- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Mùa Hạ Hỗn Mang

28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33825)

Buổi sáng mùa hạ
những đốm trắng bên ngoài cửa kính
sương bốc lên từ mặt hồ
hay từ núi tỏa xuống
em như một giọt sương
rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm
quanh quẩn ngại đường sông

ngày mùa hạ
tiếng chim ríu rít
bay ra từ những bụi cây nhỏ trước cửa
chao ôi sao bỗng nhớ quê nhà

quê hương xa thăm thẳm
như chìm dưới mặt hồ
buổi sáng mùa hạ
em thấy nhớ xót xa
quê hương
có người bảo còn
có người bảo mất
một quê hương
về mà không ở được
gọi là nhà
mà ấm lạnh không chia

em đã trở về nhiều lần
vẫn không nhặt được hết những nắm quá khứ đã rơi vãi
vẫn ngơ ngác với những tương lai đang nhẩy múa trước mặt
quê hương ơi
chiến tranh đi qua rồi, tiếng súng ngưng
nhưng mùi thuốc súng còn ngửi thấy
trên tay chân người lính xưa tàn tạ
mầu xám đen
trên kỷ niệm phế tàn


em đã trở về nhiều lần
những ngôi nhà rất lạ
những đổi thay đến bàng hoàng
những còn lại vẫn xót xa
chiếc áo rách được vá bằng những miếng gấm xanh đỏ
ai mặc vào cũng đóng được vai hề

Quê hương ơi
người đi mang theo quê hương
nhưng sao lạnh lùng đến thế
cứ nhìn nhau mà chẳng thấy thương nhau
mỗi người là một hạt sương
rơi trên những dòng sông khác
cười khóc cho riêng mình

mang nhau ra đi
như cha mang con lên núi
như mẹ mang con ra khơi
cha mẹ chết cả rồi
chẳng còn ai dậy biết yêu nhau

Quê hương có người bảo còn
có người bảo mất
bồng bế nhau ra đi
mỗi người về một nơi
mỗi nhà một cảnh
mỗi thành phố một bạn bè
“mắt xanh trắng đổi nhầm bao khách tục”
muốn chập vào mà phải tách ra

Anh đến chậm từ những trại tù
ai xót thương anh bằng anh tự thương thân
ai nhìn xuống vết thương kiêu hãnh chẩy máu mỗi ngày
anh đi tìm bông băng tự anh cột lại
thỉnh thoảng những tiếng kêu hoan hô, đả đảo
ùa vào trái tim anh
luồn vào vết thương anh
bật tiếng cười khan
anh tự hôn lên nó

Ôi, đến bao giờ da thịt mới lành!

Buổi sáng mùa hạ
mùa hạ hỗn mang
gió santa ana thổi bàng hoàng
trên từng trang báo
bay tung những con chữ nghiệt ngã
vẫn chẳng giữ được nhau
mỗi người về một ngả

ôi mùa hạ hỗn mang
mang cát vào trong gió
thổi về tận quê hương
có người không còn đất đứng
gió thổi bay mái nhà
thổi mắt ai đầy lệ
 
Bao nhiêu mùa hạ đã đi qua
ai đem cái áo tay dài cắt đi cho ngắn
cắt cả vào thịt da.

TRẦN MỘNG TÚ
Tháng 8/2007

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39347)
Anh tự nhiên bốc hơi bay lên tan thành nước mưa anh rơi phương nào em mở lòng lá nhỏ.
19 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33356)
Tháng Tư Con đường rớm nắng Cánh đồng trắng ngọn lúa đòng Nỗi nhớ có về không? Mà phố xa nhức nhối Nỗi nhớ cồn cào tiếng gọi Lăn vào nước mắt thương yêu
17 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33871)
Sài gòn thênh thang lòng đại lộ đêm gục đầu khóc lẻ loi giữa tiếng hát sâu thẳm của một thời lênh đênh
17 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36051)
Mùa hè vé khứ hồi ngoài ba trăm dăm bộ áo, cây bút, vài cuốn sách, ly cà phê quá cảnh tiếng phong linh khuấy nhịp tíc tắc
16 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33907)
Chiếc đầu bò Tây Ban Nha nhưng lớp da lẫn thịt thà của trâu nước chiếc sừng dí sát be sườn cách mạng phổi một gang bọn thanh niên nam nữ chạy bán
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111361)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35014)
Phải mất bao lâu ..để quên được anh ? 5 năm ..10 năm ..hay mấy chục năm nữa Hình bóng anh mới phai nhoà trong ký ức của em ? Trở về ..ngang qua Bùi thị Xuân
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 30639)
Như trước đó cha tôi sinh hay trước nữa ông tôi sinh, lớn và chết như Phan Rang nắng ngàn năm xưa sang triệu kiếp sau đứa con tôi sẽ nơi đâu?
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31597)
Bầy én ra ràng chạm trán cuối đông kết một hàng ngang thi gan với rét mỏi con mắt sấm chớp đì đùng trời xa
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39031)
bàn chân lên đỉnh núi từng sợi tóc rụng để lại tuổi trẻ nhặt mai sau ?