- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHÙM THƠ MÙA ĐÔNG

13 Tháng Mười Hai 20199:11 CH(Xem: 17460)


TranhDinhCuong-thieunuvatrang
Thiếu nữ và trăng - tranh Đinh Cường

RỐI BỜI

 

Có lúc cười nhầm

vui như đếch

buồn như đếch

 

Số chẵn

tình lẻ

mùa hoa em thức nở mấy lần

 

Phác thảo cơn mưa

tự họa chính mình

lá rơi không.

PTB

 

 

KHÔNG ĐỀ

 

Chỉ còn mẩu trăng cho bữa tối

hoàng hôn rẽ phải

sân lạnh đêm rơi

 

tôi gõ bức tường

tiếng mềm đáp trả

đâu đây tình cờ

 

uống người phương Bắc

chát ngọt đầu môi

giày em nhọn gót

trăng cong đốt đền.

PTB

 

 

PHỤ LỤC ĐÊM

 

Nhắm mắt vào em lại hiện ra

 

trấn áp nỗi cô đơn

trình diện đêm đặc cách

 

anh bán khống giấc mơ

bán khống câu thơ đợi

bán khống anh lần nữa

 

tự phát hành vết thương

che cho đêm nguyên trạng

mở khóa. Vòi nước câm

đóng lại. Vòi nước điếc.

PTB

 

 

CHIỀU ĐÊM CUỐI NĂM

 

Tan tầm

xe dồn về phía tắc đường

nàng Molisa trốn đâu

giữa tiếng chuông ngân và tiếng còi tàu

ta muốn làm AQ trong quán nhậu

 

chiều cuối năm giục về chốn yên bình

ngôi nhà cũ vừa sơn thêm lớp mới

em phủ tuyết trong căn phòng chật chội

bài thánh ca giăng mắc ánh lung linh

 

chuyện đời xưa kể dưới ánh nến hồng

đêm cổ quái hằn sâu trong ký ức

như cội nguồn của những điều mong ước

dưới cơn mưa phùn ai đó sẽ đóng đinh ai.

 

Em vẫn đợi mùa xuân về hiển hiện

ta nhớ người loáng thoáng đến trong năm

thế mới biết mình còn yêu cổ tích

đêm giáng sinh đem phơi tất ngoài hiên.

PTB

 

 

XA NHAU

 

Tìm nhặt gì cuối buổi hoàng hôn?

 

Trả về tôi ký ức

cơn gió thổi ngoằn ngoèo

 

đôi mắt chìm sau vai

em đốt mùa rụng lá

tôi nhặt dư tiếng chim

 

thoắt đã ngoài bốn mươi

uống đời ba chén rượu

chuyện tôi - em vẫn thế

xa nhau lại xa nhau.

PTB

 

 

MỘT ĐÊM MÙA ĐÔNG

 

Sóng 3G chập chờn

mùa Đông ốm rồi

anh giãn mình lần thứ tư trong đêm

 

mở cửa sổ

nhìn xuống cành cây đang co rút

nhập nhoằng dây điện, đèn phố miên man

 

đêm hội thánh thần

khua âm đồng vọng

tiếng chân người dồn về phía bên kia

 

loài chim ăn thịt

vừa bay ngang đây

nhả bóng tối rơi dần xuống đáy

 

anh khép cửa cho bình minh ló rạng

có thể

ngày mai vẫn còn.

PHAN THANH BÌNH

 

 

KHÔNG ĐỀ

 

Căn nhà dập dềnh

chực trôi

chớp mắt chụp quang cảnh ngoài cửa sổ

nhòe nhoẹt bức xạ mùa Đông

 

em lên chùa

bàn tay chắp nỗi buồn chiêm bái

bàn tay xòe cánh sen tịnh độ

 

dòng sông chảy từ thâm sâu ra biển

mang theo ngôn ngữ của muôn loài

 

nắng ngày vỡ ngày

mưa đêm khép đêm

đi hết con đường lại tới một con đường

anh đi mãi

nỗi xa em.

Phan Thanh Bình

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107727)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108298)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112174)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99783)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90065)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72168)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71792)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86322)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113713)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95583)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.