- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÊM THÁNG TƯ

23 Tháng Tư 20208:19 CH(Xem: 16113)

TRANG - photo UL
Trăng - ảnh UL

Đêm tháng tư 

 

Giờ này 

Đâu còn quán cà phê nào mở cửa 

Những con đường có lệnh giới nghiêm 

Chợt nhớ đã nhiều lần thất hứa 

Có cái gì bật dậy để ... rồi im

 

Giờ này em biết anh còn thức 

Nhìn sang trang vẫn thấy sáng đèn 

Những ngón tay em đã  thôi  rạo rực 

Có cái gì im lặng cũng .. thành quen

 

Cởi toang lòng giữa tháng tư nóng bức 

Thèm ly cà phê ngọt đắng bao dung 

Giờ này còn quán nào mở cửa 

Những chỗ ngồi lang chạ ở sau lưng.?

 

Dơi đập cánh bên ngoài thềm gió

Nỗi buồn vỡ từng mảnh vào đêm

Cả giấc mơ dối gian từ dạo nọ 

Có cái gì khơi dậy để rồi... quên

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Chiều tôi ngồi chải tóc 

 

Chiều tôi ngồi chải tóc mây 

Có bao nhiêu sợi đã gầy ước mơ 

Tôi ngồi nhặt nhạnh tóc xơ 

Có bao nhiêu sợi theo thơ về trời ?

 

Cái ngày tôi phải lòng người 

Trăm ngàn sợi tóc bỏ đời mà đi

Vuốt ve từ buổi xuân thì 

Giờ đây theo cánh chim di về ngàn 

 

Tôi ngồi chải những mùa sang 

Vẫn không suông nổi phụng loan với người

Đêm khan một tiếng ru hời 

Hai mươi năm lỡ để đời không yên

 

Chiều tôi chải tóc ngoài hiên 

Có tầng mây trắng rơi  nghiêng mái đầu 

Tôi ngồi nhặt lại tóc sâu 

Hai mươi năm lỡ để sầu không nguôi

 

Tôi ngồi chải tóc cho tôi 

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Trưa ngồi chờ xe ở Tú Xương 

 

Trưa tôi ngồi ở lề đường 

Nhìn người ta với phố phường lao xao 

Bàn tay dan díu ngọt ngào 

Đôi bàn chân đã lạc nhau trên đường 

 

Tôi ngồi đây cũng  bình thường

Chỗ ngồi cùng với nỗi buồn rất quen

Nghe ai gọi một tiếng em 

Có trăm gương mặt người xen với người 

 

Tôi ngồi bệt xuống cuộc đời

Nghe chừng có nỗi ngậm ngùi chung quanh 

Gọi người một tiếng thất thanh

Hồn trưa nắng quái tôi thành lạc tôi 

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Buổi trưa nằm nhớ lan man 

 

Bây giờ là tháng tư 

Mưa cũng sắp vào mùa 

Tôi bày ra mâm rượu 

Gọi hồn phách người xưa 

 

Tôi phơi chiếu phơi chăn 

Ngoài kia trời đang nắng 

Nhỡ mưa tạt gió lùa 

Mình cầm lòng không đặng 

 

Trời cũng sắp vào mưa 

Tôi bày ra mâm rượu 

Đốt mấy bài thơ tay 

Gọi hồn người năm cũ

 

Nguyễn thị Bạch Vân 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Bảy 20225:29 CH(Xem: 8407)
Ông Đình ngồi bên lan can tầng một, với be rượu đế Gò Đen, một đĩa đậu phộng. Dưới chân là con đường Đào Duy Anh, quận Phú Nhuận, có hàng cây sao thấp thoáng mấy con sóc nhí nhảnh chuyền cành, thỉnh thoảng xòe đuôi dài đú đởn với nhau. Chúng không quan tâm đến xe cộ như dòng thác lũ cuồn cuộn chảy. Thói quen uống rượu một mình với đậu phộng rang, có từ hồi tham gia kháng chiến chống Pháp trên đất Bắc. Quê ông, một tỉnh cực Nam Trung bộ, nắng gió nên ít người nhâm nhi ly rượu với lạc rang như ở Thủ đô. Năm nay ông đã 82 tuổi, có năm mươi năm làm nghề, ông đã tham gia khai quật hàng trăm ngôi mộ cổ. Về hưu đã lâu, nhưng nhờ vốn kiến thức, ông vẫn được mời tham gia vào những đợt khảo cổ. Ông thông thạo chữ Pháp, chữ Hán, ngôn ngữ rất cần cho việc khám phá thư tịch cổ.
21 Tháng Bảy 202211:05 CH(Xem: 8321)
Ngày X, tôi tỉnh dậy trên giường, bác sỹ, y tá và cả hộ lý nhìn tôi, cái nhìn từ trên xuống, còn tôi thấy họ chụm đầu, vài đôi mắt kính của họ lấp loáng những tia sáng, những ngọn đèn trên trần cũng hắt xuống một thứ ánh sáng dịu.
21 Tháng Bảy 202211:32 SA(Xem: 8548)
Tôi hiểu nỗi thất vọng, sự đau lòng của em sau đợt thi năng khiếu chuyên ngành đạo diễn vừa rồi; và mọi lời an ủi lúc này là vô nghĩa. Tôi chỉ có đôi dòng tâm sự may ra có thể giúp em bình thản lại, dù lúc này có thể một số người thân gia đình em đang bĩu môi: “Ai bảo cứ khích nó đi vào cái nghề "chân không tới đất cật không tới trời", mơ mộng viển vông! Kỹ sư, bác sĩ còn chẳng ăn ai, nữa là cái nghề “đào giếng” (nhại vui cách nói của người miền Trung Trung Bộ)…
14 Tháng Bảy 20221:48 SA(Xem: 10611)
tôi sẽ xa thủy chiều nay trên xa lộ 10 / vào khoảng 2 giờ rưỡi tôi lái xe thật nhanh / hơn 90 miles một giờ / đuổi theo mái tóc đường dài / của ba mươi năm trước /
07 Tháng Bảy 20222:40 CH(Xem: 8669)
Sau gần mười năm “gió bụi”, Nguyễn Du mới trở về quê hương, với sông Lam, núi Hồng. Hai anh em đều ngỡ ngàng vì làng Tiên Điền trở nên tiêu điều xơ xác. Những ngôi nhà xinh xắn, những vườn cây sum suê trái ngọt đã bị đốt phá, ngổn ngang nền nhà gạch đá nham nhở, những cây cổ thụ trơ gốc cháy xém. Đó là quang cảnh sau cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Quýnh- anh cùng cha khác mẹ của Nguyễn Du năm Tân Hợi 1791.
06 Tháng Bảy 20225:53 CH(Xem: 9947)
chiều bạc ác thôi thì bạc ác những đuờng cầy kéo chạy thân đi cột sống. tay thiêng và mầm đá vàng gieo âm từng bước nặng trì
06 Tháng Bảy 20225:37 CH(Xem: 7915)
Người ta nói con trai thương má, còn con gái thì thương ba nhưng tôi là con gái tôi lại thương má tôi lắm, thương tự khi tôi còn nhỏ. Má tôi là một người phụ nữ đẹp và thật nhiều cá tính rất sống động. Nghe Má kể ngày xưa bà Ngoại thuộc loại tân tiến nên Ngoại cho Dì Hai, cho Cậu và cho Má được đi học chứ không câu nệ là con gái con trai gì cả. Hồi đó Má tôi học giỏi lắm nhưng Dì mất sớm rồi Ngoại cũng đột ngột mất, Má ở với bà Cố nên không có điều kiện đi học nữa cho đến lúc lấy chồng.
05 Tháng Bảy 20227:53 CH(Xem: 7828)
Truyện Kiều ra đời đã hơn hai thế kỷ của đại thi hào Nguyễn Du đã làm say mê bao trái tim người đọc nhiều thế hệ kể cả trong và ngoài nước. Đã có rất nhiều cây bút phê bình, thưởng lãm hướng đến áng thơ tuyệt tác này. Hãy cùng khám phá tác phẩm vừa mới xuất bản của một nữ lưu xứ Huế – Ninh Giang Thu Cúc – viết về Truyện Kiều có tựa đề Đọc Kiều thương khách viễn phương NXB Văn hóa văn nghệ quý II năm 2019.
03 Tháng Bảy 202211:16 CH(Xem: 8914)
tôi cần hai người tình / một cho lúc vui một cho lúc buồn / tôi có hai chiếc bình. đong / niềm vui trong một, trong chiếc kia nước mắt / tiếng cười bay lên. bao xa là tầng khí quyển / tiếng thở dài rơi vào lòng đất. bao sâu / là nơi mọi thứ sẽ bị đốt tan /
03 Tháng Bảy 20222:06 CH(Xem: 8093)
Cám ơn bạn hữu gần xa, những người yêu mến nhạc và cả con người Phạm Duy,trong sự tin cậy,đã gửi và cả cho phép sử dụng các nguồn tài liệu quý giá trong đó có những thư từ trao đổi riêng tư với Phạm Duy cách đây cũng đã ngót30 năm,không ngoài mục đích giúp người viết có chất liệu –đủ cho một cuốn sách,nhưng đó là công trình của tương lai. Đây chỉ một bài viết ngắn, nhưng cũng mong phác thảo được đôi nét chân dung của một nghệ sĩ lớn Phạm Duy -- thần tượng của nhiều người qua nhiều thế hệ,với một cuộc sống đầy cảm hứngnhưng cũngrất phức tạp.Phạm Duy đã sống qua hai thế kỷ,“khóc cười theo vận nước nổi trôi”trong suốt chiều dài của một bi kịch Việt Nam cận đại,vừa hào hùng và cũng vô cùng bi thảm.(NTV)