Lời của nước
Lọn sóng xanh thẳm vùng mật ngôn thất tán
dấu thời gian trôi
rong rêu lơ đãng cuộc du hành
chưa định
đom đóm mắt trời của giấc mơ tự sáng
thái dương thấp thỏm đầu chóp núi
ánh sáng vay mượn thời u ám tham tàn
nước chao đão
âm thanh sầm sập như nuốt thuyền chơi vơi
gào thét
điệp khúc ta thán nơi không còn chổ dựa
bờ cát cong mình hứng ngọn triều dâng muộn
mồ hôi muối ướp tương lai
mắt bọt trắng sôi sục từng cơn khát trút
có nghe chăng lời tự tình
nơi đất
núi tảng chắn tầm nhìn lời trăn trối
cụm mây quay đi hờ hững tia mắt bất tử
dấu chân cát cày xéo trên da nắng khởi nguồn
hàng triệu năm thiên định tạo vật
là hạt mịn mong manh loại bỏ vùng trầm tư
kiếp người ngắn ngủi
tiếng sóng vỏ ốc biển rống
khô
vô cảm nhịp đập vào tử huyệt
vài chú còng gió nghênh ngang
chiếc càng ngo ngoe chỉ thị thời gian
không gian hẹp hay trời chưa đủ lớn đột tử
giọt sương tức tưởi không chổ đứng dấu tích của thời khắc
im lặng sự nhịn nhục không cứu chửa
có một thứ thanh âm khàn đục ở ngoài cuống họng
gió tràn về mang niềm tin mục rữa
không gian là tiếng rú nghiêng ngã
cột cờ đen tan tác
cành dương bật gốc
rùng mình
tiếng nấc
người nằm trong hố cát bấu
khung ảnh mắt rơi màu của ngày hoang
lời kinh bật thành tiếng chuông đổ
cái nhìn lửa âm ỷ cuồng nộ
gậm nhấm da thịt
cảm xúc đông đá trong đường gân cuộn máu
mặt người ngang dọc mang ký tự giải mã bí mật
hành trang để lại lời nước chảy
có chút thời gian chạy trốn ngoài biên độ
phân liệt
sóng đâu
gió đâu
hãy nâng nó lên/ hãy kéo nó xuống
cuộc hành quyết của nước bắt đầu
những mảnh vỡ
đào thoát
Trần Hồ Thúy Hằng
Ngày 27/03/ 2012