- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MIỀN BỤI ĐỎ

13 Tháng Năm 20199:17 CH(Xem: 18466)


QUA SONG -anh UL
Qua sông- ảnh UL

 

 …Trong miền bụi đỏ mơ hồ đôi mắt ngây thơ vương giọt nước mắt làm dịu cái oi bức mùa hè cứ ám ảnh tôi qua bao giấc ngủ

Quãng đời ấy thật sự ngọt ngào. Chúng tôi đến trường trước hết là học làm người, sau đó mới là kiến thức. Tôi vẫn nhớ như in những câu cách ngôn mà mỗi sáng thứ hai thầy trang trọng viết lên đầu bảng và giảng giải ý nghĩa của nó cho cả lớp cùng nghe. Những câu ca dao, tục ngữ nói về công ơn cha mẹ, đối nhân xử thế, kính già yêu trẻ…Tất cả đều có mục đích hun đúc nhân cách con người và lòng yêu thương đồng loại. Chúng tôi chỉ là những đứa trẻ, nhưng khi nghe quốc ca đều đứng yên nghiêm trang, ngang qua đám tang ngã mũ thành kính nhường đường, gặp thầy cô vòng tay cúi chào, dắt tay đưa cụ già sang đường khi xe cộ ồn ào tấp nập.

Sau những giờ học vất vả và nghiêm túc là khoảng thời gian rong chơi vui vẻ. Chúng tôi đánh đáo, bắn bi, tắm biển, thả diều…Những ngày hè với hoa Phượng và Ve ran là những ngày thần tiên. Vất sách vở qua một bên, chúng tôi tụ tập nhau làm những cuộc thám hiểm nhỏ, khi thì trèo núi, khi thì đánh trận giả, hoặc lãng mạn hơn lúc có các cô bạn gái, chúng tôi lang thang trên bờ biển cát trắng phau nhặt vỏ sò, vỏ ốc. Mãi chơi quên cả hoàng hôn , khi bóng tối ùa về, cả bọn lại ba chân, bốn cẳng chạy về nhà chịu một trận no đòn. Nhưng không sao cả, ngày mai lại cứ thế mà tiếp tục…

Những kì thi lục cá nguyệt căng thẳng và nghiêm túc, đứa nào đứa nấy thức cả đêm để ôn bài, mặt mày phờ phạc. Chẳng ai nghĩ đến chuyện quay cóp, liếc mắt nhìn bài bạn bên cạnh là xấu hổ lắm rồi. Kết quả đương nhiên là có cao thấp. Nhưng không sao cả, lại an ủi nhau kì sau sẽ cố gắng hơn. Và tất cả lại dắt díu nhau tham gia những trò chơi mới mẻ.

… Tôi vội vã nhặt sách vở rơi tung tóe dưới đất đưa cho cô bé đang giận dỗi nhìn tôi. Đôi bàn tay chạm nhẹ, cả hai cùng ngượng ngịu

Một thế giới khác, thế giới kì diệu và hoa mộng của sách mở ra trong mắt của những đứa trẻ đang thụ hưởng nền giáo dục khai phóng và nhân bản. Chúng tôi đọc truyện tranh, yêu thích xứ sở xì trum, những chú xì trum tí hon hài hước và dũng cảm bên cạnh lão phù thủy Gà Mên độc ác. Chúng tôi mê mẩn chàng cao bồi Lucky Lucke thiện xạ chuyên bắt cướp, mổi lần nổ súng xong là đưa lên mũi ngửi…

Chúng tôi mê ông Duyên Anh, những nhân vật Dũng Đa Kao, Bồn Lừa sống mãi trong kí ức tuổi thơ. Chúng tôi  mê cái lều Tư chăn vịt của nhà văn Lê Tất Điều. Hàng loạt các nhà văn trẻ viết cho tuổi mới lớn như Từ Kế Tường, Đinh Tiến Luyện, Mường Mán…chúng tôi cũng đều tìm đọc một cách thích thú. Những đứa trẻ nửa quê, nửa chợ trao đổi cho nhau những quyển sách cũng như chia nhau bắp ngô, củ sắn. Đôi mắt sáng ngời khi thấy được những quyển sách hay, có khi nhẩn nha đứng cả buổi trước quầy sách báo bên vỉa hè, để ngắm những ấn phẩm vừa mới xuất bản còn thơm mùi giấy mới bằng con mắt thèm thuồng.

Những cuốn sách bỏ túi dễ thương của tủ sách Tuổi Hoa mang đến những câu chuyện tình người cảm động, câu chuyện về những đứa trẻ mồ côi thấm đẫm yêu thương, về những rung động đầu đời trong sáng và ngây thơ của những đứa trẻ vừa mới lớn. Chúng tôi bắt đầu chép lên trang giấy trắng những vần thơ lãng mạn của Nguyên Sa… Aó nàng vàng tôi về yêu hoa cúc, Aó nàng xanh tôi mến lá sân trường, Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương, Tôi thay mực cho vừa màu áo tím… hoặc cảm động hơn là những vần thơ của Trần Dạ Từ…Thuở làm thơ yêu em, Trời mưa chưa ướt áo, Nắng cũng vàng chân thềm, Gió mây lưng bờ dậu… len lén bỏ vào cặp của các cô bạn học. Thế nào rồi chúng tôi cũng nhận được một cái nguýt dài hàng cây số, nhân vật chính thì đỏ mặt, những đứa còn lại rộ cười khúc khích.

…Cô bé dúi vào tay tôi quyển sách… Đọc đi, hay lắm…tôi liếc nhìn bìa là quyển Ví dụ ta yêu nhau của Đoàn Thạch Biền…

Hai đứa cùng nhau đi học, qua những tháng mưa dầm, qua những ngày nắng lửa. Hàng cây Bồ Đề hình thù kì dị che bóng hai đứa bé gầy nhom cần mẫn đến trường. Cái chợ nhỏ xíu  cung cấp quà vặt cho hai cái mỏ chim non. Khi thì que kem, khi thì trái cốc. Nhưng món ưa thích của chúng tôi là bắp nướng mỡ.  Cảm giác thèm thuồng dâng lên mỗi khi nhớ lại. Chiều đông rét mướt, trái bắp nướng nóng hổi thơm phưng phức, rưới lên lớp mỡ phi hành béo ngậy, cắn vào một miếng. Ôi! Thật tuyệt vời…

Và cứ như thế hai đứa lớn lên trong êm đềm mật ngọt…Chúng ta hít thở chung một bầu không khí của trái đát nay, trong hơi thở của tôi đã có hơi thở của em và trong hơi thở của em cũng đã có hơi thở của tôi… Ôi! Ông Đoàn Thạch Biền, ông làm tôi cảm động đến suýt khóc. Cả hai thường hay bối rối, nhìn nhau cười ngượng ngùng. Ngồi bên nhau dưới tán phượng hồng cả giờ mà không đứa nào cất tiếng, chỉ lặng lẽ nhìn những cánh hoa tan tác rơi. Bên kia đường vẳng tiếng hát não nùng…Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn, chín mươi ngày qua chứa chan tình thương…

Dòng người sợ hãi chạy về phương Nam trong hỗn loạn. Tiếng Đại Bác ầm ì. Máy bay đảo cánh gầm rú trên bầu trời. Bên đường các thứ vật dụng nặng nề nghiêng ngã. Những chiếc xe hỏng máy nằm chỏng chơ. Người ta bỏ, bỏ hết tất cả, hoảng hốt chạy để giữ sinh mạng. Bỏ luôn xác người thân, chỉ kịp thắp ba nén nhang, đặt ba vắt cơm trên đầu dưới hoàng hôn tóe máu.

Trời mưa như trút nước, mưa như chưa từng mưa. Tôi lạnh cóng đứng bên vệ đường. Cô bé nhoài đầu ra khỏi cửa xe. Tôi chỉ kịp thấy hình như đôi mắt vương đôi hạt lệ. Chiếc xe chìm vào trong mưa…

…Miền bụi đỏ có một ngôi trường ấm áp, một xóm chợ hiền hòa, và một cô bé có đôi mắt ngây thơ vương đôi giọt nước mắt…

Tôi lang thang qua bao miền quê hẻo lánh, bao phố thị ồn ào. Sống cùng các cụ nông dân cả đời bám víu vào thửa đất. Uống cà phê cùng đám xe ôm. Cười đùa cùng các cô gái điếm. Trò chuyện cùng bà lão hành khất dưới bóng đèn khuya. Thế giới của đáy xã hội, của tội lỗi. Nhưng đó chỉ là những mụn ghẻ ngoài da. Còn căn bệnh ung thư, những căn bênh nguy hiểm thâm căn cố đế lại nằm ở những nơi sang trọng , đài các…

…Luôn hiện trong giấc mơ tôi một miền bụi đỏ…

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35830)
X uân Lộc là nút chặn đường tiến vào Sài gòn của quân Bắc Việt. 35 năm, thời gian tuy dài, nhưng có khi không thể xóa nhòa một vui buồn, huống chi những mất mát đớn đau trong đời người. Trong ký ức của người dân Long Khánh, và người dân miền Nam, trận chiến Xuân Lộc, không thể phôi pha.
03 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 29372)
rồi thiên anh hùng ca cũng từ từ khép lại nghìn năm sau nại hà sông vẫn dài thêm tuổi đường trần sao quá vội ngày hai buổi không về cùng chiều lặng. chiều tê
23 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38640)
T ôi vẫn đi lên đi xuống dọc theo bờ biển miền Tây Hoa Kỳ. Được hỏi khi nào ngưng, tôi chỉ biết cười và trả lời là tới khi nào không còn lái xe được nữa. Tôi thèm những lúc thả hồn giữa những cụm rừng đại thụ gỗ đỏ cao thấu trời mây; giõi theo những cánh chim thiên di hàng năm không biết mỏi, và tưởng tượng từng đàn cá voi bận rộn xuôi nam ngược bắc...
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33525)
H oàng Cung Cambodia, tôi chết lặng trước tấm bản đồ xứ Miên. Bao gồm đất nước tôi, trãi dài từ Miền Trung xuống Miền Nam ngày xưa là đất của Cham Pa và Chân Lạp. Người Việt tôi khởi đầu từ nhà Trần, nhà Nguyễn đã mở rộng bờ cõi như thế này đây…
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34761)
“ B ất cứ lúc nào bất cứ ở đâu” tưởng là kể chuyện tình, nhưng không tôi nghĩ khác. Dù chúng ta không bắt gặp những hình ảnh bắn giết trên chiến trường, nhưng bàng bạc trong từng chuyện là tâm trạng chán nãn, hỗn loạn, bất cần đời, sống không biết ngày mai của một lớp thanh niên, của một Sài Gòn trong thời chiến tranh.
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32034)
Sống trọn vẹn đời mình như đã muốn, phải là, điều ấy đẹp như một bài thơ dù là bài thơ đắng. Xin mượn lời Vũ Hoàng Chương tiễn một nhà thơ để giã biệt Vũ Ánh: Người thơ nằm xuống đó hiên ngang Như một câu thơ trắng thẳng hàng Đẩy mãi bàn chân tìm đất đứng Ngoài ba chiều cũ sắp tan hoang .
15 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36230)
N hững ngày này, năm Bảy Lăm, tháng Ba, ”Mặt Trận Miền Tây Vẫn Yên Tĩnh”. Đơn vị tôi là một tiểu đoàn Địa Phương Quân (TĐ 497/ ĐP Tiểu Khu Châu Đốc), vẫn trấn đóng trên ngọn 554 thuộc núi Giài, Thất Sơn, Châu Đốc. Bộ Chỉ Huy đặt tại Ba Xoài.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34515)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
21 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 37205)
A nh đi rồi còn ai vuốt tóc Lời tình thơm sách vở học trò Đêm xuống rồi em buồn không hở Trời xa mù tầm tay với âu lo…
02 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37910)
C uối cùng, tôi cũng đến Phnom Penh. Phnom Penh của Hậu, Phnom Penh của tôi trong trí tưởng tượng. Tôi đẩy xe hành lý qua hải quan. Tôi chờ đợi những âm thanh náo động bên ngoài như năm nào tôi về phi trường Tân Sơn Nhất. Hai cánh cửa mở ra. Hơi nóng ngột ngạt bốc lên mặt. Tiếng lá cây rì rào xen trong tiếng người nói nhè nhẹ khiến tôi bỡ ngỡ. Phi trường Phnom Penh vắng vẻ như thành phố tỉnh nhỏ. Buổi trưa nắng chói. Những cánh phượng rực rỡ nở trên bầu trời xanh. Chúng tôi ra lề đường chờ xe nhà đến đón.