- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

U MÊ TỐI TĂM HAY NỊNH BỢ NHỤC NHÃ?

05 Tháng Bảy 202410:07 CH(Xem: 13875)


bai MANAT


Mai An Nguyễn Anh Tuấn

U MÊ TỐI TĂM HAY NỊNH BỢ NHỤC NHÃ?

 

Nếu không được xem cái clip mà tôi tin là chẳng thể bịa đặt nọ, thì tôi không thể tin nổi, không thể hiểu nổi, một giảng viên tự nhận có 30 năm dạy luật mà tán tụng luận án TS. của học viên TCQ như thế này: “Tôi cảm thấy người viết luận án không chỉ trí tuệ mà vô cùng tâm huyết, nếu dành lời khen thì có rất nhiều lời khen vượt ra khỏi ngôn ngữ…”

Thế nào là “vượt ra khỏi ngôn ngữ”? Cao hơn, và vượt khỏi ngôn ngữ thông thường của loài người, mà Kinh Thánh bảo “Khởi thủy là Lời”, thì chỉ có thể là ký hiệu thần bí của Đức Chúa Trời gửi đến tạo hóa của Chúa, hoặc là tín hiệu của loài linh trưởng về một cảm giác nào đó của chúng trước hiểm họa thiên tai…

Tạm chưa nói đến chất lượng cao thấp - thật giả của bản luận án nọ, lời tán tụng trên rõ là một phát ngôn đầy u mê - nếu như lịch sự không muốn nói thẳng: đó là sản phẩm của một nhận thức tối tăm, dại dột, ngu ngốc, lại ở một giảng viên kiến thức, học thuật, chữ nghĩa đầy mình qua mấy chục năm trên bục giảng đại học khiến thiên hạ phải ngỡ ngàng sửng sốt!

Còn nếu không phải là u mê, thì lại là lời nịnh bợ tột cùng vô duyên, người đời gọi là “nịnh thối”, bộc lộ hiển nhiên một bản lĩnh kém cỏi, một tư cách đớn hèn của những người đường đường là bậc giáo sư - tiến sĩ - giảng viên phản biện - trước một luận án dù là Tiến sĩ thì cũng ở dạng tập dượt khoa học cao cấp, ở mặt bằng khoa học chung nước ta, làm gì mà tâng bốc đến tận mây xanh như đó là tác phẩm trí tuệ siêu việt đến thế, để rồi cả một tập thể GS. phải khom lưng chắp tay kính cẩn, quỳ lạy trước ông ta như một bậc Thánh nhân!

Kiểu nịnh bợ, tâng bốc thế này thời gian qua xuất hiện nhiều như nấm độc, lại ở tầng lớp được gọi là “trí thức lớn”, tiêu biểu như ông GS. nọ ca ngợi ông TCQ mà danh nổi như mõ qua nhiều scandal về tiền bạc, gái mú… bằng những lời lẽ chỉ làm đối tượng được tôn vinh nở mũi vênh mặt, còn phần đông những người có tri thức và liêm sỉ lại thấy xấu hổ thay cho cả hai vị! Còn ở tầng lớp thấp hơn, một cô giáo dạy văn bậc PTTH không ít năm đã phê phán một cách thiếu văn hóa người dám chê Đề thi văn Tốt nghiệp bằng cách “phong Thánh”, “xây Đền” cho ông Chủ tịch Hội Nhà văn mà chắc ông ấy cũng phải cúi gằm mặt…

Than ôi, trong thời lệch chuẩn này, biết bao “huyền thoại xã hội” quái dị (mythologie sociale - theo quan niệm của nhà phê bình văn học Pháp kiệt xuất Roland Barthes) đã xuất hiện như là điềm báo về sự suy thoái đáng buồn về giáo dục, đạo đức, nhân cách, nhân phẩm… - nổi bật là các “huyền thoại” về những lời nói & hành động bộc lộ sự u mê và thái độ nịnh bợ nhục nhã đáng xấu hổ ngay trong một Thánh đường Giáo dục!

MA NAT

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Hai 202410:36 CH(Xem: 12015)
Mười tám năm sau ngồi viết lại Một bài thơ một nỗi buồn đời Mười tám năm tưởng là bóng nắng Chuyện ngày qua như nhạc không lời
29 Tháng Mười Hai 20249:58 CH(Xem: 8831)
*Việt Báo Daily News - (Orange County, CA) Sau đúng hai tuần hôn mê, họa sĩ/nhà văn Khánh Trường cuối cùng đã bỏ cuộc thế gian vào chiều Chủ Nhật, ngày 29 tháng 12, 2024, lúc 4:33PM giờ California tại bệnh viện UCI Health, thành phố Fountain Valley trong niềm thương tiếc của gia đình và bằng hữu.
26 Tháng Mười Hai 20244:38 CH(Xem: 8432)
Sáng thứ bảy, như đã hẹn mình và Ánh Loan (Phú Nhuận) tập trung tại nhà Thanh Hương (quận 1). Khung cảnh khu vực này thật đẹp. Phố xá sang chảnh lại có cảm giác yên bình. Khúc lộ Đặng Dung là một con phố như bao con phố trung tâm của SG nhà cửa san sát kiểu dáng đều rất đẹp. Cả dãy phố nhà nào cũng có một giàn hoa giấy hay những loại hoa gì đó đủ màu sắc, góp phần tạo nên vẻ đẹp, văn minh, thanh lịch, tao nhã cho khu phố này.
26 Tháng Mười Hai 20244:15 CH(Xem: 13729)
Tưởng nhớ anh Tuệ Sỹ, người bạn Thơ thân thiết, đã mất một năm tôi phổ biến một bài Thơ tựa "Gửi Bùi Giáng & Tuệ Sỹ". Bài Thơ được viét từ 2002, sau nhiều lần ghé chùa Già Lam thăm và chuyện trò cùng anh. Trong một lần nào đó, anh viết thư pháp tặng tôi và nội dung bản thư pháp ấy tôi có ghi lại trong bài Thơ này. Anh BG, Tuệ Sỹ và Hành Khoai là ba người bạn Thơ ở miền Nam mà tôi giữ một tình thân cho đến lúc các anh ấy mất. Còn một người bạn Thơ nữa từ thời 1966 là Phạm Thiên Thư, nhưng Thư đã vào cảnh giới không trần tục nữa ngay trong lúc còn sống ở trần gian...
24 Tháng Mười Hai 202412:04 SA(Xem: 7736)
Tôi là người ngoại đạo, nhưng bạn bè thân hữu từng kết giao là giáo dân rất nhiều. Họ là những con dân của Chúa. Hôm nay, Giáng Sinh cận kề, nghĩ về các thân hữu.
23 Tháng Mười Hai 202411:43 CH(Xem: 11890)
về khơi ngọn lửa trên ngàn / đem chia giấc mộng xoe tàn bóng đêm / ngó mông lên phía đầu thềm / dấu chân xóa một đóa mềm dị hương /
18 Tháng Mười Hai 20246:46 CH(Xem: 10652)
Cuối thập kỉ 60 hay đầu đầu 70 gì đó. Bố tôi, một nhân viên khí tượng tại phi trường Nha trang, có kể lại về câu chuyện về ngày Đại hội không quân của của câc nước Đông Nam Á, mà ông được tham dự. Theo ông, trong các đội bay, ông hết lời tán thưởng đội bay của nước Trung Hoa dân quốc ( Taiwan) đã có những phi trình biễu diễn thật đẹp ngoạn mục, cùng những màn nhào lộn chết người gần như đạt đến đến giới hạn của đỉnh cao sức chịu đựng của phi công chứng tỏ sự dày công tập luyện. Còn về đội tuyển Cao ly, ông nhận xét cùng cái trề môi " Bình thường!"
18 Tháng Mười Hai 20244:42 CH(Xem: 7712)
Cristoforo Borri dành hai chương III và IV, trong Phần II của Ký Sự Đàng Trong để viết về nhân vật mà ông quý trọng và tôn vinh: quan Khám lý Trần Đức Hoà -ân nhân thứ hai của đạo Chúa (sau Minh Đức Vương Thái Phi)- là người đã cứu sống cha Buzomi và mời các giáo sĩ về vùng ông cai trị, năm 1618, trong cơn sóng gió, các giáo sĩ phải lẩn tránh, ông đã cấp nhà ở và dựng nhà thờ cho họ ở Quy Nhơn, tạo ra cơ sở đạo Chúa ở Nước Mặn. Xin tóm tắt lại những sự kiện đã xẩy ra: / Đạo Chúa ở Đàng Trong do cha Buzomi đặt nền móng từ năm 1615, nhờ Minh Đức Vương Thái Phi giúp đỡ và che chở, có được nhà thờ lớn ở Đà Nẵng. Năm 1616, Macao gửi thêm ba thầy giảng người Nhật sang trợ giúp. Năm 1619, cha Buzomi bình phục; quan Khám lý đưa ông trở lại Hội An, các đạo hữu Dòng Tên gặp nhau trong niềm vui khôn tả. Họ quyết định: Cha Pedro Marques ở lại Hội An. Các Cha Buzomi, de Pina, Borri và thầy giảng Bồ, theo quan Khám lý về Quy Nhơn[1].
18 Tháng Mười Hai 20244:02 CH(Xem: 6906)
Kỳ trước, chúng tôi đã trình bày Đời sống thế tục ở Đàng Trong theo sách Ký sự Đàng Trong của Cristoforo Borri. Kỳ này, xin giới thiệu Đời sống tôn giáo ở Đàng Trong qua ngòi bút của Borri, về giai đoạn đầu tiên đạo Chúa được truyền vào nước ta, từ 1615 đến 1622, dưới thời chúa Sãi Nguyễn Phước Nguyên./ Cristoforo Borri xác định vai trò tiên phong của Dòng Tên / Cristoforo Borri xác định các giáo sĩ Dòng Tên đúng là những người đầu tiên đem đạo Chúa vào Đàng Trong, bằng cách chỉ trích sự bịa đặt trong cuốn sách của một giáo sĩ Y Pha Nho [Hordũnez de Zeballos] kể rằng ông ta đã đến Đàng Trong trước đó, đã rửa tội cho một bà công chúa và nhiều người trong hoàng tộc, mà Borri cho là hoàn toàn hoang tưởng.
18 Tháng Mười Hai 20243:05 CH(Xem: 6789)
Tác phẩm Ký sự Đàng Trong của Cristoforo Borri[1] nguyên bản tiếng Ý, được viết để đệ lên Giáo Hoàng Urbain VIII (1623-1644), theo truyền thống các văn bản của giáo sĩ tường trình với Đức Thánh Cha và Tòa thánh về hiện tình đất nước mà họ đã đến truyền giáo, cũng là cuốn sách đầu tiên của người Âu viết về Đàng Trong, in năm 1631, cung cấp những thông tin giá trị trên ba mặt: lịch sử, tôn giáo và ngôn ngữ. Và ông đã ghi lại những chữ quốc ngữ đầu tiên trong tác phẩm Ký sự Đàng Trong. Giáo sĩ Cristoforo Borri (1583-1632), thông bác nhiều địa hạt, từ sinh vật học đến thiên văn, ngoài việc báo cáo tình hình Đại Việt, có tính cách "gián điệp" cho Tòa Thánh, ông còn yêu mến đất nước này, hòa mình vào đời sống Việt Nam đầu thế kỷ XVII, tìm hiểu xã hội và con người.