Nét cọ đêm
Nét cọ tô đường cong ẩn hiện
gam màu pha xanh đỏ trắng vàng em
nhờn nhợt thịt da
phấn son nhạt
đêm khép
Mảng lưng trần nung núc mồ hôi
nhễ nhại mồ hôi bia rượu khói thuốc
nhớp nháp
đêm sâu hơn
Tóc hương đất
chuyến tàu nheo nhắt chen chân
xanh đỏ Sài Gòn hoa lệ
kinh đen, đêm lấp
màu hết, đêm tàn, ý tưởng cạn
người họa sĩ bó gối
thu lu
Chuyện ba mươi năm
Ngàn năm, còn và mất
sự thật nụ cười rách khóe miệng
ngai vàng phong kiến mối mọt ruỗng
Hitler nhắm mắt chưa yên
thực dân mang áo mới mị dân cơm áo
độc tài núp bóng dân ngu mê
cà phê tôi, buổi sáng lê thê giọt đen
Ba mươi năm, cô giáo làng ngày nọ
bài lịch sử hào khí ngập trời. Chiến thắng
(Ta chiến thắng không hề chiến bại* )
gặp lại tôi cô cúi mặt
ngọ nguậy thằng người
tôi không chấp
đàn bà
(thường rên khi sướng và kêu ca khi khổ)
Ba mươi năm tre làng trơ gốc
đường bê tông
xe máy Tàu chồm ga đánh võng
nhà cao tầng
nhà ổ chuột
nhà nghỉ tình dục
nhà massage
nhà tù...
Ba mươi năm
kênh truyền hình nhai đi nhai lại
giang hồ kiếm hiệp ruột gan phèo phổi
những ngực trần váy ngắn trên sàn catwalk
những Hàn quốc mắt mí lót đa tình chỏng chảnh
chín trăm bảy mươi năm tới
tôi chưa hình dung đuợc
ngủ thôi
mệt rồi
Thái Uyên