- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN THANH SƠN

04 Tháng Tám 20236:06 CH(Xem: 6979)
Góc nhỏ - photo Quy SG
Góc nhỏ- photo Quý SG

Thơ Nguyễn Thanh Sơn

HÃY NGỦ YÊN

                   

 

Lộ Diêu

Quê Hương Tôi

Miền đất hoang vu có tự thuở xưa

Miền quê yêu dấu

Nằm hiền lành trên rẻo cát hoang sơ

Con đường nhỏ, đường đất xanh gầy như cỏ

Những mái nhà cao thấp nhấp nhô

Bến bờ, vách đá chơ vơ

Lặng ngắm trùng khơi biển cả

Ngó mây trời mà thương nhớ một vùng quê

Rồi mai đây

Cơn gió lạ nào sẽ xé nát bãi bờ quê hương tôi

Xé nát những  vườn cây trĩu trái

Nền đất cũ rêu phong , những ngôi nhà yên ấm

 Mà bao đời mới tạo dựng nên

Nơi chôn nhau cắt rốn của bao đời

Nhà là đấy

Trời là đấy, vẫn đấy

Rồi sẽ bị tống khứ đi

Như kẻ ăn mày trên mảnh đất cổ xưa.

Rồi ghềnh đá cũng bị xô lệch, bãi bờ này rồi sẽ ngả nghiêng

Màu xanh như ngọc biển Lộ Diêu  có còn ngủ yên ngủ yên

Ngủ yên như hàng ngàn năm , vạn năm

Sáng mai thức dậy có còn thấy biển

Sương mù

Và hơi thở của sóng?

 

NGUYỄN THANH SƠN

 

 

VÔ ĐỀ 

 

hoa mai

tàn

           tháng giêng

   trôi

qua nhanh

                một phiến xanh

                                       khơi

đất trời

làn da mật

                nguyệt sáng

                                    phơi

nâng ly

           vuốt

                  một nét ngời

thanh tân

NGUYỄN THANH SƠN

 

 

HƯƠNG TÌNH YÊU

 

khúc dạo đầu mơ hồ của tình yêu không biết nó đến và đi như thế nào bồi hồi xao xuyến với những ước mơ xa tóc nồng hương trẻ dại ngực trầm hương ấu thơ hoa khoe hương buổi sớm buổi chiều hương tóc tơ thả chút hương bồ kết đá mềm hương lửng lơ.

Choàng tay ôm núi đồi mặt trăng buồn nhỏ lệ lời mềm như khói bay gió  mắc kẹt nơi nào đó trong cuộc đời đến lúc đến lúc nào dừng chiều hôm nay nắng nhạt nhoà lọt thỏm trong tiếng cười ôm ã tiếng xạt xào bao nhớ thương..

Khi anh bận bịu sao anh không nhớ bên đời còn có em  còn em em mang nỗi buồn (ngủ) của mình lên chiếc gối bông mềm mại để hồn lang thang trong tiếng xanh xao nhưng em không cảm thấy cô liêu anh à à ơi

Nhưng có một khoảnh khắc em gặp anh ngồi bên khung cửa sổ  gió nhẹ bay bay tấm rèm trắng và em chầm chậm tiến về phía anh ôm thật chặt từ đằng sau  chỉ là giấc mơ thôi mà em cũng thấy vui vui ít ra đó cũng là một giấc mơ bình yên.

Tiếng sấm chớp nổ thật gần nghe như ngay trên mái nhà điện tắt lên tắt xuống rồi trời  bắt đầu mưa mưa mưa  bên cửa ngồi nhìn mưa gió lùa vào mang theo những hạt mưa dịu mát  em không biết mưa có là giọt nước mắt của trời hay của em nhưng nhìn mưa  thường gợi lên sự nhớ  nhớ một hơi ấm thân quen  nhớ một  vòng tay cuống quít làn môi ngọt ngào hương mưa

Hương tình yêu.

 

NGUYỄN THANH SƠN

 


TA VỀ

 

Ta về dỗ giấc chiêm bao

Lặng nghe bao tiếng thì thào của đêm

Ta về dỗ giấc mơ em

Dỗ cho giấc mộng cũ mèm, mới ra

Rằng ta tự dỗ lấy ta

Vượt qua ngã bảy ngã ba cuộc đời

Ta về dành dỗ cuộc chơi

Chắt chiu giấc mộng một thời đã xa

Ta về dụ cái lá đa

Nửa đêm thức dậy la đà thăng hoa

 

NGUYỄN THANH SƠN

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 79900)
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 97566)
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
26 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128412)
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 111714)
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 98897)
Chồng tôi hành nghề kỳ quặc: Kiểm tra trí nhớ của con người. Lấy anh tôi mới khám phá, anh thường xuyên theo dõi những giấc mơ của mình. "Em có thai phải không?" Sau tháng đầu tiên Công đã dọ hỏi. Tôi lắc đầu tươi tỉnh. Giấc mơ đêm khuya còn sáng hồng bụ bẫm bắp chân hài nhi. Tôi biết chắc tôi chưa có mang, nhưng làm sao Công biết tôi đã nằm mơ thấy đứa trẻ? Sáu tháng hạnh phúc trôi qua như gió hắt mặt hồ.
24 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 32333)
Đến nay người mình thấy Tây học rực rỡ mà cái học của ta khi xưa mập mờ không rõ, sách vở không có mấy, liền cho cái học của ta không có gì. Đó là một điều mà các học giả trong nước nên chú ý mà xét cho kỹ, đừng để cái hình thức bề ngoài làm hại mất cái cốt yếu bề trong. Nho Giáo tuy không gây thành được cái văn minh vật chất như Tây học, nhưng vẫn có cái đặc tính đào tạo ra được cái nhân cách, có phẩm giá tôn quí.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 110753)
Tin từ quê hương cho biết tin vui cuối cùng nguyên văn, “các vị lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế và Thành phố Huế đã hứa cấp... khoảng một ngàn mét vuông đất để xây dựng Khu lưu niệm” Trịnh Công Sơn. Tin cũng cho biết Nhà Nước, cũng như thân nhân Trịnh Công Sơn, không dính líu gì đến việc xây dựng và nội dung trưng bày khu lưu niệm này.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128191)
Ngủ đi nhé à ơi, cái sâu làm tổ, cái bọ đi chùa, chuồn chuồn thì bơi (Tặng Kiên và sự điên rồ của đêm)
31 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 84133)
... lịch sử Việt Nam, dưới mắt nhiều học giả thế giới, chỉ là một thứ câu chuyện thêm thắt vào [anecdotes] chính sách và sự can thiệp của các cường quốc như Mỹ, Nga, Trung Hoa, Pháp, Bri-tên, Nhật, v.. v... Người Việt cũng có lý do riêng để không muốn thấy có một tiểu sử chính xác về Diệm, từ chính trị, tôn giáo, tới ý thức hệ. Nên chẳng ngạc nhiên khi khối văn chương hiện hữu về họ Ngô hay Đệ nhất Việt Nam Cộng Hòa tràn ngập những lời “cung văn” hoặc “đào mộ,” bất chấp sự thực... Bài viết này nhằm điền vào khoảng trống nói trên.