- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CON MÌNH...

03 Tháng Mười Hai 201811:43 CH(Xem: 21899)


B'lao ngay mua bao - photo UL
B'lao ngày mưa bão- ảnh UL

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Biển Cát là bút danh được sử dụng trên các trang báo Trẻ, Văn Chương Việt, Du Tử Lê, Luân Hoán, Biển Khơi. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu truyện ngắn CON MÌNH của tác giả Biển Cát dựa trên câu chuyện thật khá đau lòng đang xảy ra ...

 

 
 

Trước ngày đứa con trai chuẩn bị phỏng vấn đi Mỹ, nó đến nhờ ông bà sang tên ngôi nhà đang sống để làm bằng chứng thế chấp tài sản , theo yêu cầu của Lãnh Sự Quán. Ông bà thương con nên nó nói sao, thì nghe vậy. Cha mẹ giúp con thì có nề hà gì.

Bà bị bệnh mất. Thằng con trở mặt đuổi ông ra khỏi nhà vì đó là nhà của nó. Đứng trước toà, nó thản nhiên đưa toàn bộ giấy tờ sang tên nhà hợp pháp . Tình ngay lý gian, toà xử ông mất nhà.

Ngồi trước di ảnh của bà, ông bật khóc :

— Bà ơi, sao con mình nó có dã tâm như vậy !

 

 

Bữa tiệc của quỷ.

 

Bước ra khỏi toà, thằng con cười ha hả :

— Cả nhà mình đi ăn một bữa hoành tráng nhé !

Vợ con nó nhao nhao đề nghị :

— Buffet đi ba.

— Thôi , ăn hải sản ngon hơn.

— Không, món nướng Hàn quốc mới chuẩn.

Nó hào sảng :

— Ba cho ăn hết tất cả cho bể bụng luôn.

— Hoan hô ba !

Chai champagne được phục vụ bàn khui nghe cái “booc” thật sướng tai.

Nó nâng ly :

— Cuối cùng rồi cũng tống cổ được ông già.

— Đồ già dịch lì thấy ớn. Vợ nó thở phào.

— Một trăm phần trăm nhé cả nhà.

— Ừ, một trăm thì một trăm.

Cả nhà nó cười nói oang oang. Miếng thịt bò nướng nửa sống nửa chín rỉ máu trong miệng tụi nó đỏ lòm.

 

 

Hợp đồng ma quỷ.

 

Màn 1. Thời gian : 15 tháng 1 năm 201...

Địa điểm : Nhà mặt tiền Trần Phú, F4Q5. TPHCM. Việt Nam

Nhân vật : Ông già ( ngày xưa đã từng là cha , đã xây dựng và nuôi dạy các con trong ngôi nhà này ).

Lũ nghịch tử cùng chồng vợ con cái.

 

 

Nghịch tử thúi. : — Nè, ông cầm lấy tiền này rồi cút ra khỏi nhà ngay lập tức. Đưa hết giấy tờ bản chính đây. Từ nay nhà này là của tao.

Ông già. : — Con ơi, ba còn sống được bao lâu nữa. Sao các con không đợi ba chết đi rồi làm gì thì làm...

Nhiều tiếng nhao nhao :

— Chừng nào ông mới chết cho ?

— Đợi lâu mệt lắm.

— Lải nhải hoài.

 

Ông già lập cập bước ra khỏi ngôi nhà của mình . Ngôi nhà mà ông đã cật lực làm việc để gầy dựng cho gia đình một mái ấm. Ngôi nhà mà ông mơ ước được nhìn các con thành đạt và được nhắm mắt yên nghĩ sau một đời tần tảo.

 

Nghịch tử thúi. : — Giấy tờ bản chính ổng đã giao lại đây . Đã gọi người bán nhà rồi. Yên tâm là sẽ bán nhanh thôi vì nhà mặt tiền quận 5 mà. Lúc đó ai cũng có tiền.

Nghịch tử gái. : — Mọi việc trông cậy vào em hết đó sáu à.

Nghịch tử anh. : — Em sáu đừng lo. Anh sẽ ở đây giữ nhà. Chừng nào có người mua đến ,anh chị sẽ gọi em liền.

Nghịch tử út. : — Anh chị sáu cứ yên tâm , mọi người sẽ phụ lo những việc lặt vặt cho anh chị thảnh thơi lo việc lớn.

Không khí thật thân tình và vui vẻ. Anh chị em vợ chồng con cái đứa nào cũng thấy lấp lánh $$$$ trước mắt.

 

Màn 2. Thời gian : Sau khi bán nhà cướp cạn của ông già .

Địa điểm. : Chỗ nào khác không phải nhà ông già.

Nhân vật. : Ông già không còn tồn tại trong cuộc đời lũ con ông đã nuôi

mà không đủ sức dạy.

Còn lại đầy đủ lũ nghịch tử và vợ chồng con cái .

 

Nghịch tử thúi : — Hôm nay gọi mọi người đến đây làm gì thì biết rồi phải không ?

( Giọng hống hách cho ra vẻ người có tiền ).

Nghịch tử gái. : — Chị năm biết mà. Lo đại sự xong rồi là em sáu nghĩ liền đến anh chị em mình.

Nghịch tử út. : — Thôi chị năm nói nhiều quá. Để anh sáu chia tiền đi.

Nghịch tử anh. : — Anh chị em rất là cảm kích vợ chồng em.

Nghịch tử thúi. : — Nè, cầm lấy tiền đi. Coi như trả công mấy người . Vậy nha.

Mặt đứa nào cũng hớn hở. Phong bì hơi dày dày, chắc cũng hơi bị nhiều nhiều à.

Mạnh ai nấy he hé mở bao ra . Vội vã đếm. Không thể tin vào mắt mình...

Nghịch tử gái. : — Sao có năm chục triệu vậy sáu. Mà toàn tiền lẻ không.

Nghịch tử anh : — Em quên là em đã hứa xong việc sẽ chia phần cho anh chị em sao ?

Nghịch tử thúi. : — Thì phần đó. Chia rồi đó. Bộ hổng phải tiền sao ?

Con vợ thằng nghịch tử anh sôi máu :

— Nè, chơi gì kỳ vậy , mậy ? Bán nhà mười mấy tỷ mà đưa tụi tao có đống bạc lẻ này sao ?

Nghịch tử út. : — Vợ chồng mày tính ăn cướp hả ? Không ói tiền ra đây thì tụi tao chơi khô máu à !

Nghịch tử thúi : — Nhà đứng tên tao. Tao bán thì tao giữ tiền. Nghĩ tình tụi bây xun xoe tao cho . Không lấy thì trả lại đây.

Con vợ thằng này liền góp lời :

— Có giỏi thì đi kiện đi. Ông già tụi bây còn thua thì tao đố tụi bây làm gì được vợ chồng tụi tao đó !

 

Thay cho đoạn kết :

 

Nơi đây cần mua bán dao , kéo , gậy gộc... Nói chung là các loại vũ khí để tấn công và tự vệ.

Xin liên hệ : Lũ nghịch tử

Địa chỉ : Nhà mặt tiền Trần Phú, F4-Q5 TPHCM . Việt Nam.

 

Có người thắc mắc bây giờ ông già thế nào ?

Xin thưa ông ấy vẫn già, vẫn bệnh nặng , còn phải mang hai túi đựng nước tiểu hai bên hông mình. Cuối cuộc đời ông lây lất mướn nhà , dằn dặt với nước mắt chảy ngược vào trong.

Nhưng trời cũng còn thương, cho 3 đứa con không biết ngửi mùi tiền bất chính, nên còn lây lất với ông. Và chúng hứa với ông rằng sẽ lo lắng cho ông đến suốt đời bằng chính sức lao động của chúng.

Good luck, ông già !

 

BIỂN CÁT

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Hai 201711:59 CH(Xem: 28057)
Khi đèn phụt tắt thì tôi đang ngồi đọc sách ở phòng khách, đã hơn nửa đêm và tôi thì ở lưng chừng của một tiểu thuyết. Rất nhanh chóng mọi thứ chìm trong bóng tối và sau đó là khoảng hai giây hoàn toàn tĩnh lặng, có thể nghe rõ tiếng gió đang rít bên ngoài cánh cửa báo hiệu một cơn mưa đã tới gần. Tôi ngồi cứng đờ trên ghế trong hai giấy ấy, mắt vẫn nhìn vào cuốn sách đang giở ra nằm trên đùi, giờ nó như con thú đang ngụy trang trong bóng tối
08 Tháng Giêng 201711:53 CH(Xem: 27391)
Ngô Thế Vinh quý mến, Tôi gửi Vinh bài viết này để Vinh, người duy nhất đọc, sau đó cất giữ kỹ chờ tới khi thân xác tôi đã ra tro sẽ cho một báo nào Vinh xét nên để đăng. Nếu tình cờ khi đó có báo làm một số chủ đề về đời văn của tôi, bài này đứng chung với những bài khác, thì đẹp nhất. Từ bao nhiêu năm nay tôi muốn viết ra nhưng thấy buồn quá, mãi tháng trước tôi nghĩ nên viết khi cái đầu còn thật tỉnh, viết rồi suy nghĩ biết Vinh thật tình với tôi và hiểu làng báo và những người làm báo nên trao tay Vinh. Vinh vui lòng nhận gửi gấm cuối đời của tôi... Mặc Đỗ
11 Tháng Mười Hai 201612:49 CH(Xem: 28431)
Bức điện tín báo tin cho tôi người ta đã đưa chàng vào một bệnh viện thị trấn miền núi được bốn ngày. Chàng bị thương nặng. Chàng muốn gặp tôi. Người phu trạm già đã bỏ đi trên chiếc xe đạp cũ kỹ của y, tai tôi đếm rành rọt từng tiếng một, nhịp chuông lẻng kẻng đổ hồi về phía cuối xóm, nhưng tôi không cử động được. Trong một khoảng khắc kỳ lạ kéo dài không biết bao lâu, tôi mất hẳn ý niệm thời gian, toàn thân tôi nhẹ hẫng như chới với trên mây trên vực, đầu óc như có một mũi ê-te tiêm suốt thấu, ý thức vẫn sáng suốt mà cảm súc thì sượng sần tê điếng.
03 Tháng Mười Một 20161:46 SA(Xem: 27501)
Lai lịch con Ních của ông Cẩm chẳng mấy ai không biết, nó là quà của ông Thưởng tặng ông Cẩm nhân dịp ông Cẩm tổ chức mừng sinh nhật lần thứ năm mươi của mình. Con Ních là sản phẩm của một cuộc ngoại tình giữa con Tô, một con chó tinh khôn của ông Thưởng với con chó hoang vẫn hay lởn vởn ở khu phố.
27 Tháng Tám 20163:13 SA(Xem: 30371)
Những đêm ngồi một mình như thế này, tôi bỗng nhớ về Đà lạt. Đúng hơn là nhớ xưởng chế tạo tinh dầu của nhà tôi ở Đà lạt. Có lẽ vì ngọn đèn xanh có lúc rung rinh và chấp chớp vì mắt tôi nhìn tập trung quá lâu vào một điểm này, hay là vì cơn gió nhẹ nhàng ngoài cửa sổ kia, lật lật cánh màn màu xanh ngọc bích hơi ngả sang úa, đem vào mùi hương hoa gì đó ẩm mưa trộn lẫn hương đêm rất dịu dàng.
22 Tháng Tám 20163:34 SA(Xem: 29704)
Vài tuần sau một chuyện kỳ quái xảy ra, tôi nhận được một bức thư. Ai đó đã nhét nó qua khe cửa, bức thư nằm im trên sàn nhà trong một buổi sáng tinh mờ. Khi ấy mới bốn giờ, tôi thức dây sau một giấc ngủ sâu không mộng mị; bên ngoài vẫn còn nhập nhoạng tối, một đám mây xám nặng trịch áng ngự bầu trời báo hiệu một ngày u ám. Đèn đường còn chưa tắt và đa số dân cư của thành phố còn ở trong nhà.
27 Tháng Sáu 201611:49 CH(Xem: 30486)
Tôi sẽ hết băn khoăn nếu đấy là mùi toát từ cơ thể mình. Bộ quần áo tôi mặc đã nửa tuần lễ và có mùi chăng. Nếu đấy là mùi vải hoặc mồ hôi ngấm qua nách áo thì tôi lại quen vì vẫn của cơ thể mình. Thứ mùi tôi ngửi thấy chỉ bảng lảng. Chẳng phải mùi hăng hắc của nhựa chảy. Càng không phải mùi thơm từ một bông hoa sữa nở sớm. Mùi bụi bặm lâu ngày. Mùi toa-lét chưa giật nước. Rồi thì mùi ẩm mốc và rêu phong của những bờ tường. Mùi bọc rác chưa vứt hoặc bùn cống đùn lên do tắc ống.
11 Tháng Sáu 20161:37 SA(Xem: 31225)
Và một ngày lặng lẽ bắt đầu, những cái áo mưa bằng nhựa khoác vội lên sắc sở đầy màu sắc; xe lại đổ vào dòng, người đổ vào những mênh mông, vô tận…
30 Tháng Năm 20162:18 CH(Xem: 31263)
Uống đi, uống đi cho đời thêm hưng phấn. Uống đi cho bụi trần không còn vương vấn. Tôi liên tục rót rượu vào ly của Hùng. Khi Hùng đã chếnh choáng, tôi hỏi Hùng điều gì đã giúp Hùng trở thành ông thầy bói nổi tiếng, Hùng xua tay bảo bí mật bí mật. Vậy là rượu vào nhưng lời vẫn không ra, tôi buồn lắm. Thôi thì gái vào xem lời có ra không, tôi nhanh chóng kết thúc kết thúc bữa nhậu và chở Hùng đến một quán Karaoke ở ven sông.
30 Tháng Năm 20161:26 CH(Xem: 28280)
Sự ra đi đột ngột của gã đàn ông làm tôi liên tưởng đến cái chết của bà hàng xóm. Ông bà đã sống với nhau gần nửa thế kỷ. Cuộc sống lặng lẽ nhưng hai người đã trói chặt vào nhau như một định mệnh. Cách đây vài năm, để cho không khí căn nhà bớt đi sự vắng vẻ, ông đã tìm mua cho bà một con chó con. Bà thương yêu, chăm chút cho con chó hết mực. Bà đặt tên cho nó, gọi nó là con và xưng mình là mẹ. Mỗi ngày 4 lần, bà dẫn con chó yêu của bà đi chơi. Gần đây, những lúc giận ông, bà ra ngủ riêng và đem cả con chó sang ngủ cùng mình. Rồi ôm ấp, nâng niu con vật như nâng niu một đứa trẻ.