- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hỏi, Cắt Tóc, Vĩnh Cửu, Bài Thơ Cũ

11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40429)

w-final3-hopluu92-102_0_119x300_1Này cô em lúm đồng tiền xinh xinh

Bệnh viện là gì nhỉ?

Những ô vuông nho nhỏ ảo huyền

Số phận mi nằm ở đó

Đen thì đen chờn vờn

Đỏ thì mong manh đỏ

Vàng pha lam một cái lá rùng rình

 

Này cô em lúm đồng tiền xinh xinh

Bệnh nhân là gì nhỉ?

Cửa sổ mở về phương xa thẳm

 

 

Lừng lững đến

và trắng

lạnh

và im

kìa cô em lúm đồng tiền xinh xinh

Là bác sỹ hay là gì ấy nhỉ?

Hun hút hành lang hẹp…

 

 

 

 

 

cắt tóc

 

Tôi cắt tóc

Kín đáo nhếch môi cười

Đi lìm lịm vào gương như khói

 

Tôi cắt tóc

Buông lơi

Khuôn mặt ngoài mùa hạ

Sau bức tường kia những sự thật đã già

 

Tôi cắt tóc

Một người cực lạ

Rũ khăn choàng váng vất bước ra

 

 

 

Vĩnh cửu

Thảy những gì ta có

là tượng đài âu lo

bánh xe quay tít mù

tạc cố định những vòng không dừng lại

 

Trên yên bình tượng đài

rớt xuống bóng vài ba ý tưởng

 

Chiều lờ lững

thả trôi về phố cũ

ngủ giấc dài trong ly rượu nhỏ

đá xanh cười nhoẻn miệng

 

Tôi cùng em ngắm tượng

tượng nhìn lại hai ta

cả ba là vĩnh cửu

 

 

Bài thơ cũ

(tặng ta)

 

Ta sinh ra cô đơn

giờ cô đơn đã cũ

ta trưởng thành bởi sợ hãi

sợ hãi cũng cũ rồi

 

 

 

 

 

 

Này tôi

một khuôn mặt công chức

đừng nhìn

những cuộc họp rạc rài

tiêu ma bao ý tưởng

xa xa trải một mùa bệnh hoạn

bệnh hoạn cũng cũ rồi

 

Số mệnh già như trời

lọm khọm đi giữa công viên đầy nắng

nắng có gì hay hớm nữa đâu

 

Đèn bật sáng không còn nơi ẩn náu

đám @ đánh võng phóng như bay

thời gian ngã, máu tuôn, thời gian không thể dậy

tốc độ ư?

thì cũng cũ lắm rồi

 

Những ngày dài, thật dài

ngồi kín đáo trong phòng tưởng tượng

sông Hồng đê mê hoá một nén hương

dẫn ý nghĩ vào nơi chưa hề biết

 

Trong bóng râm lạnh lùng vang vang lời nhắc:

-ta lớn lên bằng kiếm tìm

kiếm tìm giờ đã cũ

 

Nguyễn Bình Phương

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110204)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108695)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
14 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108420)
Về đi thôi nhật ký ngày chân đất Gốc đa già bà kể lá bùa yêu Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu 
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110114)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 39167)
Trầm Hương chuyển ngữ ...Trong thi tập này, “Anh thích em lặng thinh" và "Đêm nay anh có thể viết những giòng buồn bã nhất" là hai thi phẩm tiêu biểu cho dòng thơ khắc khoải của Neruda sau cuồng nộ thân xác, được thâu vào đĩa nhạc dùng làm nền cho phim The Postman [Người Phát Thư]...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38202)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 113870)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34980)
Nét cọ tô đường cong ẩn hiện gam màu pha xanh đỏ trắng vàng em nhờn nhợt thịt da phấn son nhạt đêm khép
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35439)
Những đôi chim mắt cú kia hú ám tròn ức tiếng hiện vút góc phố nhọn hắt bóng tách trà vọng hơi lãng nhớ viền lên khói hình đâm vào da thịt người con gái vờ máu nhô lên từng núm vú già trẻ nhựa đẩy đưa nhau
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34434)
Có thể bây giờ anh chẳng hiểu đâu những toan tính trong em ngày mai ngày kia đối phó với chính mình trên con đường mê hoặc mà đến một ngày khi buộc phải chọn lựa em sẽ là người phải chọn lựa đầu tiên.