- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trịnh Hải Yến

28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32920)

trinhhaiyen_0_300x129_1

Gõ cửa mùa Đông

Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông
Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng
Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc
Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên

Có bao giờ anh chạm đến lời nguyền
Khi mùa Đông ôm ly cà phê nóng
Tháng 12 năm nào cũng đến
Mang máng thẹn thùng, hơi ấm trượt qua tay

Em đã từng đứng thật lâu, thật lâu
Đặt lên môi ly cà phê ngày xưa anh uống
Giọt sương đêm long lanh mỏi mệt
Giật mình tìm đom đóm mùa Đông

Tình yêu nẩy mầm khi đối diện sai lầm
Thật ấm áp nhưng cũng thật đau lòng
Biết làm gì khi tìm ra sự thật
Em chỉ là trò thách đố trong anh


Hà Nội: 12/8/2009


Đồng xu


Đồng xu gieo vào định mệnh
Bàn tay em năm ngón vẫn là năm
Phố lẳng lơ chẳng thể yêu anh
Trò chơi yêu rao bán được mấy lần

Em vịm vào vận mệnh yêu anh
Quên một người quả là quá khó
Làm sao bán trái tim khi không từ bỏ
Định mệnh là gì? định giá được không

Trò chơi yêu hết cười lại khóc
Em biết những điều anh cố giấu em
Nhưng phải làm sao khi em cũng tổn thương
Zíc zắc yêu vạn kiếp ủ mầm dối trá

Đếm làm sao những đường vân giả lả
Định mệnh đồng xu úp ngửa mấy lần
Tình yêu không ôm dối trá vào lòng
Em không bán trái tim lấy đồng xu định mệnh

Hà Nội 24/8/2009


Giọt nước mắt cuối cùng


Thế giới anh xây lên từ gốc rạ bạc mầu
con tép còng nhảy qua mùa nước nổi
Bông lúa dại chênh chao câu hát vội
Cất vó đông chiều rong duổi tuổi thơ anh

Thế giới em xây lên từ nước mắt đàn bà
những thân phận sống đời đời cam chịu
có những cuộc đời tưởng như đang sống
nhưng rêu phong phủ lối chân trần

Không muốn sống đời quá đỗi bình thường
không có ước mơ tham lam cần đạt tới
Em đàn bà vương đầy tham lam người đàn bà hiện đại
sống tốt với mình trước khi nghĩ một ai

Quy tắc đặt ra để rồi vất bỏ
em đàn bà lý trí chẳng bao dung
em tham lam vơ vét đến tận cùng
đừng hi vọng em sống đời cam chịu

Đàn bà em trong thế giới anh
không bao giờ bán giọt nước mắt cuối cùng
còn nước mắt em vẫn còn hi vọng
không vô tâm trong thế giới đàn ông

Trịnh Hải Yến
Hà Nội: 18/9/2009

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38539)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114531)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35301)
Nét cọ tô đường cong ẩn hiện gam màu pha xanh đỏ trắng vàng em nhờn nhợt thịt da phấn son nhạt đêm khép
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35802)
Những đôi chim mắt cú kia hú ám tròn ức tiếng hiện vút góc phố nhọn hắt bóng tách trà vọng hơi lãng nhớ viền lên khói hình đâm vào da thịt người con gái vờ máu nhô lên từng núm vú già trẻ nhựa đẩy đưa nhau
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34768)
Có thể bây giờ anh chẳng hiểu đâu những toan tính trong em ngày mai ngày kia đối phó với chính mình trên con đường mê hoặc mà đến một ngày khi buộc phải chọn lựa em sẽ là người phải chọn lựa đầu tiên.
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35691)
Tâm như mây và mây như tâm Gió cát lao xao tiếng nguyệt cầm Xuân hạ qua chơi mùa thu cúc Sư về dạo bước giữa sơn lâm.
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35504)
Bóng tối ngậm trong lòng tay Xòe ra chỉ là những giấc mơ hoang đường và sợ hãi Sa mạc rát khô tiếng nói Con chữ nối nhau chạy đi
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35369)
Anh thầm hỏi Kanguru Có gì trong đôi mắt ướt Có phải nỗi lòng âm u Có chăng một đám âm hồn
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 36370)
Khi chúng mình làm yêu em quên sự sống co giãn theo vũ trụ đang căng mỏng quá mức xương thịt sắp tiếp cận những lỗ đen đào thải chùm sao bắc đẩu lạc bào thai hun hút
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 36925)
Tôi không biết mình ở đâu vào ngày mai? Khi ngày hôm nay kết thúc giống hệt ngày hôm qua và hôm qua nữa Những ngày hôm qua tôi đã đi qua là những ngày hôm qua không trở lại Tôi không biết mình ở đâu vào ngày mai?