- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

13 Tháng Hai 20232:28 SA(Xem: 6327)
tranh LeMinhPhong2
tranh Lê Minh Phong

 
Ngô Quốc Phương

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

 

Con đường phía trước còn dài,

chúc ai vững bước, dùi mài chí kia,

ngày mai rồi hết phân ly,

quê hương, bốn bể, một bề lành an,

nhắc ai dừng bước gian tham,

nhất là quyền lực, bạo tàn, hại dân,

con đường phía trước canh tân,

là đường nhân loại muôn phần đẹp hơn,

chúc ai mềm đá cứng chân!

 

***

Đường phía trước đường đang hé mở,

chí tang bồng ai bước nhẹ tênh,

làm điều thiện chẳng băn khoăn,

cũng không cả nể, ấm thân lụy người,

rồi đây non nước tuyệt vời,

hoa nở phía trước, xuân mời đón xuân,

quê hương ngày ấy canh tân!

 

***

Đường phía trước, đường đi nhân loại,

học hỏi nhiều qua quá khứ, sử xanh,

tới một ngày, loài Vượn thông minh,

sẽ lựa chọn một tương lai hòa ái,

để đường đi chỉ toàn hoa trái,

bom đạn kia quẳng thẳng sọt rác kia,

hay làm lưỡi cày, như tiền nhân đã bảo,

hay làm ghế sắt công viên kia cho em nhỏ chơi vui

đường phía trước, chân trời hé rạng,

xuân sắp đến rồi, nhân loại cất bước thôi!

 

NQP, London, 06/2/2023

(Cuối đông, đầu xuân, trời ấm dần, chim vui hót cùng ai)

 


CON SÓI ĐƠN ĐỘC

 

Con sói đi dưới ánh trăng trong đêm lạnh,

hay đặt những dấu chân qua miền có gió hạ, cát nóng, mặt trời thiêu,

xung quanh có lúc làm bạn với xương rồng, có khi hít hà bông hoa tuyết,

tuyết lạnh, hay mặt trời đốt thiêu,

gió từ miền xa như của cõi hồng hoang,

tiếng gọi như của Jack London như thể từ thuở còn ai săn đào vàng,

sói vẫn đi,

thỉnh thoảng dừng lại và nhìn trời, hay nhìn trăng, sao,

nỗi cô đơn chính là bạn đường,

nếu có lúc buồn, lúc vui,

dù hoa nào có đến chúc mừng, lá nào có đến chia sẻ,

thì cảm ơn,

nhưng nếu không có đến, thì cũng cảm ơn,

đường đi đã tự mở,

vui cũng thế, buồn cũng thế,

lặng lẽ làm bạn rồi

ta cứ bước đi thôi!

 

(NQP, London, 06/2/2023)

 

 

ĐẤU TRƯỜNG, ĐẤU SỸ VÀ NHÀ VÔ ĐỊCH

 

Đấu trường Colosseum không còn nằm ở Roma,

nó đã di chuyển về xứ sở kia,

nhưng trò đấu sỹ thì vẫn còn,

những đấu sỹ làm vật hy sinh đã có trong danh sách,

kịch bản là sẽ chết ngả, chết nghiêng, chết chùm, chết sặc, chết ngoẹo cả đầu

 

bên thắng thả đội tinh binh giết chóc của mình xuống,

họ có đủ thứ, giáo sắc, kiếm sắc, giáp dầy, cung nỏ mạnh,

lại có hùm beo đưa vào màn dạo trước, quần đối thủ tả tơi,

thực ra, họ chỉ cần xuất hiện để đâm những nhát đâm chí tử kết liễu, hay ra những cú đòn "ân huệ" tắc tử mà thôi

 

bên thất thế, số bị thương nặng, số chết khó mà đếm xuể,

phía trên khán đài, tứ bề, khán giả no nê cơn giải trí,

ồ, xem kìa, đấm, đá, thúc, chọc, đập, quăng, xiên, phang, siết, bóp, vụt, đè bẹp, hốt xác,

ô kìa, van xin, chạy, trốn, lăn, lộn, cúi, ngã, quỳ, tắt thở, thanh minh...

hê hê, hê hê,

 

lại có những cái loa, hình như ở một miền ở giữa nào đó đưa ra, hòa âm cùng giàn tinh binh cũng ở nơi trung phần nào đấy,

hô hào, đánh nữa, giết nữa, phang nữa,

rồi ngợi khen nhà Vua là minh quân tuyệt hảo, bàn tay sạch, làm như thế thật được lòng dân, và Vương triều sẽ mãi mãi trong tim nhân dân,

khán giả lại say mê, hoan ca,

chỉ có một nhóm nhỏ các Quý tộc và Quan lại ngồi trên, quan văn có, quan võ cũng có, lặng lẽ nhìn xuống,

họ biết rõ cuộc đấu và đấu trường này thực sự là gì, đem quyền lực cho ai!

 

(Ngô Quốc Phương, London, Anh quốc, 05/02/2023)

 

LIÊN HOÀNH CHỜ CƠ MỚI?

 

Ông Pu tìm ông Tập,

lo lập thế liên hoành,

chống hợp tung mà Mỹ,

phương Tây làm lâu nay,

ông Tập cũng đi giây,

nếu nghiêng về Nga quá,

rủi Putin thiệt thua

canh bạc Ukraina đó,

thì lãi lỗ khó bù.

 

Ông Tập nhìn ra biển,

có hai nút bấm kia,

một: Đài Loan bướng bỉnh

hai: Biển "Nam Trung Hoa",

nếu bấm nút một êm,

thì nút hai thẳng tiến,

nhưng sa lầy thì sao?

tiền của, người tiêu hao,

lại chuốc bao thù cừu,

canh bạc chưa ăn chắc.

 

Trong lúc chờ xoay vận,

ông Pu vẫn xuống tay,

đâm lao, lại cưỡi hổ,

trót rồi phải tiếp thôi,

nhất là người trong cuộc,

đang quấn, ghì lẫn nhau,

đấu trường khó phân định,

thắng bại tháng ngày này,

một số người suy đoán,

rồi sẽ có xuống thang (?)

vì túi tiền hai bên,

cũng đang dốc gần cạn,

chỉ nạn nhân chiến tranh,

là đau đớn khôn nguôi,

cuộc thế đã thế rồi,

mong tìm được công lý,

năm 23 vừa sang!

 

NQP, London, 03/01/2023

 

CHÍNH DANH?

 

Ông Tập nắm Trung Hoa,

sau sáu ông ngồi trước,

trong cuộc nắm binh quyền

luôn phải lo chính danh.

 

Đã không bầu cử thật,

quốc hội rặt đảng ta

hiến pháp đảng đặt ra,

nhà nước dựa súng ống,

nay hết Anh, Nhật... rồi,

lấy gì giữ quyền đây.

 

Vậy kế sách có ngay,

diệt ruồi, đánh tham nhũng,

tăng gây sự Biển Đông,

đe dọa "tỉnh" Đài Loan,

lại thêm 0 Covid...

 

Điều lệ đảng sửa tiếp,

để cầm quyền trọn đời,

vào quan tài thì thôi,

còn lại cứ ngồi mãi,

ấy chính danh của ta!

Ngày nọ có người bảo,

này Hoàng đế Đỏ kia,

trò "chính danh" giả dối,

đã hết thời, quá nhàm,

thứ chủ nghĩa hạng bét,

với lịch sử đảng máu,

đáng vứt vào sọt kia,

thành rác rưởi lịch sử!,

 

càng ngồi lâu ông nhé,

Trung Hoa càng tệ lâu,

và thế giới càng khổ,

vì cái đầu tham lam,

rồi một ngày kia đến,

sẽ rơi vào lãng quên!

 

NQP, London, 03/01/2023

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 20238:24 CH(Xem: 6860)
Đá nghe chuyện của mưa / Mang lời cho gió / Phía sau câu chuyện là tiếng sóng / Nụ cười gieo / Gió cuốn mây / Những đứa trẻ nhặt mưa ban ngày.
12 Tháng Chín 20231:30 CH(Xem: 6245)
Kể từ lần đó, chúng tôi quay trở lại và coi quán Eden như điểm hẹn hàng ngày. Thi thoảng, em sẽ đến sớm hơn tôi, vẫn dáng vẻ im lìm nhắm mắt hút thuốc không hề để tâm tới xung quanh ấy. Em thích những bản nhạc thê thiết vẫn nhả lời rầu rĩ ở quán. Lý do mới thật sự đơn giản làm sao.
12 Tháng Chín 20232:20 SA(Xem: 7093)
Ngủ đi. mênh mang suối nguồn / Ngủ đi. vợi nhẹ tâm buồn không đâu / Một bóng đời vút ảnh câu / Mà trần gian vẫn nhiệm mầu sắc không
12 Tháng Chín 20231:37 SA(Xem: 6434)
Phàm những gì người ta thích thì thường chòi mòi chốc mảy vì thứ ấy. Ví như người mê gái đẹp (thấy gái đẹp ai không mê, người nào nói không mê gái có mà hâm!), cô nào có vóc dáng lả lướt, ngồ ngộ, trang phục hơi sex đôi chút thì con ngươi như dán chặt vào đó. Lại có người thích chơi chim, mỗi lần nghe tiếng hót là như bị hốt hồn. Mỗi cách chơi đều có hội riêng, tập hợp những người cùng sở thích, chủ nhân của những quán cà phê vỉa hè cũng đã tận dụng cái sở thích ấy để mà câu khách. Trên cành cây có treo dăm ba lồng chim, bên ly cà phê mà tán pháo, tán cái vui dân dã của mình. So cọ con chim này hót hay , con chim kia đang bắt đầu thay lông. Và cũng từ đó, có nhiều kẻ tìm được khối tiền vì những trò chơi.
12 Tháng Chín 202312:43 SA(Xem: 6567)
Hai câu trên nằm trong bài thơ mang tên “Lễ Phục Sinh 1916” của William Butler Yeats. Bài thơ nhằm tưởng nhớ tới những người đã ngã xuống cho tự do và độc lập của Ireland. Cuộc hành quyết đẫm máu các thủ lĩnh cách mạng sau cuộc trỗi dậy vào ngày lễ phục sinh đã đánh thức cả một thế hệ Ireland. Cuối cùng, nhân dân Ireland cũng dành được độc lập vào năm 1949 và bài thơ của Yeats được cho là một trong những bài thơ chính trị hay nhất của thế kỷ 20 trong lịch sử văn học nước Anh.
12 Tháng Chín 202312:14 SA(Xem: 7370)
khi ngôn ngữ trở thành phù phiếm / trên môi người hát ca / anh trở về yên ngủ / dưới cội hoa mai già
10 Tháng Chín 20238:59 CH(Xem: 6151)
Sau gần một năm, chính xác là 11 tháng và 15 ngày, chữa trị ung thư mắt tại một bệnh viện nổi tiếng ở Houston, Texas, nay tôi đã về nhà yên bình và niềm vui trong lòng dâng cao mãi. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nhận ra mình thực sự sống sót, thoát chết, trở về trong “chiến thắng vinh quang”, sau cuộc chiến chống lại căn bệnh quái ác. Căn bệnh ấy quái ác thật, nguy hiểm thật, chỉ nghe tên cũng rùng mình run sợ. Điều trị khỏi bệnh ung thư đối với riêng tôi, là một dấu ấn hằn sâu trong tâm não. Đã có biết bao người bỏ cuộc giữa đường. Tôi thì không! Một chiến sĩ trên đường ra mặt trận, được trang bị tinh thần quyết chiến, quyết thắng, lẽ nào tôi không có chiến công mang về. Trung tâm ung thư nằm ở tầng lầu 14 của bệnh viện, đã gợi ý tôi, tưởng tượng rằng mình đã xuống tới tầng địa ngục thứ 14, và không ngại ngùng, ghi lại những cảm xúc chân thực và niềm vui sướng tuyệt vời trong bài hồi ức “Trở về từ tầng…14”.
04 Tháng Chín 202310:02 CH(Xem: 5870)
Tháng Chín, đêm khuya về ngồi lặng / Nghe gió cười khúc khích rượu tan / Mai chắc sầu in trên đá / Em chắc quên rồi tháng Chín, trôi.
04 Tháng Chín 20238:58 CH(Xem: 7270)
tôi gặp người lính già / trên chùa đồng yên tử / chốn rừng thiêng trúc lâm / trời đêm ... mưa mịt mù / người lính ngồi nguyện cầu / co ro dáng trầm tư / mặt xương gầy khắc khổ / mắt buồn sâu tâm tư
04 Tháng Chín 20238:52 CH(Xem: 5171)
Mùa thu này, nhà thơ Hoàng Hưng và phu nhân trở lại thăm Thủ đô. Ông có gọi tôi cùng tới studio riêng của họa sĩ Trần Lương. Giữa cơn hứng trò chuyện với họa sĩ, ông tìm đến “quốc hồn quốc túy” qua sợi thuốc lào Vĩnh Bảo, và tôi đã chộp được một hình ảnh của ông để rồi chợt thấm một nỗi buồn…