- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGÀY MÙA HẠ 2020…

18 Tháng Mười Một 202011:10 CH(Xem: 13833)
ngay mua ha - photo DH
Ngày Mùa Hạ- Ành ĐH.

 


NGÀY MÙA HẠ 2020…
s
oi thủng tấm màn che đôi mắt

thấy chút lửa bập bùng thật xa

lửa mặt trời hay lửa mặt trăng

thúc giục ta trải rộng niềm vui

ngày hay đêm

không quan trọng

hoa nở trên những cánh đồng

và dòng sông vẫn chảy qua rừng núi

người sống và người chết

nằm yên cạnh đá

chưa nói hết lời

ngày mùa hạ yêu thương trổ bông…

 

ánh sáng chủ nhật rực rỡ trên khu vườn

nhặt chùm hoa trắng

nụ cười nở trên vòm cây

bàn tay nâng niu cành lá

ngón tay gầy và xanh

những đam mê hiện rõ cùng những lời vô danh

với chim và nắng

có ai nghe tiếng kêu của những chậu sành nghiêng đổ

ngày mưa ngày gió

những kỷ niệm dài ra rồi ngắn lại

như bài thơ nhớ quê hương cạnh sách vở

có đọc cũng bằng thừa

ngày mùa hạ tâm trí miên man

 

cơn mưa thật nhẹ đi qua thành phố

những chiếc xe cứu thương chở người bệnh dịch

có người nghẹt thở nhưng không chết thảm

vì cơ duyên sống trên đất nước phú cường

kẻ nhởn nhơ ngoài đường không thích đeo mặt nạ

tự do dân chủ hỗn mang, nhân danh đủ thứ

nhâm nhi ly cà phê của thói quen

hững hờ ngày hè nóng lửa

trì nặng đôi chân, mồ hôi trên trán

tôi thấy em bé sinh ra đời với đôi mắt thật đẹp

như ước mơ của những người còn mang một tấm lòng

ngày mùa hạ trái tim như hát

 

thời đại nào vàng son cạn kiệt

lẻ loi giọt mưa rơi trên áo

não nùng dung nhan của thiên thần nằm im cô độc

thánh thiện pha trộn bạo lực

đất trời gục đầu và tâm hồn thiếu chút tâm linh

lang thang đầu phố đâu đâu cũng rác người

thơ bay lên núi, thơ chìm xuống biển

tay cầm lá bùa, chân leo lên dốc

chợt nghe thấm thía mấy lời nói phù sinh

ngày mùa hạ chẳng quên lời yêu dấu …

 

thy an

hạ 2020

 

CHÀO MÙA HẠ

 

đưa tay

chào mùa hạ trong cơn nóng hực lửa

từ những quanh co của con phố vắng

buổi chiều mỉm cười trong suốt

mặt trời lặng yên

nhìn những em bé lăn trong nước

những người đàn bà trùm khăn ướt trên đầu

những người đàn ông say sưa

câu chuyện vui buồn

gật gù cạnh bức tượng lạnh lùng vô cảm

tro bụi tung mờ con lộ nhỏ

như bụi trên kệ bao nhiêu năm chưa đụng

và quyển sách nằm chờ

thênh thang một không gian

 

ta đang trôi về một miền thật lạ

hoa chói chang và trời rất xanh

khu vườn dài ra vô tận

chân bước trên lá tô điểm sự im lặng của trái tim

niềm xa vắng một nơi nào xưa cũ

nhắc đi nhắc lại trăm lần

ngôn ngữ biến thành phức tạp

có ai nghe tiếng ta nói

sự im lặng là hạnh phúc hiếm hoi…

 

thì thầm giọt cà phê rơi xuống đáy

những giọt buồn, những giọt vui

một chút mặn nồng buổi sáng

một chút lãng mạn buổi trưa

đếm những lời tình tự xào xạc

ru trái tim nóng bỏng trên miền châu thổ

nhớ về một cõi xa xăm  

chiều dài thăm thẳm núi sông ẩn hiện

 

mùa hè rực rỡ ánh sáng

ngập đầy khu vườn hoang sơ

con chim bồ câu mắt trong, thật hiền

đứng trên mái ngói lung linh màu đỏ

như chuyện trò cùng gió

bàn tay và cây cọ của người đàn bà

họa sĩ nhỏ nhoi

vẽ những cao thấp, những vỡ lành

những đen trắng, ánh sáng và bóng tối

khơi dậy ký ức

chào mùa hạ bằng trái tim hực lửa

 

thy an

hạ nóng 2020

tặng M.A.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85647)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88838)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92081)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89799)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111254)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91867)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91395)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81658)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86145)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87142)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.