- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THỰC HƯ BẦU TRỜI

03 Tháng Mười 20196:27 CH(Xem: 17646)


TranhPhamDuyQuynh
Tranh Phạm Duy Quỳnh

NGƯỠNG MỘ EM

 

Trong dòng chảy thời gian bất tận

Có thể hai, ba trăm

Hoặc dăm, bảy triệu dân

Made In Hồng Kông biểu tình

Đòi độc lập tự do dân chủ

Không lệ thuộc chính quyền Bắc Kinh

Không cùng hệ Trung Quốc

 

Anh, Châu á da vàng máu đỏ

Là láng giềng tốt bụng với em

Cùng khát khao làm chủ bản thân

Suy nghĩ lời nói hành động

Nhưng xin lỗi

Anh bận sắp hàng mua vé xem ca sĩ Hàn Quốc biểu diễn

Xuống đường cổ vũ bóng đá

Rước ấn quan gieo cầu giành lộc

Kể cả đè đầu cưỡi cổ

Giẫm đạp lên nhau tồn tại

 

Nên không thể đồng hành cùng em

Hô vang khẩu hiệu

Chúng tôi là người Việt Nam

Không muốn đồng hóa Tàu cộng

Không muốn dây dưa phương Bắc

Tháng Bảy em bất chấp hiểm nguy

Đấu tranh sống còn vì công lý

Anh hả hê đi cướp đồ cúng cô hồn

Giật heo quay

Gà luộc

Trái cây

 

Sài Gòn, 8.2019 

 

 

THỰC HƯ BẦU TRỜI

 

Âm thầm mỗi độ hoa sưa

nhà em ai gót giẫm vừa vừa trăng

ngoài xa lắc gió lăn quăn

cơ mà cũng cuốn cuồn phăng cánh đồng

 

Bấu biên cửa ngó mênh mông

mỗi lần giận cứ thinh không nói gì

mẹ rằng con gái lầm lì

coi chừng bỏ quách chồng đi theo người

 

Bầm tay nhẫm tính mười mươi

hoàng lan phế tích nụ cười bén duyên

giật mình nghe tiếng đỗ quyên

mé sông chân bước hụt nghiêng nghiêng chiều

 

Ngô đồng bươn bả ít nhiều

ngẫm trong xào xạc nhiễu điều tâm tư

chim bay về tổ dường như

cánh rời rã giữa thực hư bầu trời

 

Còn đâu kỷ niệm một thời

hoa sưa nở mỗi bận tơi sắc vàng

lừng khừng chén rượu nhân gian

câu thơ chạm nước mắt tràn mi yêu

 

Sài Gòn, 8.2019

 

MỘT HÔM

 

Tôi lạc vào con đường rộng thênh thang

đặt nhiều trạm thu phí BOT

cách nhau vài chục km một trạm

chín mươi chín phần trăm phương tiện bắt buộc chạy qua đây

nhân viên trực ban lạnh lùng xé vé

lái xe buồn bã nộp tiền

những đồng tiền xương máu

mua cuộc hành trình cơm áo

những đồng tiền thấm đẫm mồ hôi và nước mắt

mệnh giá từ vài chục đến vài trăm

mua thời gian sống mòn

hết năm này sang năm khác

không biết bao giờ dừng lại

kể cả những trạm quá hạn khấu hao cơ bản

họ đã thu hồi cả vốn lẫn lời

vẫn không chịu tháo dỡ

vẫn không chịu trả đường lại cho dân

vốn thuộc về dân tự ngàn xưa

 

Tôi lạc vào thành phố sầm uất

cơ man nhà cửa cao thấp chông chênh

bừa bộn lớn nhỏ nhưng không được phép xây dựng

hoặc cải tạo nâng cấp, sửa chữa di dời

hay bán mua sang nhượng

bởi nơi đây hình thành dự án tầm cỡ quốc gia

đã được quy hoạch đang chờ cấp trên phê duyệt

họ mặc kệ gia đình ba, bốn thế hệ

sống chung trên một diện tích vài chục mét vuông

cúi đầu dựng vợ gã chồng cho con cái

dưới mái tôn rách nát hầm hập

bấm bụng đưa tiễn người thân về suối vàng

bên bức tường rêu phong lạnh lẽo

cắn răng cuốn thi thể mẫu thân trong chiếc chiếu ruỗng mục

đặt cạnh hố xí bốc mùi

 

Tôi gặp các em học sinh lễ phép

thi xong chương trình phổ thông trung học

theo công thức ba chung với số điểm hai tám, hai chín

nhưng không đỗ vào bất kỳ trường đại học nào

bởi một số bạn thuộc nhóm con nhà giàu

con quan chức, con lưu manh, du đãng phỏng tay trên

hối lộ hội đồng chấm thi để chạy điểm, chạy trường

lấy hết chỉ tiêu tuyển sinh đầu vào

tước đoạt cơ hội bình đẵng giữa thí sinh với thí sinh

giữa phụ huynh với phụ huynh

đẩy các em vào con đường tiếp viên quán nhậu

rụt rè rót bia cho thực khách

bán thân thể ngà ngọc cho quỹ dữ đổi lấy tiền boa

rong ruổi khắp mọi miền đất nước

tiếp thị son môi, dầu gội đầu, thuốc mọc tóc

phó thác cuộc đời cho cơ chế tự do đưa đẩy

 

Tôi vào mạng google tra cứu chế độ ưu việt

bắt gặp một dân tộc anh hùng

đất nước độc lập, tự do, hạnh phúc

nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa

một đảng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối

vì nhân dân phục vụ, vì nhân dân hi sinh

tôi bỗng hoài nghi bản thân mình

chưa thấy ma đã sợ

chưa biết mặt thánh thần đã quỳ gối van xin

chưa làm quan đã mưu toan làm giàu

chưa cưới vợ vội tính chuyện ly hôn

chưa biết gieo vần lại vác bút làm thơ

 

Sài Gòn, 8.2019

 

 

NỖI BUỒN CỌC NHỌN

 

Giật mình

chạm đáy đêm nghe

nỗi buồn cọc nhọn đâm tè bàn tay

 

Dường như

trong giấc ngủ say

không ai biết đã sống hay chết rồi

 

Đồng hồ

kim nhảy nhịp đôi

đẩy thời gian miễn cưỡng trôi lừng thừng

 

Con đường

góc phố đầy lưng

hành trang xuống biển lên rừng chơi vơi

 

Ngoài sân

sương giọt giọt rơi

ngoài xa lắc nữa em bời bời đi

 

Lạy trời

đừng gió mưa gì

để câu thơ sưởi ấm khi đông về

 

Sài Gòn, 8.2019

 

THÁNG TÁM NHỘM VÀNG

 

Anh xin lỗi vì đến trễ

không kịp đưa em sang bên kia rừng tránh lũ

núp dưới đồi chè dang cánh

đón cơn mưa trái mùa áp đặt

trốn vào rẫy sắn dạng chân

bén rễ chống đỡ xói mòn cục bộ

níu cây lúa ruộng bậc thang

trao nụ hôn nồng nàn vào đêm trăng khuyết

cơn lũ đến nhanh hơn cái nháy mắt

chợ tình Sa Pa hất đổ

 

Anh xin lỗi vì đã chậm chân

không kịp dắt em qua bên kia con suối róc rách

đánh thức đàn heo mọi ngủ nướng sau giấc mơ gầy rộc

khua bầy gà nhặt tia nắng rớt xuống từ ánh mặt trời đỏ lừ

lững thững

liu thiu

băng qua mùa màng xơ xác

chỉ còn tiếng vạc kêu sương vọng về thao thiết

bầy hoẵng buồn bã đạp bóng chiều vỡ vụn

cơn lũ bất ngờ đỗ ập

xô ngã lồng lộn như kẻ thua cuộc

 

Anh quay lại tìm em

đồi chè duy nhất một cây gãy nhánh

bầy heo duy nhất một con què chân

mái gà xệ cánh khập khiễng lang thang tìm mồi

ngôi làng biến mất giữa đêm định mệnh

ngôi nhà vùi sâu dưới lòng đất lạnh

đôi dép lòi một phần ba gót khuất nhọn hoắc

đâm vào không gian rướm máu

 

Anh quay lại tìm em

hoang đồi đóng khung chiếc gùi trên lưng thời gian

chằng chịt mảnh vá mưu sinh

cánh rừng luyến tiếc đưa áng mây bạc màu nhếch nhác

bám vào lưng chừng dốc

lưng chừng hương

mùi ngô luộc

lẫn mùi mô hôi muối mặn

câu thơ tháng Tám nhuộm vàng

 

Sài Gòn, 8.2019

Bình Địa Mộc 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85671)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88854)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92102)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89819)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111283)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91887)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91406)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81676)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86154)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87165)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.