Anh không về, hèn chi hôm qua, hôm kia, hôm kia kia nữa
Con hẻm quen tự dưng nỗi chứng gập ghềnh
Bầu trời đêm nay chẳng thắp nổi vì sao
Mây cũng giận, khóc oà như trẻ con lạc mẹ
những giây phút đầu của năm thứ bốn mươi
hãy nói gì đi em với những thinh lặng bủa vây
để rồi tự thương xót thân thể mình đã xanh rêu ký ức
nhưng chúng ta đừng minh chứng cho một điều sợ hãi
Vòng vèo từng sợi mây trời
Vẽ chi đậm nhạt ngôn lời đong đưa
Em ngồi vẫy tóc nắng mưa
Sầu hai giếng mắt dây dưa những gì
Hay là mộng mị li ti
Bồng bềnh biển gió trôi về ngàn phương.
Nơi có những buổi sáng vàng nắng lung linh
Em chạy đuổi tuổi mình
Mãi miết
Phía bên kia bờ phù du
Có gì là bất diệt?
Hay chỉ là nắng vàng ngập trong từng buổi mai lên?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.