Người về tím chiều cánh diều châu thổ /
chập chờn mái lá /
những chú bê nấn ná vạt cỏ non /
vườn cây xanh trần ai khát khao cánh chim tìm tổ /
vọng tiếng cười đợi chờ son sắt nhân duyên /
Đất từ bi mộc mạc /
Đất chân chất yêu thương /
dường như cánh sen rơi nước mắt /
và mùa hạ đang nở nốt hồn nhiên
anh sẽ không nhận ra em /
gặp nhau bên ngoài thư viện /
đơn sơ, blue jeans T shirt không son phấn /
một cuốn sách mở, anh sẽ đoán /
dù mọi người đang viết tiểu thuyết bí ẩn. đời mình
thành phố tan hoang mảnh vụn /
phố nhà, cao ốc, bệnh viện vỡ tung /
thây người la liệt /
khói lửa ngút trời /
từ đâu niềm hung ác của kẻ láng giềng thô bạo /
mới hôm qua là anh em ?
chỉ là cảm giác, anh biết không /
một cái gì đó ta không thể cầm, nắm, bắt và ngăn /
trói bàn chân, em cố ngồi dậy mà vẫn không thể bước /
hình như chúng ta mỗi người trôi về một hướng /
hình như em không còn là em /
hinh như anh không còn là anh /
Em níu bàn tay /
Anh buông bàn tay /
Em níu vạt nắng chiều /
Anh vươn màu nắng sớm /
Anh đi qua rồi /
Để em ở lại /
Nhặt nhạnh những vui buồn /
Cuộn sợi khói quạnh hiu.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.