cõi đời ảo mộng Trừng mắt tâm linh Xác thân tục lụy Hóa kiếp với tình
02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 36410)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
02 Tháng Mười Một 201412:46 SA(Xem: 33914)
trăng đêm soi ướt gối nồng nàn thu nồng nàn em
01 Tháng Mười Một 201411:50 CH(Xem: 36426)
khi cơn mưa nặng hạt phố vàng nhòa hiu hắt đôi mắt nhớ buồn thiu em đã đoán trật lất
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 34233)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 32409)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)