- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Như Quỳnh de Prelle

23 Tháng Tám 20199:00 CH(Xem: 19589)


 

 

nhu quynh
Nhà thơ - Như Quỳnh de Prelle 

 

 
Một bài thơ về chính tôi

Tôi ý thức về cơ thể gầy của tôi 

2 xương quai xanh nhô lên trong chiếc cổ áo rộng 

2 bầu vú cạn sữa phẳng lỳ 

chứa đầy những cục hạch nhỏ 

di tích của đất nước tôi 

chiến tranh và nghèo đói 

 

Tôi ý thức về gương mặt gầy của tôi 

gương mặt của gò má cao hàm rộng 

những nụ cười chất chứa nhiều đắng cay kết lại 

thành những nếp nhăn V line 

 

Tôi ý thức về đôi mắt sáng của tôi với đôi mắt kính 

màu tím gắn liền cánh bướm 

tôi chỉ tháo nó ra trong bóng đêm khi tôi ngủ 

Có lúc tôi không thể nhìn thấy gì ngay cả lúc mặt trời sáng rực 

Có lúc trong đêm tối trùng trùng tôi nhìn thấy những bài thơ 

những ý niệm 

cuộc đời 

 

Tôi ý thức về vầng trán rộng của tôi 

ADN của mẹ 

trí thông minh và cảm xúc bất ngờ 

 

Tôi ý thức về mái tóc màu phương đông xa xôi 

đếm được vài sợi bạc 

tóc tôi rụng như mùa lá chết 

rụng suốt quanh năm 

 

Tôi ý thức về đôi bàn tay của tôi 

gầy guộc xương khẳng khiu cứng cỏi 

đôi bàn tay tôi yêu nhất 

đẹp nhất 

đôi bàn tay viết 

đôi bàn tay nâng niu tình yêu 

 

Tôi ý thức về giọng nói của tôi 

cất lên bằng tiếng việt vang vọng 

trầm bổng nhớ quê hương 

 

Tôi ý thức về cách phát âm của tôi 

và những ngôn ngữ khác 

tôi nhút nhát đứng trước sân khấu 

để cất lời để trình diễn 

 

Tôi ý thức về sự nhầm lẫn của mọi người dành cho chính tôi 

Tôi ý thức về sự ghét bỏ dành cho tôi 

Tôi ý thức được những thị phi với tôi 

Tôi ý thức thức về sự tự do của tôi 

Tôi ý thức về sự tối giản của tôi 

Tôi ý thức về sự ngây ngô của tôi 

 

Tôi ý thức về chính tôi 

sự tồn tại của tôi 

sự gầy của tôi 

sự xấu một cách tự nhiên của tôi 

 

Tôi yêu chính tôi 

cơ thể gầy guộc 

đôi mắt sáng 

nụ cười hiền

giọng nói trầm trầm 

 

Tôi yêu chính tôi 

những nếp nhăn 

sự phẳng lỳ

sự không toàn bích 

 

Tôi yêu chính tôi 

ADN của mẹ cha 

của quê hương đất nước này

của tình nhân loại bốn phương 

 

Tôi yêu chính sự tồn tại này 

 

Như Quỳnh de Prelle 


 

Trên đồi Waterloo

con nói về Napoleon thất bại đầy kiêu hãnh 

tự hào người đàn ông của lịch sử muôn đời 

con nói về Wellington người đàn ông chiến thắng 

chàng trai quyền quý 

đi vào lịch sử của thời đại 

 

chúng ta nói với nhau 

về thời gian đã qua nhiều hơn hiện tại 

bởi hiện tại như bắt đầu 

và sống thật trọn vẹn mỗi phút giây 

như những lúc con say sưa ngắm nhìn lịch sử 

trân trọng những con người xa lạ 

mà gần gũi 

 

chúng ta nói với nhau 

về nhân loại 

những nơi sống khác nhau 

những trận chiến 

những khắc khổ của thiên nhiên 

mang lại bao thiên tai và nghèo đói 

 

chúng ta nói với nhau 

về các dân tộc 

sự di cư 

trên những con thuyền 

hay những đường biên hàng rào thép gai 

hay những bức tường 

ngăn cách 

những bức tường của định kiến 

của sự hẹp hòi ích kỷ 

 

những bức tường máu đổ 

chia ly 

 

chúng ta hy vọng và tin yêu hơn 

ngày hôm nay 

ở đây 

trên ngọn đổi này 

con nhìn thấy những trận chiến như có thật 

trở thành người đàn ông mạnh mẽ 

dũng cảm 

và yêu thương 

 

Như Quỳnh de Prelle 



Một bài thơ mùa hè 

Đám mây xếp thành những khối vuông rubich 

Nắng chảy trên những cánh rừng 

in hình những chiếc lá 

vàng xanh đỏ úa màu trên màn trời cao rộng rãi bao la 

những hàng xe nối nhau 

buổi sáng như mọi ngày 

tắc đường 

tai  nạn 

sửa đường 

những tấm pano bảng hiệu da cam 

luôn làm cho những giật mình phanh gấp 

 

những hàng xe nối nhau 

mùa hè đi qua vội vã 

những ý nghĩ vội vã 

thoáng qua 

thật mau 

quên thật nhanh 

 

Những đám mây 

những hàng xe 

những mùa hè 

những đám đông 

sự ồn ào và tĩnh lặng 

 

tình yêu và bao dung 

ở lại 

trái tim còn biết buồn 

thổn thức 

giữa trùng trùng cuộc thế nhân gian 

 

Như Quỳnh de Prelle 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88307)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114532)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73862)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95771)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82899)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94502)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94028)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.
15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96817)
Chuyên đề Tạp chí Văn : Nhiều Tác Giả (văn hóa) Sau chuyên đề về Tập san văn chương Ý THỨC, Văn Chương Việt hân hạnh được giới thiệu chuyên đề về Tạp chí Văn và chân dung những người đã dựng nên tờ tạp chí một thời vang bóng này.
14 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 120154)
Cũng chẳng cần mầu xanh của lá mầu đỏ của hoa hồng chỉ thấy trong veo như nước lọc nước tan trên môi nước hòa trong mắt làm thế nào mà tách được nước ra
14 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 122716)
Tháng sáu bắt đầu bằng cành hoa mong manh Trưa nắng chói chang lấp lánh mảnh thuỷ tinh vỡ Theo vòng tay buông lơi Mùa hè trở lại ở góc 360 Những cánh phù du trĩu nặng mắt chiều