- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SINH NIỆM - h ã y e m l à t h ị l ộ*

17 Tháng Hai 202510:14 CH(Xem: 6783)



SINH NIỆM-HXS

Thơ HOÀNG XUÂN SƠN

SINH NIỆM - h ã y e m l à t h ị l ộ*

SINH NIỆM

 

 

Tôi đốt tiểu tường khai tôi sống

Phục sinh ban mai

Đêm qua sân trước dại khờ

Um tùm lau cỏ

Sự phất phơ nào cũng tới hồi rệu rã

Tôi sống phất phơ

Ăn ngủ phất phơ

Yêu đương lẩm cẩm

Trong cái bị thịt ngày mỗi phì nộn

Chỉ có một thứ teo tóp

Dung dịch man khai

Tới kỳ đáo hạn

 

 

Có một điều tôi hiểu rõ

Lời là bằng chứng thạnh suy của sự lọc lừa

Chữ viết xuống cũng vô phương làm chết một con gà

Chúng đã tự nguyện hi sinh

Nằm trên bàn cúng

 

 

Khi tôi khỏa thân

Ôi thôi

Những chiếc đinh

Vẫn đóng cứng vào cột

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

17 novembre 2024

 

 

 

M Ộ Đ Ị A

 

 

Cứ viết xuống vài chữ

Như tiền đặt cọc đời

Một nghìn chương sử sách

Chỉ thấy cười. và cười

 

 

Bạn bảo viết là giết

Ôi. cả một ý đồ

Săm soi và chết chậm

Giữa trùng trùng vi lô

 

 

Thì lá bài lật ngửa

Lộ tẩy như mặt người

Chỉ một điều cất giấu

Ở hoài trong con ngươi

 

 

Nên nhìn xa trông rộng

Thấy riết một vòng tròn

Chiếc cối xay vĩ đại

Lùa người vào tuyên ngôn

 

 

Khi đá vụn thành bụi

Viết như một thành phần

Cấu trúc và thỏa thuận

Hát không cần rung ngân

 

 

Và thơ rừng lau sậy

Đồng phục màu tư duy

Bò vàng và chó lửa

Ngủ một trận li bì

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

28 novembre 2024

 

 

 

H. Ã. Y. L. À

[ tôi ngồi với thảm hại tôi

 chơn mày trụi lủi chái đời lơ phơ • hxs ]

 

 

h ã y e m l à t h ị l ộ*

 

 

đời tôi không oán cừu

bằng một điều khôn tỏ

hãy xáo trộn đời tôi

 

 

tôi sợ sự trầm mặc

như mặt chiều phẳng gương

hãy đời tôi náo động

như chăn gối chiếu giường

 

 

ném tôi ra ngoài lộ

hãy giữ rịt trong nhà

đừng trói bằng dây nhớ

sợ hao mòn xương da

 

 

hãy giúp tôi cục cựa

súc gỗ cứng đơ đời

hãy em là thị lộ

xung trận tình đôi mươi

 

 

đồng tình của tôi đâu

người tình của tôi đâu

hãy em là thị lộ

tìm tôi giữa nhiệm mầu

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

27 novembre 2024

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Tư 202511:36 CH(Xem: 6071)
'BẾN BỜ' là một hành trình đầy cảm xúc, kéo dài suốt nửa thế kỷ (1975-2025). Giai điệu bài hát mặc dù khởi phát từ bối cảnh năm 1963, nhưng khi áp dụng vào bối cảnh vượt biên của hàng trăm ngàn người Việt sau 30/4/75, cũng có ba phần: hoạn nạn, giải thoát và kết thúc. Chỉ khác phần kết thúc, vượt biên thì hân hoan xây dựng đời sống mới, còn sau đảo chánh 1/11/63 thì tình hình lộn tùng phèo… Để ý, khi tái lập giai điệu, thay vì chỉ đổi nhịp cho Điệp Khúc như Lam Phương chỉ dẫn, tôi đã đổi nhịp cho toàn bộ bài hát từ 4/4 qua 2/4 và chọn Slow Rock thay vì Ballad hoặc Cha Cha Cha…
27 Tháng Tư 202510:53 CH(Xem: 7925)
Xuân dò tìm trên mạng thấy có cơ sở tuyển nhân viên massage. Xuân nghĩ công việc này chắc cũng ok vì mình sức trẻ, đôi tay mạnh mẽ có thể đáp ứng được công việc cần lực ở tay. Môi trường làm việc trong nhà, không mưa, không nắng vậy cũng đỡ. / Thế rồi cậu đăng ký dự tuyển và được nhận vào làm. Sau khi làm được một tuần lễ thì cậu mới nhận thấy đây không phải là xoa bóp trị liệu bình thường mà thực chất là một động ăn chơi. Chỉ là mang dưới tên massage phục vụ cho cả khách nam và khách nữ. Có những lúc sau khi massage, khách còn yêu cầu đi từ A- Z, Xuân cũng phải chịu khó làm để kiếm tiền. Lâu dần cũng quen. Chàng trai 19 tuổi nghĩ đây xem như một công việc tạm thời, cũng có đồng ra, đồng vào trang trải cuộc sống, đỡ đần ba mẹ. Ngoài lương cơ bản, tiệm trả cho Xuân thì còn được khách trả tiền tip nữa nên trong túi nhiều khi cũng rủng rỉnh bạc tiền. Có ngày kiếm thêm 500 k + tiền boa.
27 Tháng Tư 202510:05 CH(Xem: 5070)
Về đồng nghe nắng nghe mưa / Con trâu đi với sớm trưa cùng cày / Mẹ cầm đon mạ trên tay / Cánh cò bay mỏi đâu hay bạt ngàn
26 Tháng Tư 202510:45 CH(Xem: 3212)
Hồi ký này tôi viết từ rất lâu, nhưng chưa từng phổ biến vì nhiều lý do. Nay, sau 50 năm nó không còn tính thời sự nữa, tôi xem lại, sửa chữa những sai sót và cho phổ biến như là một tài liệu mà tôi là chứng nhân. Tôi không phải là văn sĩ, cũng không là ký giả viết phóng sự nên văn vẻ võ biền, luộm thuộm, xin mọi người niệm tình tha thứ. Tôi cam đoan viết lại những điều mắt thấy tai nghe, mốc thời gian được ghi lại cẩn thận qua kinh nghiêm viết nhật ký hành quân khi còn làm ban ba tiểu đoàn tác chiến. Để mở đầu, trước tiên tôi xin giới thiệu cái “Tôi” đáng ghét ở đây, đó là điều bất đắc dĩ, vì cái "tôi” là nhân vật chính, là một chứng nhân kể lại những gì đã xảy ra, trong hồi ký này, và để người đọc biết được cơ duyên nào tôi có mặt tại đó.
26 Tháng Tư 20252:10 SA(Xem: 8788)
gã ngồi khóc một mình/ không vì chất da cam / làm chết con nghé què / bỏ vườn đi lên tỉnh / ** gã nằm khóc một mình / chẳng vì mất tình yêu / của con bồ hàng xóm / vượt biên sau bảy lăm
25 Tháng Tư 20256:47 SA(Xem: 6238)
Ta gối đầu lên đêm gió hú Cội nguồn mở cửa ngón tay trăng Những câu kinh ròng ròng máu đổ Tiếng chuông ngân xương trắng tủi hờn
25 Tháng Tư 20255:54 SA(Xem: 4749)
Vũ Xuân Thông sinh ngày 9 tháng 12 năm 1939 tại Hà Nội. Là gia đình có đạo dòng, Thông theo học trường Puginier, là một ngôi trường cổ xưa được xây cất từ năm 1897 tại Hà Nội. Năm 1954, khi gia đình di cư vào Nam, ở tuổi 15 Thông là con trai cả trong một gia đình lúc đó có 4 anh em: Vũ Xuân Thông, Vũ Văn Thanh, Vũ Văn Phượng, Vũ Thị Bích, sau này trên vùng đất mới, gia đình Thông có thêm 2 người em nữa là Vũ Hồng Vân, Vũ Văn Dũng. Có bố là công chức từ thời Vua Bảo Đại, ngay sau Hiệp định Genève 1954 ông quyết định đem toàn gia đình vào Nam và chọn định cư ở Đà Lạt. Vũ Xuân Thông tiếp tục theo học trường công lập Trần Hưng Đạo, tới Tú tài 2 không có lớp nên VXT phải vào Sài Gòn theo học trường Chu Văn An cho đến hết năm cuối trung học
24 Tháng Tư 202510:10 CH(Xem: 8437)
Ai vẽ một đường viền cộng đồng âm nhạc / Lá cỏ ngồi lên hương / Những choàng tay nhau níu cần đêm lạnh / Đàn bập bùng mưa trống vỗ / Thời xa xăm
24 Tháng Tư 20254:11 SA(Xem: 7696)
Năm 1954, khi di cư từ Bắc vào Nam, tôi còn bé lắm. Đại gia đình chúng tôi chọn Tuy Hòa làm nơi an cư lạc nghiệp. Bởi vì có người bà con đã định cư và làm việc ở đó. Ba tôi dạy học mãi ngoài Hội An, nên tôi ở lại Tuy Hoà với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông.
24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 5823)
Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi? Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”