- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Mùa Hạ Hỗn Mang

28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33362)

Buổi sáng mùa hạ
những đốm trắng bên ngoài cửa kính
sương bốc lên từ mặt hồ
hay từ núi tỏa xuống
em như một giọt sương
rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm
quanh quẩn ngại đường sông

ngày mùa hạ
tiếng chim ríu rít
bay ra từ những bụi cây nhỏ trước cửa
chao ôi sao bỗng nhớ quê nhà

quê hương xa thăm thẳm
như chìm dưới mặt hồ
buổi sáng mùa hạ
em thấy nhớ xót xa
quê hương
có người bảo còn
có người bảo mất
một quê hương
về mà không ở được
gọi là nhà
mà ấm lạnh không chia

em đã trở về nhiều lần
vẫn không nhặt được hết những nắm quá khứ đã rơi vãi
vẫn ngơ ngác với những tương lai đang nhẩy múa trước mặt
quê hương ơi
chiến tranh đi qua rồi, tiếng súng ngưng
nhưng mùi thuốc súng còn ngửi thấy
trên tay chân người lính xưa tàn tạ
mầu xám đen
trên kỷ niệm phế tàn


em đã trở về nhiều lần
những ngôi nhà rất lạ
những đổi thay đến bàng hoàng
những còn lại vẫn xót xa
chiếc áo rách được vá bằng những miếng gấm xanh đỏ
ai mặc vào cũng đóng được vai hề

Quê hương ơi
người đi mang theo quê hương
nhưng sao lạnh lùng đến thế
cứ nhìn nhau mà chẳng thấy thương nhau
mỗi người là một hạt sương
rơi trên những dòng sông khác
cười khóc cho riêng mình

mang nhau ra đi
như cha mang con lên núi
như mẹ mang con ra khơi
cha mẹ chết cả rồi
chẳng còn ai dậy biết yêu nhau

Quê hương có người bảo còn
có người bảo mất
bồng bế nhau ra đi
mỗi người về một nơi
mỗi nhà một cảnh
mỗi thành phố một bạn bè
“mắt xanh trắng đổi nhầm bao khách tục”
muốn chập vào mà phải tách ra

Anh đến chậm từ những trại tù
ai xót thương anh bằng anh tự thương thân
ai nhìn xuống vết thương kiêu hãnh chẩy máu mỗi ngày
anh đi tìm bông băng tự anh cột lại
thỉnh thoảng những tiếng kêu hoan hô, đả đảo
ùa vào trái tim anh
luồn vào vết thương anh
bật tiếng cười khan
anh tự hôn lên nó

Ôi, đến bao giờ da thịt mới lành!

Buổi sáng mùa hạ
mùa hạ hỗn mang
gió santa ana thổi bàng hoàng
trên từng trang báo
bay tung những con chữ nghiệt ngã
vẫn chẳng giữ được nhau
mỗi người về một ngả

ôi mùa hạ hỗn mang
mang cát vào trong gió
thổi về tận quê hương
có người không còn đất đứng
gió thổi bay mái nhà
thổi mắt ai đầy lệ
 
Bao nhiêu mùa hạ đã đi qua
ai đem cái áo tay dài cắt đi cho ngắn
cắt cả vào thịt da.

TRẦN MỘNG TÚ
Tháng 8/2007

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34049)
giao thông hào chiến tranh đi qua một lần thân xác mang vài vết thẹo từ những miếng miểng của cuồng nộ (mùa đông, đôi khi nhói đau tưng tức)
13 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38277)
xe đi như thuyền trôi trên mặt đời băng giá ký sinh một tơ trời bám đeo lòng hoang dã
13 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41030)
Như những chiếc bóng băng qua vùng mơ ước Bỏ lại sau lưng ở đáy ly cà phê Từng chuyến tàu băng đêm và nhớ
13 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41231)
Thế là chúng mình có ngôi nhà xinh với giàn hoa đậu biếc Giấc mơ tím lan toả không ngừng, nhuộm đôi môi em Nhuộm những đêm hoan say Vì đôi môi mở đón Anh, mà nụ hoa khắp nơi hé cánh
13 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39735)
Vậy là đâu còn cách chi được tìm về, núp sau hàng mi có lắm khi ấm áp sẫm buồn. Rối rắm. Hoặc chỉ giả bộ buồn đuôi mắt dài những mê lộ tình nhân
12 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35285)
Bắt đầu nhớ những con hẻm Xe máy cùng bờ tường không sơn Thành phố cùng tầm nhìn trong veo Thành phố và những cơn mưa thầm lặng
12 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35983)
Cuộc tình như gió thoảng Chẳng có gì để mơ Chẳng có gì để nhớ Chẳng có gì để chờ
12 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37603)
Anh thấy cả mùa thu trong ánh mắt, Giọt lệ nào đã nhỏ xuống long lanh? Hãy giữ giùm anh một màu quá khứ Màu tím hoa sim hay tím lục bình?
12 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40797)
chỉ cần khoác lên chiếc áo là đời sống đã mang một khuôn mặt phỉnh, gạt mà em là yếu tố tất yếu để tôi tự lừa dối tôi
12 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41459)
môi đằm thắm khói thuốc giục cảm lượn múa giữa thinh không đêm ôm gọn quả trăng tròn lẳng