- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG BẢY VÀ EM

17 Tháng Bảy 201911:55 CH(Xem: 19921)
DH 10
photo ĐH



1.- Đa ngôn

 

Cây trụ điện trồng sai vị trí

có thể bứng lên di dời chỗ khác

ý Đảng lòng Dân song hành hợp tác

nhưng lâu rồi vẫn đợi thông qua

 

Hệ thống giao thông phối hợp sẽ là

điện

nước

cống

cáp ngầm thi công cùng lúc

đâu đến nỗi người nầy lấp xong

kẻ kia hùng hục

xới tung lên đất đá rùng mình

 

Chìa khóa mở cửa văn minh

giáo dục đứng đầu quốc sách

song bao nhiêu lần cải cách

bấy nhiêu lần thất bại

tiền của dân hay giấy lộn học trò

 

Bệnh viện bệnh nhân bó gối co ro

nằm chẳng đặng

đứng chẳng xong

đành ra hành lang hóng gió

tình trạng quá tải tăng dần theo viện phí

tỷ lệ nào cũng thấp hụt chênh chao

 

Bốn mươi năm dân chúng tự hào

Đảng chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ

tuy còn ăn xin

nhưng tuyệt nhiên không ai chết đói

quan lớn ở nhà to

dân nhỏ ở nhà vừa

 

Em làm thơ thỉnh thoảng dầm mưa

mặc giá buốt tâm hồn thi sĩ

thương lũ trẻ vùng cao chân trần áo vá

túm đầu nầy bật bã đầu kia

 

Câu chữ dần sàng thúng mủng nong nia

thương cây lúa xác xơ ngày hạ

cái nắng miền Trung bốn mươi độ cả

em bé chăn trâu bỏ học nửa chừng

 

Bốn mươi năm chớ vội vui mừng

chiếc xe máy ta đi

cái iPhone lướt web

không nhãn hiệu Tàu thì cũng made in Nhật

rất thanh tao song vẫn đục ao làng

 

Sài Gòn, 7.2019

 

2.- Ngày ấy & bây giờ

 

Thời trai trẻ chở con đi học

xe đạp trật sên luống cuống tấp vô lề

nhìn trước ngó sau dăm ba người cùng cảnh ngộ

quãng đường chia mỗi khúc một hộ nghèo

 

Sáng mai lên trống trường thôi thúc gọi

con say sưa học tập với bạn bè

bố lặng lẽ thò tay vào hủ gạo

chạm đáy rồi sựt nhớ mới nhận lương

 

Nay về hưu quây quần bên các cháu

sáng chở đi chiều thong thả đón về

ngôi trường xưa bây giờ đổi khác

cô giáo xinh hơn nhưng chẳng chịu lấy chồng

 

Người gác cổng dường như oai hơn trước

gắn tai nghe thi thoảng nhếch môi cười

phụ huynh đến dựng xe chờ ít phút

bởi đang còn lướt web đọc linh tinh

 

Thoáng cái hết ba mươi năm có lẽ

một đời người chóng vánh đến vậy ư

chiều tan lớp thững thừ ông và cháu

đi học thêm hay lại phải về nhà

 

Còi xe tuýt giật mình tôi tự hỏi

xong xuôi chưa hay chỉ mới bắt đầu

cành phượng vĩ chau mày bối rối

chạm ráng chiều đỏ quạch một lằn roi

 

Sài Gòn, 6.2019

 

3.- Bạn anh & anh

 

Bạn anh

người du học bên Mỹ

đẹp trai manly

chuẩn bị lấy bằng tiến sĩ Nhân Trắc Học

sẽ giúp em

hiểu thêm về các mối tương quan trên bộ phận cơ thể con người

tạo vẻ đẹp hài hòa bên ngoài với nhân cách bên trong

dung dị nền nã

 

Người phó quan thượng tầng

điềm tĩnh phong độ

chuyên nghiên cứu về kinh tế vĩ mô

đặc điểm một đất nước nông nghiệp

chủ thể là nông dân

nhưng hành vi cấu trúc khoa học

sẽ giúp em

hiểu rõ quan hệ giữa cá thể và tập thể

lắm lúc như toa tầu zích zắc

đầu chạy đằng đầu

đuôi huých đằng đuôi

 

Người làm ruộng

sáng nhâm nhi cà phê vườn hóng chuyện thế giới

trưa chạy xe ra đồng

nghe liên khúc nhạc thiếu nhi Remix Bé yêu

kiểm tra máy cày Kubota tác nghiệp

chiều bù khú bên bàn nhậu

với rượu nhà nấu

heo nhà nuôi

rau nhà trồng

tha hồ đánh chén

 

Người làm thơ

suốt ngày loay hoay câu chữ

viết về đồng quê

quê đô thị hóa

viết về công trường

công trường lúc nhúc lao động nước ngoài

viết về thành phố lóng lánh sắc mầu

lại đường khuya hắt bóng cô đơn

 

Anh

một kỷ sư hóa chất chạy grab

sau vài cuốc online mặc định giá cước

trừ hết chi phí nếu còn mười ngàn

sẽ tặng em bịch Bánh tráng trộn

mười lăm ngàn tặng li trà sữa Trân Châu

hai mươi ngàn anh sẽ bỏ bùng binh

đủ một ngàn tỷ

cưới em về làm vợ

 

Sài Gòn, 6.2019

 

4.- Giao diện nhân vật

 

Phiên bản Pari bắt đầu chạy thận

lưng chừng mây xanh hoài nghi cột khói cao tầng phân phó

hồi chuông giáo đường lặp lại vấn đề thẩm âm

cơn bão tâm linh cạy cửa

lòng thành nguy cơ tốc váy

hiện tượng khai quật hầm mộ quá khứ

bảo bối thách thức tỉnh táo giẻ rách

lăng mạ vị khách cuối cùng

bước qua biên giới sa đọa

cứ địa tử tế mở khóa

nắp hầm bí mật

 

Phép lạ thoát khỏi hồ lô quyền lực

tinh thần đồng đội phù điêu ngọn dừa du kích

mẫu hạm ba lá ăn mòn hi sinh

cuộc hẹn chung cư bỏ ngõ

quanh quẩn tư duy bàn tròn

câu chuyện thốt nốt cứa đứt sợi dây dũng cảm trong vi bổn hoàng gia

thoái vị quán quân

sân chơi khách thể ngang tài ngang sức

côn trùng súc ảng đêm muộn

ngọn nến phía đông tắt lịm

số phận buông rèm

kết thúc bi kịch nụ hôn

bốn mươi năm dàn dựng

 

Sài Gòn, 7.2019

 

5.- tháng bảy và em

 

Em còn có cái lớn hơn

cây kim khâu mỗi bận sờn áo đông

gió dùi thủng tẹt mênh mông

lòi sau lưng cánh hoang đồng trắng phêu

 

Thềm hiên nắng xắt lát rêu

chỗ cây đà cửa ngồi thêu hòa bình

con bồ câu trắng lặng thinh

nghe đoàn tàu phút chuyển mình tiên phong

 

Phất phiêu chiếc lá giữa dòng

trôi theo những cánh buồm dong bồng bềnh

sỏi đôi hòn khắc họ tên

lên bờ cát lỡ bước bên kia bồi

 

Que diêm bếp lửa mồ côi

hai đầu củi chụm đầu bôi mặt cười

hạt cơm cõng củ khoai bươi

nắp vung bật nỗi buồn rười rượi xưa

 

Ngoài đồng bạ luống cày trưa

nằm phơi bụng đợi cơn mưa ngắn ngày

nhổ dăm cộng cỏ bàn tay

vắt keo kiệt tháng năm bày mưu sinh

 

Em còn cái lớn hơn tình

yêu anh se chỉ luồn nghìn mũi kim

đêm về thổn thức trái tim

tâm tư tháng bảy nổi chìm tháng ba

 

Sài Gòn, 7.2017

Bình Địa Mộc 

 



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85718)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88902)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92141)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89865)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111344)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91931)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91456)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81736)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86200)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87224)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.