- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGỚ NGẦN VỀ SỰ SỐNG ĐƯỢC TRƯNG BÀY

03 Tháng Sáu 202110:16 CH(Xem: 12712)

 

khalycham photo
Nhà thơ khaly chàm -2021

 

thơ
khaly chàm

 

NGỚ NGẦN VỀ SỰ SỐNG

ĐƯỢC TRƯNG BÀY

 

sáng thứ bảy bắt đầu cơn khái niệm về một điểm chết thật gần

rụng xuống đáy ly đen thui niềm sân hận

chợt nhớ đêm qua giấc mơ chui ra từ cổ họng

định hình cho đôi môi nguyên thuỷ

em nói là rất nhớ anh

nhưng đó chỉ là âm vực kiêu sa thoát ra trong lồng ngực của vầng trăng muộn

 

nắng bắt đầu vàng lên rồi đó chứ

chiếc khăn màu mây đang lau chùi nước mắt của chiếc loa phóng thanh treo trên cột điện đường góc phố

người ta quá nhàm chán về sự thõng chân từ những trận bão

dăm ba thằng già vô tích sự (có thể) trong quán café bình dân đang suy gẫm một thế cờ khi đem con chốt thí vượt qua sông

chiếc xe tải tầm trung không mái bạt chở đám nhạc công kèn tây sau xe tang xập xình lu loa giai điệu besame mucho rất ư quái đản

 

tôi muốn đọc thì thầm vài câu thơ tình

gửi tặng bầu trời xanh luôn cưu mang nhiều con mắt ráo hoảnh khát thèm lời nguyền ngát hương thơm bay lên từ những loài hoa

bên kia đường dường như lũ mannequin loã thể chưa kịp mặc áo quần sắc màu loè loẹt đang gọi tên tôi ơi ới

tiếng hát một nữ ca sĩ chắc hẳn là diva ma quỷ cứ tru tréo từng hồi khiến bài ca vỡ nhịp nằm úp mặt tức tưởi trên nền xi-măng

người phụ nữ đẹp mỉm cười theo cách nhìn thẩm mỹ trong mắt tôi

hiển lộ đôi vú của ngàn triệu năm ánh sáng

nhắc nhớ tất cả con người đều phải hàm ơn

 

 

TRONG BẤT THƯỜNG TÔI THẤY

 

thị thành mang khuôn mặt của nước

hàng cây thèm ngủ để thở ra bóng đêm hoài nghi dị bản

tất tả tiếng đập cánh chấp chới trong khung trời bão rớt

 

ý nghĩ đức tin không thể che kín một góc đời mình

tiềm thức toàn nguyên chỉ là khái niệm khi tờ lịch rơi và chúng ta không thấy được sự vỡ vụn

trôi nổi trên lòng bàn tay thứ ngôn ngữ thối rữa lụi tàn

 

em rót tràn môi hồng cô đặc mùi hương trang điểm

mưa mùa thu dầm dề kích động sự rối loạn ảo giác sẽ khóc lên nức nở

tôi gõ khẽ vào chiều dài âm thanh tiếng vọng thời gian

 

mộng tưởng nhập nhằng rồi cũng tan trong não

hay trái đất nghiêng nhưng chẳng ai ngã sấp bao giờ

trong hun hút ánh nhìn trắng đen vẫn cứ thế mà xoay

thật ra, tôi mong chờ một tiếng gọi tên mình

 

 

RẤT THẬT TRONG Ý TƯỞNG


xối từng chùm ánh sáng lên đầu cái bóng

sự tan chảy trắng đẫm vào ý tưởng
những đốm màu thời gian hoại thư dần hiện ra

xòe tay cho gió đông bắc tạm trú
ảo ảnh ngả ngớn giữa hai đường tiệm cận
chúng không hề cũ, luôn tạo ra vô vàn hiệu ứng
hỗn sắc tỏa rộng lập lòe rồi biến mất

ngày tháng cạn nhanh thật sao
hãy kí họa đường vòng luẩn quẩn em nhé
khi những con chữ cong mình theo sợi nắng
câu bóng chúng ta
tắm gội đức tin bằng ánh sáng hằng mong thanh sạch

như nhiên lòng nghiêm cẩn
từng chùm hạt lượng tử trương nở diệu kỳ
những hồn linh vô tính trở về
tôi thầm biết ơn lời nói trong suốt

 

khaly chàm

tpsaigon hè 2021

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99182)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96578)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72392)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85703)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92062)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87925)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90949)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78174)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100078)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85082)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.