- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG BÀI THƠ MÙA ĐÔNG

13 Tháng Mười Hai 20198:51 CH(Xem: 17010)

TranhDinhCuong-phongcanh
Tranh Đinh Cường

BÀI DANG DỞ MÙA ĐÔNG

Nguyễn Hồng Chí

Anh đi về mùa hạ, em ở lại mùa đông
Bài thơ dang dở bỏ mặc lòng,
Em ướp thơ em mùi hoa cỏ
Cất vào thơm góc tủ tương tư.



Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong (*)



Anh đi về mùa hạ, em ngồi khóc mùa đông
Bài thơ dang dở bỏ mặc lòng,
Em sưởi thơ em ngày nắng lạnh
Đêm về ấm áp nỗi chờ mong.

Không có anh, em làm thơ chi nữa
Ai đệm đàn xao xác ngọn đông phong?
Không có anh, em viết gì cho gió
Sợi tóc thề đo dài ngắn phù hoa?

Không có anh, mây đổi hai màu áo
Ai tô màu xanh - trắng nắng ngày đông?
Em viết gì về vạt nắng bên song
Long lanh mắt lệ chiều đông qua thềm?

Không có anh, đêm mơ gì biên viễn
Bên kia đồi rơm rạ ánh sao thơm?
Không có anh, em viết gì cho hạ
Mộng đá vàng chắc gặp được tình lang?

Không có anh, hàng cây phong xuống tóc
Đứng dựa trời không, trọn kiếp thinh không.
Em sẽ viết bài thơ về chiếc lá
Đo đỏ lòng như máu đỏ mùa đông.

Anh đã về mùa hạ, em còn ở mùa đông
Bài thơ dang dở chẳng đành lòng.
Sớm mai thức dậy cùng kỷ niệm,
Mơ hồ sương khói liệm bài thơ.


Nguyễn Hồng Chí

-----------

(*) Trích trong bài thơ “Cần thiết” của Nguyên Sa

   

RƠI XUỐNG GIỌT SẦU
Biển Cát
 

Ngủ đi những nỗi buồn đầy

Nắng dần lịm tắt cuối ngày mênh mang

Có con chim nhạn bàng hoàng

Chấp đôi cánh gãy liệng ngang lưng trời.

Ngang trời mây trắng buông lơi

Rớt trong hiu quạnh  bao rời rã đau

Một màu man mác giăng mau

Lay hồn ta buốt chênh chao ngậm ngùi.

Ngủ đi cả nỗi rã rời

Tháng năm đọng lại giữa đời hư không

Lắng trong ta những bão giông

Nước mắt chảy xuống từng dòng xót xa.

Xót xa những giấc mơ qua

Chỉ còn vang vọng âm ba xa vời

Thả chùm dĩ vãng chơi vơi

Bên ghềnh đá vỡ sầu rơi theo sầu.

Biển Cát

 

GỞI MỘT NGƯỜI XA
Thái Thanh
t
háng mười hai. chào nhé mùa đông
sài gòn chẳng thấy lạnh và mưa dông còn đó.
buổi chiều ngang qua nhà thờ. nhìn mưa trên mái ngói.
chợt ngẩn ngơ. chợt se sắt cả lòng


sài gòn đó lung linh. lấp lánh
phố phường vui. mừng đón Giáng sinh về
gợi nhớ tôi - về nơi xa đó
nhớ một người. chưa biết nói yêu tôi...


nhớ một người. tôi khẽ bảo đừng yêu
nhưng tự bao giờ - đã tự bao giờ thế!
trong tim tôi lại dành chỗ cho người
dù chẳng một lời. hò hẹn gió mưa.


chẳng chung dòng sông. chẳng cùng ký ức
để chúng tôi có cùng chung kỷ niệm
cớ sao lòng lại mang lòng vương vấn
đến một người xa tít cuối chân mây


xa khoảng cách. nghìn dặm dài xa cách
và xa quá trong trái tim nồng ấm
chỉ riêng tôi. lặng lẽ chỉ riêng mình
bởi giữa người và tôi không chung cầu Ô thước .


nên mãi hoài chỉ cách biệt nhau!!..

tháng mười hai Sài gòn không nắng lắm
đợi dăm ngày tôi lại phải rời đi
tôi lại về thành phố nhỏ rất xa


có mưa đông gió rét cóng tay mềm
tôi sẽ chỉ một mình trong nỗi nhớ
nhưng tôi chẳng tìm quên mất người đâu nhé!
chút hạnh phúc. dẫu mỏng manh dễ vỡ


tôi nâng niu chẳng mong đợi điều gì
người chẳng biết. à thôi không cần biết!
nơi xa này tôi nhớ lắm...

một người xa.

 

Thai Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33299)
L TS: Với 10 phân đoạn ngắn, Hoài Băng đã đưa câu chuyện từ những âm u ma quái đến kinh sợ như lòng người. Mầm sinh tươi đẹp của thế hệ tương lai bị hủy diệt bởi cái ác của con người đi trước. Gần như là hồn ma báo oán trong xã hội của chúng ta sống hôm nay... Ác và độc, tham và tàn nhẫn. TCHL
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33966)
... Giống như hôm nay, đang ngủ trưa thiu thiu, con ả đó lại xuất hiện. Nó diện bộ váy trắng muốt như trinh nữ. Không bình tĩnh được, nó nhắn tin cho anh, vòng vo, tình cảm, chân thành, rằng nó muốn được xem những bức tranh anh úp vào tường, chỉ một chút thôi. Anh không nhắn lại.
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34014)
T hấy con điên vẫn ngủ, gã mừng tí tẹo, lấy tay xoa xoa lên bầu vú của con điên để kích thích. Con điên trở mình nhưng vẫn ngủ, nỗi mừng tí tẹo biến thành nỗi mừng to tát, gã chủ lò gạch lùa tay vào váy con điên ve vuốt. Con điên cựa mình, gã nghĩ cô đã hưng phấn...
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35899)
LTS: Như một ngôi sao lạ lấp lánh trên bầu trời, người thơ với những giấc mơ băng ngang thời gian bằng sâu kín của hồn thơ...Chúng tôi xin trân trọng gởi đến quí độc giả và văn hữu những giòng thơ đầy đam mê của Hà Duy Phương.(Tạp Chí Hợp Lưu)
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33872)
H ắn chẳng nhớ chính xác từ lúc nào đã bắt đầu mua vé số; có lẽ từ cái ngày hắn nghe tin có một gã may mắn trúng một giải lớn ở tiểu bang Georgia, từ đó hắn có thói quen mua vé số mỗi khi dừng xe ở cây xăng để đổ xăng.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33076)
N hững lần đầu tôi xem thường cái ghen của anh. Tôi ôm anh, hôn anh và thì thầm vào tai là chỉ yêu anh và anh nên ngưng cái tính ghen ngớ ngẩn đó. Thế nhưng sau đó tôi nhận thấy làm vậy lại làm anh giận thêm. Anh không chịu được khi tôi phủ nhận trí tưởng tượng đầy ghen tuông của anh.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34759)
L ê Văn Tài đến với thơ tiếng Việt bằng một con đường vòng. Anh vốn là một hoạ sĩ. Ở trong nước, từ đầu thập niên 1960, anh vẽ tranh với một phong cách riêng và có một số khám phá về kỹ thuật được nhiều người khen ngợi. Định cư tại Úc từ đầu thập niên 1980, anh tiếp tục vẽ tranh, tham gia cả hàng chục cuộc triển lãm cá nhân cũng như tập thể tại Úc và một số nơi trên thế giới. Lại được nhiều nhà phê bình và nghiên cứu mỹ thuật, như Tiến sĩ Annette Van den Bosch và Merrill Findlay, khen là độc đáo. Tuy nhiên, bên cạnh đó, anh còn làm thơ.
23 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37869)
T ôi sinh ra là con gái. Hay ít nhất, bà ngoại thường gọi tôi là Gái. Tôi lớn lên với ngoại, được bà nuôi ăn nuôi học dạy dỗ thành người. Thuở nhỏ tôi thường hỏi ngoại Ba Mẹ tôi là ai, bà thường nói mẹ là nàng tiên xinh đẹp bị trời đày xuống trần gian. Trong đêm đen định mệnh giữa lòng đại dương, mẹ ra đi theo giông tố biển cả để hai bà cháu được bình an. Tuy xa mẹ từ đó...
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34360)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35685)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.