- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VĨNH BIỆT NHÀ THƠ- HỌA SĨ LÊ THÁNH THƯ

26 Tháng Bảy 20214:58 CH(Xem: 11667)

 

PHÂN ƯU

Nhận được tin buồn

 LeThanhThu

Nhà thơ- Họa sĩ LÊ THÁNH THƯ

  

Sinh năm 1956 tại Quy Nhơn (Bình Định) Việt Nam.

Tạ thế ngày 16.7.2021 tại Sài Gòn - TP.HCM

hưởng thọ 65 tuổi.

(Trước đó 2 ngày, ông có kết quả xét nghiệm nhanh dương tính với Covid-19.)

  

Tạp Chí Hợp-Lưu cùng Văn Thi Hữu

Xin chân thành chia buồn cùng Tang Quyến

Nguyện cầu linh hồn Lê Thánh Thư Phanxico Xavie

 sớm về nước Chúa.

 

Nhà thơ- Họa sĩ Lê Thánh Thư:

Họa sĩ - nhà thơ Lê Thánh Thư sinh năm 1956 tại Quy Nhơn (Bình Định). Mười hai tuổi, ông được gửi vào trường Dòng (Séminary) tại Quy Nhơn. Năm 1975, ông rời nhà dòng để ra đời (xuất tu ra đời), lập gia đình tại Sài Gòn và có một cô con gái.

Là họa sĩ nổi tiếng nhưng ông xuất thân là tự học. Bắt đầu vẽ từ năm 1982, ông từng đoạt giải thưởng lớn Mỹ thuật Việt Nam - Phillip Morris (năm 1996), giải thưởng Mỹ thuật ASEAN (năm 1998), giải thưởng Mỹ thuật Việt Nam - Phillip Morris (năm 1998), giải thưởng triển lãm Mỹ thuật toàn quốc (năm 2005).

Họa sĩ Lê Thánh Thư đã có 10 cuộc triển lãm cá nhân và rất nhiều triển lãm nhóm tại Việt Nam cùng các nước: Thái Lan, Singapore, Nhật, Úc, Mỹ, Hà Lan, Pháp, Thụy Sĩ... Ông có tranh tham dự trong những bộ sưu tập của Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam, Bảo tàng Mỹ thuật Singapore, Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM.

Gần đây, họa sĩ Lê Thánh Thư tổ chức triển lãm cá nhân lần thứ 10 có tên gọi Không gian sống giới thiệu đến công chúng 35 bức tranh với chất liệu sơn dầu tại gallery Phương Mai (129B Lê Thánh Tôn, Q.1, TP.HCM) với nhiều tìm tòi, đổi mới trong cách thể hiện. (Báo Thanh Niên)

**

(Theo VOV) -Sinh thời, hoạ sỹ Lê Thánh Thư từng chia sẻ: “Trước hết, tôi là một nhà thơ. Cái nhìn hội họa của tôi hoàn toàn khác biệt so với cái nhìn của họa sĩ. Đó là cái nhìn của thi sĩ làm hội họa. Tôi quan tâm nhiều đến cấu trúc được tạo thành bởi sự lặp lại các yếu tố đơn giản và tạo dựng nên các nhịp điệu trong bố cục. Tranh của tôi nhiều tính chất tượng trưng, thường dùng màu đơn sắc, độ dày mỏng khác nhau trong nhiều tranh sơn dầu”. 

“Những tác phẩm của Lê Thánh Thư phản ánh sự thay đổi nhanh chóng của văn hóa Việt Nam, sự toàn cầu hóa và những thách thức trước cuộc sống ngày càng phức tạp. Đây là loạt tranh vẽ về sự thay đổi của Việt Nam trong giai đoạn đầu của chính sách mở cửa và không gian sống của con người trong kết quả cửa sự phát triển đô thị” - nhà phê bình Helène H, người Hà Lan, từng phân tích.

Năm 1989, cố họa sỹ Lê Thánh Thư có triển lãm cá nhân đầu tiên tại Bảo tàng Mỹ thuật Thành phố Hồ Chí Minh. Kể từ đó, ông đã có hơn 10 triển lãm cá nhân, tham gia cùng nhiều triển lãm nhóm khác tại Việt Nam và nhiều nước trên thế giới, đạt một số giải thưởng mỹ thuật trong nước và giải thưởng của khối ASEAN. 

Sự ra đi đột ngột của hoạ sỹ Lê Thánh Thư là mất mát to lớn đối với nền mỹ thuật Việt Nam. Nhiều bạn bè, đồng nghiệp, người yêu tranh bày tỏ sự tiếc thương. 

**

 

 

THƠ LÊ THÁNH THƯ

MỘT MÌNH

 

Trong bản tự khai với PA.25
Tôi thú nhận
Không có bạn thân, không có tổ chức, không có bầy đàn…
Chỉ một mình.

*
Một mình thông thống mình
Một mình luông tuồng mình
Một mình vời vợi mình
Một mình hau háu mình
Một mình đau đáu mình
Một mình tơi bời mình
Một mình ruỗi rong mình
Một mình ăn sống mình
Một mình tự chôn mình
Như
Một mình trời
Một mình trăng
Một mình xanh
Một mình thẳm
Một mình lên
Một mình chìm
Một mình bão.

*
Một mình đả đảo
Một mình thênh thang
Mình . . .

THÁNG MƯỜI, TỨC CƯỜI…

 

Tháng Mười chơi trò xếp đặt
Những con rồng được tạc bằng xương người
Những con rắn cong khô trên bếp than cời
Dưới nền trời xám và khô
Phố phường mạ bằng vàng mã
Người người ướp lạnh.

*
Tháng mười sũng ướt
Ai tìm người thất lạc
Ai tìm ngày đói ngày khát
Trên mặt đồng hồ đếm ngược
Đường không lối đi
Người không nẻo về
Tiếng kêu đã qua
Tiếng cười đã mất
Cái nhìn chạm mặt
Xước da.

*
Tháng mười cười như ma ám
Người rước rồng
Người đuổi rắn
Tai biến giấc mơ thì thầm ở trên cao
Tai biến sắc màu mặt tiền phố xá mong manh
Tai biến thân phận đang trên đường di chuyển tới.

*
Tháng mười chơi trò lễ hội
Vẫy vùng rác rến
Phung phí tuổi ngàn năm.

Lê Thánh Thư

NGỒI ĐỒNG BUỔI SÁNG

Thành phố nhiệt đới này
Nhiều nơi có thể đái bậy
Nhiều nơi có thể tìm gái
Nhiều nơi có thể ngồi đồng. . .

*
Ngồi đồng vỉa hè
Ngồi đồng quán cóc
Ngồi đồng chửi đổng
Ngồi đồng đọc báo
Ngồi đồng đấu láo
Ngồi đông tào lao
Ngồi đồng ngó quanh
Ngồi đồng đá lạnh
Ngồi đồng ngồi đổng
Ngồi đông.

*


Buổi sáng ngồi đồng
Nói năng chi cũng nhìn dọc ngó ngang
Nói năng chi cũng thấy lạnh gáy
Im lặng gói trong tàn thuốc lá
Im lặng gói trong cái nhìn bè bạn.

*

Thành phố này buổi sáng
Ngồi đồng uống cạn một ao đầy
Ngồi đồng uống thẳng cánh cò bay
Nói cười hê hả
Vẫn nhờn nhợn cái nhìn lạ mặt.

*

Ngồi đồng buổi sáng
Nén một ngày rỗng không ngắn lại.

Lê Thánh Thư

  

 

TRỞ ĐI, TRỞ LẠI…

 

Trở đi mắc sông
Trở lại mắc núi
Tôi về lại nơi tôi rời bỏ
Đại nạn mười năm còn phơi trên rẫy khoai, nương sắn
Tôi chất đống ý nghĩ mình đang héo đi từng ngày trai tráng
Đốt thiêu cơn mộng dữ ngày đông.

 

*

Trở đi mắc sông
Trở lại mắc núi
Em trở về ngắt quãng ngày tôi xanh lại đọt chuối
Lá lao linh biếc cả trời chiều ẻo lả
Em đuổi nắng rừng rực đi
Em dồn mưa dai dẳng lại
Bao muộn phiền ngoi ngóp trước hiên nhà
Ngày im ỉm đóng
Tôi lẳng lặng ngồi không.

 

*

Trở đi mắc sông
Trở lại mắc núi
Về lại chênh vênh triền song rẻo núi
Tôi ngây ngây gọi tên người này,người khác
bên bờ vực
Ngây ngây gọi tên em thăm thẳm
Rách tọac cả trời chiều
Biết dạt về đâu
Biết dạt phương nao
Trở lại thì mắc núi
Trở đi thì mắc sông. . .

 

 LÊ THÁNH THƯ

 

LỜI HUYỄN


Bữa về

Con chó già vác mặt ra xem

Khuôn mặt nào thuổn đuột

Khuôn mặt nào buôn buốt

Khuôn mặt nào đứt ruột

Khuôn mặt nào lem luốc.

 

*

Bữa về

Con mèo già xớn xác nhìn ra

Mưa hoa đầy đường

người đi tím tái

người về hóa bạc hóa vàng

khuôn mặt cười ngầy ngật sinh lý

khuôn mặt cười ngan ngát lem nhem.    

 

*

Bữa về

Ba chân bốn cẳng

Khuôn mặt cười hơ hớ

Khoe mùi vệ sinh.


Lê Thánh Thư 

 

K H Ô N G Đ Ề

Ước gì được sống như lửa

Đủ chín một đời sống sượng

Ước gì được chết như lửa

Đủ lòng nguội lạnh hừng lên.

 

 

L ê T h á n h T h ư

 

 

 

TRANH LÊ THÁNH THƯ:

 

LTT-những hàng người. 2014. Mực & acrylic trên giấy maruman no. 8
Những hàng người - LTT
ltt-Quê nhà. 2008. Homeland. Oil on canvas
Quê nhà - LTT 
ltt-Sài Gòn, tháng 6, 2021
Sài Gòn tháng 6-2021- LTT
LTT-trên sông. 2021. on river. Oil on canvas
Trên sông 2021- LTT 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 101094)
K hi tầu đi ngang qua tượng Đức Trần Hưng Đạo, tôi thấy ngài vẫn đứng uy nghiêm, tay cầm kiếm chỉ xuống dòng sông. Tôi chợt nhớ đến lời nguyền của ngài “Nếu không thắng giặc Nguyên, ta sẽ không trở về con sông này nữa”. Bất giác, tôi tự nói thầm nếu không tìm được Tự Do, chắc mình cũng không thể trở lại được con sông này.
21 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 103694)
“Xin đừng gọi tôi là nhiếp ảnh gia chiến trường, tôi chỉ là một nhiếp ảnh gia mà thôi." Đó là lời của Don McCullin, một nhiếp ảnh gia người Anh được coi là cây đại thụ trong làng nhiếp ảnh Anh quốc, với hơn 50 kinh nghiệm chụp ảnh các cuộc chiến từ Berlin, Việt Nam, Campuchia, đến Bangladesh và Trung Đông.
11 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 92586)
T rong văn học sử Hoa Kỳ có hai hiện tượng nổi bật với nhiều điểm giống nhau, đó là nữ văn sĩ Margaret Michell với cuốn Gone With The Wind (1936) và nữ văn sĩ Harper Lee với cuốn To Kill A Mockingbird (1960). Cà hai cuốn tiểu thuyết cùng có bối cảnh là miền Nam Hoa Kỳ, cùng khai thác đề tài xung đột chủng tộc (da trắng và da đen), cùng bán được mỗi cuốn trên 30 triệu ấn bản (tính tới năm 2008). Cả hai tác phẩm lại cùng được giải Pulitzer danh giá, đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, và dựng thành phim rất thành công, chiếm được nhiều giải Oscar.
10 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 95624)
Đ ược biết, trước Ngô Bảo Châu cũng đã có nhiều người Việt được trao huân chương Bắc Đẩu Bội Tinh. Một trong những người nầy trong quá khứ là Petrus Key (Trương Vĩnh Ký) (1837-1898) .
03 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 99779)
“ Sông Mekong đang bị đe dọa nghiêm trọng vì sự lạm dụng nguồn nước và hậu quả của biến đổi khí hậu. Nếu không có một chính sách khai thác thận trọng và hợp lý các nguồn tài nguyên sông Mekong, con sông hùng vĩ này không thể nào sống còn”. Abhisit Vejjajiva, Hua Hin MRC Summit 2010
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106892)
T huyên nói nàng ở một mình trong một ngôi nhà nhỏ trên đồi rồi mời tôi lên chơi. Tôi đáp để chiều tôi sẽ lên sau khi nàng cho địa chỉ. Thuyên cười, bảo tôi sẽ đi lạc nếu không được dẫn đường. Nhìn đôi môi nàng con cớn, tôi tự ái đàn ông nói không cần, sẽ tự tìm ra nhà. [...] Ra đến cửa Thuyên quay lại, chỉ vào giỏ xách tay ny lông đen có lòi ra mấy bó rau. - Chiều ông tìm được nhà tôi thì mời ông ăn một bữa cơm tối ... Nhà có cổng gỗ với giàn hoa leo đấy.
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 107572)
T ôi chui vào ô tô. Chiếc xe mới coóng. Nội thất vẫn còn nguyên mùi hăng hắc, ngai ngái. Bóng lộn. Tôi khen chủ tịch phường mà sang trọng thế này thì dân được nhờ. Nói xong, chột dạ, sợ hắn nghĩ mình cạnh khóe, tôi vội ự…hừm, ý tôi là ông chủ tịch phường mà ăn nên làm ra thì dân cũng phất theo, chứ làm cán bộ địa phương thời nay mà nghèo quá, lúi xúi quá, thì cũng không có uy tín với dân. Anh nghèo mà làm lãnh đạo thể nào cũng sinh ra tính xà xẻo. Nếu anh giầu có rồi thì anh không tham nữa. Thế là dân được nhờ…Nói xong, tôi tự thấy cái lý luận của mình là loại lý luận ma cô. Lại chột dạ.[...] Rồi lại im không nói gì. Ngoài trời mưa như trút nước. Càng ngày càng to...
31 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 98470)
L oan cởi nhẫn cưới đeo vào cho Hoàng. “Anh cố giữ làm bùa hộ mệnh, lúc nào cũng có em bên cạnh”. Hoàng thấy vậy mà thương vợ thêm. Có người vợ biết chăm sóc từng li từng tí. Hoàng rưng rưng nước mắt bước ra khỏi nhà…
30 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 104221)
N gày 30 tháng Giêng năm 1948, một tên sát thủ theo chủ nghĩa dân tộc Hindu đã sát hại nhà lãnh đạo chính trị và tinh thần Ấn Độ là ông Mohandas Karamchand Gandhi. Ông bị bắn ba phát đạn vào ngực và bụng trong khi đang trên đường đến nhà thờ để đọc lời cầu nguyện hàng ngày.
30 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 98900)
... C ó điều người ta cần phải ghi nhớ là người Tàu luôn luôn kiêu căng, tự coi nước mình là một nước lớn là duy nhất văn minh, chung quanh họ đều là man di mọi rợ, Việt Nam hay Đại Việt đi chăng nữa cũng chỉ là man, Nam Man, nằm ngoài rìa của Hoa Hạ, của Trung Hoa thời Dân Quốc, của Trung Quốc thời Cộng Sản hiện tại...Những chiến thắng của người Việt trong các thời Lý Trần, đặc biệt là chiến thắng chống quân Mông Cổ trong khi người Tàu thực hiện không nổi là những gì họ không chấp nhận được.