- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NƯỚC MẮT NGƯỜI LẠ TRÊN HỒ LOCH NESS

12 Tháng Sáu 20194:37 CH(Xem: 17692)


yen 3

Tôi tình cờ gặp F trong hành trình tour hai ngày một đêm tới Loch Ness, Scotland. F sinh năm 1985, đến từ Macao. F chủ động chào tôi khi bước lên xe bus, chắc do thấy tôi cũng là Châu Á. Trên đường đi, xe dừng lại cho khách ăn trưa, F hỏi tôi có muốn ăn cùng ko? Tôi gật đầu! Thế là thành bạn đồng hành.

Câu chuyện ban đầu của tôi và F cũng như bao cuộc xã giao khác cho đến khi xe dừng lại tại toà lâu đài cổ bên Loch Ness. F nhờ tôi chụp cho vài tấm hình nhưng bức ảnh nào cô cũng quay lưng lại với camera. Sau hai tiếng đồng hồ cùng nhau la cà quanh lâu đài, chúng tôi bắt đầu nói với nhau nhiều hơn những câu chào hỏi thông thường.

Tối đến Loch Ness vẫn còn mưa ri rả suốt. Mưa lâm thâm tưới tẩm những dãy nhà cổ trong như một bộ phim củ rích, buồn lạnh! F và tôi cùng nhau ăn tối trên tầng áp mái của nhà hàng địa phương có từ năm 1795. Bên khung cửa sổ là con kênh đào be bé chia dãy phố làm hai. Hầu như không có một chiếc xe nào chạy ngang phá vỡ không gian trầm ướt này. F gọi salad cá hồi và ly vang đỏ. Bên ngoài trời vẫn đổ mưa... F hỏi tôi vì sao đi tour một mình? Và tôi cũng hỏi F câu tương tự.

yen 1
yen 2yen 4

F vừa nghỉ việc tại BMW với vị trí Sales Supervisor. Cô dồn hết số tiền dành dụm để đi du lịch vòng quanh Châu Âu trong bốn tháng. Tính đến thời điểm chúng tôi ngồi ăn tối, F rời Macao được hai tháng rưỡi và đã đi qua sáu nước, mười hai thành phố ở Châu Âu và United Kingdom.

Tôi hỏi F đi vậy tốn nhiều tiền ko? F bảo, không tốn lắm! Vì F ở hostel 100%. Mỗi đêm tầm $25 là mắc nhất. Cô chọn những hostel có ăn sáng hoặc offer ăn sáng giá rẻ để ăn thật no vào buổi sáng, sau đó lấy theo một ít bánh mì, trái cây cho buổi trưa. Khi bay từ nước này sang nước khác, cô chọn hãng hàng không giá rẻ hoặc đi tàu. F bảo cô nhẩm tính trong hai tháng rưỡi vừa qua, cô xài đâu đó tầm 7-8 ngàn đô.

Tôi hỏi F sau chuyến đi này cô dự định làm gì? F cười “I don’t know...”. Tự dưng tôi chột dạ. Cũng khá lâu rồi tôi thôi không biết mình sẽ làm gì. Cuộc sống với mọi thứ được hoạch định rõ ràng làm tôi dần quên đi khái niệm “mạo hiểm” mà trước kia tôi đã từng thử rất nhiều lần!

Nhấp một ngụm vang, F nói, thật ra cô muốn quay trở lại Edinburgh và làm “tình nguyện” cho hostel mà cô đang ở. Tôi ngạc nhiên vì tại sao hostel lại cần tình nguyện viên để làm gì. F giải thích: “Tớ dự định sẽ quay lại Edinburgh và làm tình nguyện viên cho hostel mà tớ đang ở khoảng ba tháng. Tớ sẽ làm mấy việc lặt vặt cho họ như dọn phòng, đón khách. Đổi lại họ cho tớ ở và ăn sáng miễn phí và tớ sẽ có cơ hội trau dồi thêm tiếng Anh!”. Tôi bật cười. Có vẻ là khá vô duyên khi bật cười trước một câu chuyện “nghiêm túc” như vậy. Tôi nhấp một ngụm trà để xoa dịu tràng cười của mình và từ tốn giải thích cho F: “Thứ nhất, cậu không cần phải mất ba tháng làm việc dọn phòng ở hostel chỉ để học tiếng Anh từ xứ sở Scotland. Thứ hai, nếu cậu muốn thay đổi môi trường và học tiếng Anh, thì tốt nhất là nên học cái gì đó có ích cho cuộc sống và công việc sau này. Thứ ba, nếu nhận lời làm việc không lương thì ít nhất công việc đó phải mang lại thêm cho cậu kiến thức mới, kinh nghiệm mới. Làm ơn đi! Ba tháng dọn phòng để học tiếng Anh với một người có kinh nghiệm làm việc như cậu là không đáng chút nào!”.

Giải thích xong, tôi chia sẻ câu chuyện đi du học ở tuổi 34 của mình. Chính xác cái tuổi của F hiện tại. F ngồi nghe với sự tập trung cao. Cô cầm ly rượu suốt hơn mười phút mà không uống ngụm nào.

Khi tôi dứt lời, F vẫn ngồi thẩn thờ. “Cậu ko sao chứ?”. F giật mình ngẩng lên nhìn tôi “Ôi, tớ thật may mắn khi gặp được cậu...”.

Tối hôm đó, tôi email ngay lập tức cho người quản lý sinh viên ở trường tôi học bên Hà Lan để sắp xếp cuộc gặp và tham quan trường cho F. Thật đúng thời điểm vì sau Edinburgh, F sẽ đến Hà Lan năm ngày.

Nửa đêm mà bên ngoài vẫn chưa dứt mưa. F nhắn tin cho tôi bảo cô không ngủ được. Cô đang cố sắp xếp trong đầu những dự định sắp tới. F nói cô sợ mình không thể vượt qua tuyển sinh đầu vào. Cô ko biết cô có học nỗi MBA không? Hay cô nên học một khoá gì đó khác. Tôi bảo F cứ ngủ đi, tôi mà học được thì cả thế giới này ai cũng học được.


Ngày hôm sau khi cả đoàn đi lên hướng cao nguyên của Scotland. Trời vẫn còn mưa lâm râm. Buổi trưa, bác tài thả mọi người xuống thị trấn nhỏ hai tiếng đồng hồ để tự ăn trưa. Tôi và F đi vào quán cafe trông có vẻ rất đông người già đang từ tốn ăn bánh uống trà vào trưa Chủ Nhật. Có thể họ vừa đi lễ nhà thờ về. Tôi gọi một bình trà nhài và miếng cheesecake. F nói “Từ tối hôm qua đến giờ tớ vẫn không thể hình dung nếu tớ được học ở Hà Lan thì như thế nào? Tớ nhẩm tính số tiền tớ đang có để xem nếu không xin được học bổng thì tớ có xoay sở được không...”. Tôi trấn an F “Cậu không cần quá căng thẳng! Sau khi kết thúc bốn tháng du lịch, cậu nên về lại Macao và chuyên tâm luyện tiếng Anh. Cậu cũng có thể vừa đi làm vừa học vì như vậy sẽ giúp cậu có thêm chi phí! Gia đình cậu có thể giúp cậu mượn ít tiền không?”. Thật tình tôi không cố ý hỏi sâu về chuyện gia đình, nhưng tới lúc này F bắt đầu kể tôi nghe câu chuyện của cô ấy.

yen 5yen 6yen 7yen 8

F là con một. Ở Macao thế hệ của cô, thường gia đình nào cũng chỉ có một con, dù trai hay là gái! F nói mẹ cô chưa sẵn sàng khi sinh cô! Bà chưa muốn có một đứa con khi mới cưới chồng. Nhưng F đã chào đời. Là một đứa con gái! Từ bé đến lớn, mẹ F luôn nói cô chính là sự xui xẻo của bà. Mỗi lần đánh bạc thua, bà trút hết cơn giận dữ cay cú lên đầu F. Bà gọi F là “của nợ”. “Tớ không nhớ lần cuối cùng tớ ôm bà ấy là khi nào...”. Từ bé đến lớn, F chỉ mong làm thật nhiều tiền để mua cho bà ấy một căn hộ coi như “trả hết nợ mẹ con” và đường ai nấy đi, không còn dính líu gì nữa! Và F đã làm điều đó “Ngày mẹ và ba tớ dọn về căn hộ đó, tớ nói với bà ấy rằng, từ nay tớ không muốn gặp bà ấy nữa. Căn hộ này là để trả cho công sức bà đã sinh tớ ra mặc dù tớ không bao giờ mong được làm con bà ấy! Ba tớ khóc như mưa nhưng bà ấy vẫn dửng dưng. Sau đó tớ dọn ra ở riêng cho tới khi mắt tớ bị mất hoàn toàn thị lực phải đi Hongkong phẩu thuật...”

Nói đến đây thì hai dòng nước mắt lăn dài trên gò má F. Tôi bối rối đưa khăn giấy cho F và không biết nói gì hơn. F đã trải qua bốn lần phẩu thuật để lấy lại thị lực khoảng 6/10 so với người bình thường. Giờ thì tôi hiểu vì sao hôm qua sau khi ăn tối, F hối hả bảo cô phải về hostel trước khi trời tối!

F nói với tôi trong suốt thời gian cô nằm viện, người chăm sóc cô là ba! Cả hai tháng rưỡi nay khi lang thang một mình ở Châu Âu, cô chỉ nhắn tin cho ba cô biết. Mẹ cô không quan tâm cô đang làm gì, ở đâu. F nói “Tớ muốn đi du lịch vì trong bốn tháng không thấy gì, tớ chỉ mong được mở mắt nhìn thấy chính mình trong gương. Được thấy đường đi phòng vệ sinh một mình mà không phiền đến ba tớ. Tớ tự nói với mình rằng, chỉ cần tớ thấy đường trở lại, tớ sẽ đi khám phá thế giới này. Nhìn ngắm nhiều điều mới mẻ, tươi đẹp ngoài kia và quên đi quá khứ đau buồn mà mẹ tớ đã để lại trong tâm trí tớ... nhưng tiếc là... có những điều dù thể nào cũng không quên được.”
yen 10yen 11yen 12
yen 9

Phải! Có rất nhiều điều dù có thế nào cũng không bao giờ quên được. Như lúc này đây! Một người hoàn toàn xa lạ ngồi trước mặt tôi, trong một buổi trưa tại thị trấn bé nhỏ ở xứ sở Scotland và khóc... Những giọt nước mắt ấy khiến tôi không cầm được sự xót xa.. vì ẩn đâu đó, tôi cũng có những niềm xót xa tương tự không thể thốt nên lời. Tôi biết rằng cả tôi và F không thể lựa chọn được sinh ra trên cõi đời này theo cách mà chúng tôi mong muốn. Nhưng tôi nói với F, rằng, chúng ta có thể chọn lựa cách đối đầu với số mệnh của chính mình!

Tôi cũng tin rằng, ẩn trong sự trắc trở của số phần, luôn có một mầm sống sẵn sàng vươn lên dù có ra sao!!!

 

Bầu trời Scotland vẫn ri rả đổ mưa…

 

YK Đỗ,

Edinburgh, Scotland – tháng 05.2019.
Ý kiến bạn đọc
14 Tháng Sáu 201910:11 CH
Khách
Câu chuyện này chưa nghiệt ngã bằng tôi!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tám 20153:54 SA(Xem: 29978)
Dù ai có nghệ sĩ tính tận mây xanh, vốn coi tiền chả ra gì, chắc cũng có lúc phải lúng túng im lặng, khi vắng nó. Ít tiền mà để anh bạn mới quen bao cho bữa nhậu lớn hai người, để nợ mãi một bữa nhậu, thì chắc chừng nào bao lại được thì mới dám bè bạn tiếp với người ta. Ít tiền sao dám rủ rê ai, không rủ không đến với ai thì có ai chơi với mình.
12 Tháng Tám 20153:27 SA(Xem: 32179)
Thời đó, và có thể còn đậm nét ở thế hệ của tôi (1940), văn nghệ, văn chương theo định nghĩa của Xuân Diệu là “run với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây”. Mây gió trăng, sao, bầu trời xanh biền biệt vẫn là những đề tài muôn thưở của văn hoá, văn học. Thiên nhiên vẫn mãi là cái nền để thị hiện sự hiện hữu và tâm cảm của con người. Cái vở tuồng đời sống cần có mộït sân khấu để người ta yêu nhau, ghét nhau, ham muốn, thù hận, chiến tranh. Mặt trời lên, mang hơi ấm và sự bao bọc yên bình, đêm về với niềm đe doạ nhưng cũng đầy quyến rũ của một vũ trụ thăm thẳm “thiên la địa võng” vây bủa chung quanh.
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 31499)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31790)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28060)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
07 Tháng Bảy 20152:08 SA(Xem: 28349)
“ Bản quyền cho những công trình trí tuệ đã tự động có hiệu lực ngay từ phút đầu khi được sáng tạo mà không cần phải được xác nhận hay công bố. Tác giả không cần phải đăng ký, hoặc xin biên lai bản quyền (copy right) ở những quốc gia sở tại .
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 31351)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30374)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30454)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
07 Tháng Ba 20153:05 CH(Xem: 34726)
LTS: Trong những ngày đầu năm Ất Mùi 2015 Tạp Chí Hợp Lưu nhận được bài viết của tác giả Kim Long viết về nhà thơ Thanh Tâm Tuyền. Kim Long là bút hiệu của một nhà nghiên cứu khoa học. Vì sự tế nhị cùng nhậy cảm, và để tránh những hiểu lầm không cần thiết, chúng tôi sẽ sẵn sàng đăng trên Hợp Lưu những phát biểu (nếu có) của những vị đã viết về Thanh Tâm Tuyền mà tác giả Kim Long có đề cập trong bài. Hợp Lưu trân trọng gởi đến quí bạn đọc và quí văn hữu bài “Viết nhân ngày giỗ thứ chin của nhà văn nhà thơ Thanh Tâm Tuyền”. TẠP CHÍ HỢP LƯU