- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHÙM THƠ THÁNG NĂM

15 Tháng Năm 20196:33 CH(Xem: 20098)



Lưới - photo UL
Lưới - ảnh UL

1.- Giấc mơ thiên đường

 

Ngủ một giấc đi em

sáng mai hẳn dậy

ai làm bí thư chủ tịch

ai bán hàng rong cũng vậy

anh tin rằng hơn chín mươi triệu dân đất nước này

không người nào dám bỏ cuộc

hoặc cán đích

hoặc nửa chừng buông súng

đều phải qui hàng trước vạch áo cơm

 

Ngủ một giấc đi em

mọi thứ sẽ tốt hơn

trước khi loa phường khoan thai nhịp điệu chào buổi sáng

xe tải lao nhanh vào thành phố sau khung giờ khống chế

tiếng chổi tre sột soạt

chị lao công quẹt giọt mồ hôi ngày hôm qua mặn chát

nấp dưới ngọn đèn đường

bầy thiêu thân nức nở nguyện cầu cơ may hóa kiếp

 

Ngủ đi một giấc thật sâu

biết đâu ước mơ thiên đường mở cửa

cơn ho mãn tính thưa dần

trước khi bản nhạc không lời réo rắt

trẻ em tung tăng đến trường chẳng cần đeo ba lô nặng trĩu

cô giáo ra tận cổng chào đón học trò

nở nụ cười đôn hậu

từng sợi nắng mai quấn quanh cột cờ cả gió

 

Hồi chuông giáo đường đánh thức

chủ nhật điềm nhiên

ngày của riêng mình

con đường tình yêu

từ chợ truyền thống đến siêu thị lác đác tờ rơi khuyến mãi giảm giá

chiếc lá vàng giữ chân người khách cuối cùng

trong tour du lịch xuyên á

em tự tin vào mạng 5G

gõ dùm anh từ khóa "miễn phí"

thuộc loại đắt nhất hành tinh

có ngay chức danh

bí thư chủ tịch


Bình Địa Mộc  

Sài Gòn, 5.2019

 

2.- Viếng mộ song thân

 

Ba mẹ nằm đây

nơi yên nghỉ nào cũng vậy

khác nhau chỗ cõi lòng thanh thản

linh hồn siêu thoát

chỗ bọn trẻ chăn trâu ngồi hát

chị cắt bổi ghé qua quẹt ngón tay thành mã

con chồn hương tinh anh

xạ hương thơm nồng

 

Con trai tuổi ngoài sáu mươi khắc khoải

đường về quê dập duềnh

cơm áo liêu điêu

mỗi lần qua suối thấy mẹ còng lưng bắt ốc

qua ruộng thấy ba lưng trần trùi trụi

lẫm lũi be bờ

cuốc đất lật cỏ

qua cánh đồng thấy đàn cò nhởn nhơ gốc rạ ãi mùi thuốc súng

 

Con nay đã có cơm ăn

áo mặc

chỗ ngã lưng sau ngày dong duổi

một gia đình nhỏ sớm hôm đi về

một hạnh phúc đơn sơ vun vén

có niềm vui pha nỗi buồn sơn cước

lấm tấm mồ hôi ba

lẫn nước mắt mẹ

 

Con đi đây

sang năm lại về

kể ba mẹ nghe câu chuyện thành phố thông minh

chính quyền thân thiện

phủ sóng mạng 5G

giám sát mọi hành vi công dân

cái xấu biến mất

nhường chỗ cái đẹp

kịp thời phát huy

con hứa sẽ tiếp tục nhìn xuống

để sống

để đi

để khỏi ngã

 

Bình Địa Mộc
Nông Sơn, 5.2019

 

3.- Ai thắng ai?

 

Tôi biết chắc một điều

Anh sẽ tiến thẳng vào Sài Gòn

Bởi vì không có con đường nào khác

Còn tôi chạy ngược trở ra

Do quá trình nhầm lẫn giữa đường và ngõ

Giữa phố và làng

 

Anh quân phục đàng hoàng

Tay cờ tay súng đi về phía dinh Độc Lập

Còn tôi cởi áo tháo giày thậm chí quăng luôn cả súng

Chỉ giữ lại chiếc quần đùi

Khi hết khả năng phân biệt giữa công và tội

Giữa bạn và thù

 

Tôi biết anh sẽ chải lại mái đầu

Đứng trước gương soi để nhận ra mình là ai

Trong ngày ba mươi tháng tư lịch sử

Còn tôi chạy vào nhà dân xin tô cơm nguội

Chẳng cần biết mình là ai

Vì ai muốn sống cũng cần phải ăn

 

Anh chuyển sang làm cán bộ

Lãnh đạo nhân dân xây dựng Chủ nghĩa Xã hội

Tôi làm tù binh tập trung cải tạo

Quay ngược lên rừng cuốc đất trồng khoai

Mãn hạn tù tôi được tự do

Người Mỹ cưu mang trở thành Việt kiều Cộng sản

 

Bây giờ con anh con tôi

Sống chung trong một quốc gia Tư bản, đi cùng chuyến xe bus

Học chung trường đại học, nghiên cứu chung kẻ thù

Kết luận chung chiến tranh bắt đầu từ người đàn ông chưa vợ

Không xác định giữa đàn bà và con gái

Giữa sinh lí và sinh tồn

 

Tôi biết bốn mươi năm qua có nhiều chuyện để nói

Nhưng bốn mươi năm sau liệu có nói nên lời

Khi con anh, con tôi trở thành chồng, thành vợ

Ông ngoại, ông nội

Ngồi đánh cờ tướng

Ai thắng ai?

Loay hoay cháu chỉ lên Trời!

 

Bình Địa Mộc
Sài Gòn, 4.2019

 

4.- Lạc đường

 

Những bước chân một thời hành quân

băng rừng lội suối

bám trụ giữ làng

bì bõm đồng sâu

mong đến ngày chiến thắng

đến ngày được mùa

ăn một bữa thật no

ngủ một giấc thật sâu

mơ giấc mơ Thánh Gióng

 

Bây giờ không lẽ quay lại

hất đổ chén cơm của mẹ hẳn còn nước mắt

đá văng tượng đài của cha hẳn còn vết máu

giẫm nát con đường bê tông của chú bác cô dì

chưa đủ cứng

đủ dày

đủ rộng

trên những ngôi làng thai nhi

 

Xin đừng biến những điều không lẽ thành có lẽ

đừng cả vú lấp miệng em

đừng thức dậy lúc nửa đêm

ma mị

vểnh tai

nghe ngóng

ai gõ cửa gọi tên

ai giương súng bóp cò

ai khăn gói ra khỏi ngôi nhà

nơi lưu giữ bao nhiêu kỷ niệm

bao nhiêu thế hệ

chất chồng mồ hôi nước mắt

 

Những bàn chân lạc đường

xin hãy dừng lại trước khi quá muộn

để lắng nghe

tiếng suối róc rách

tiếng chày cắc cum

tiếng gàu lũng sũng

bên giếng nước trong

một đêm trăng gầy

hồi hộp đợi chờ…

 

Bình Địa Mộc
Sài Gòn, 4.2018 

 

5.- Ngược chiều cơm áo

 

Những chiếc xe chở hàng quá tải

vừa chạy

vừa canh chừng công an giao thông

người cầm lái lắng nghe âm thanh từ xa xăm vọng về

rổn rảng

leng keng

lách cách hồi chuông nhà thờ sáng chủ nhật

 

Những chiếc xe chở hàng cồng kềnh

vừa chạy

vừa canh chừng người đi bộ

tài xế nheo mắt nhìn hàng cây xám xịt sau lưng

kiệt sức đuổi theo

cảm giác rờn rợn

ma quái

kinh hoàng

xuất hiện trước vô lăng

 

Những chiếc xe khách chở tăng số người qui định

vừa chạy

vừa đếm tiền

vừa nghe điện thoại

sẵn sàng dừng lại bắt vị khách cuối cùng trước khi tăng tốc

phảng phát mùi mồ hôi vắt ra từ tấm áo

mặc đi buôn

đi cày

vào phân xưởng vận hành máy móc

vá lỗ thủng ngôi nhà xuống cấp trầm trọng

 

Và những chiếc xe nằm bẹp dí giữa đường

chết máy

hết xăng

đứt thắng

chờ cơ hội tiếp tục cuộc hành trình dang dở

người phụ lái làu bàu

gấp tờ báo nhàu bấn thông tin ném vào ký ức sơn dầu

 

Thỉnh thoảng tôi đi ngược chiều

trong điều kiện bất hoặc khả dĩ

vì kẹt xe

con lươn

váy ngắn

chợt nhận ra mình dật dờ đối diện

ánh sáng mơ hồ thành phố lúc về đêm

 

Bình Địa Mộc
Sài Gòn, 4.2019

 

6.- Thưa em!

 

Anh chưa muốn làm bảng tổng kết tháng Tư

Thề có Chúa

Trước khi chết con người vẫn sống đàng hoàng tử tế

Trước khi hỏa hoạn xảy ra

Cánh rừng

Ngôi đền

Chung cư

Vẫn còn nguyên vẹn trong vòng tay hạnh phúc của gia đình

Trong nụ hôn nồng nàn của những kẻ yêu nhau

 

Anh xin thề

Trước khi cơn bão bất ngờ ập đến

Ngôi làng vẫn đằm đã nằm yên bên dòng sông xanh biếc

Con đường vẫn uốn lượn quanh co mỗi bận đi về

Hàng tre réo rắc tiếng chim

 

Anh xin lỗi

Trước khi cướp của giết người

Hiếp dâm

Phê ma túy

Nghi phạm là một công dân gương mẫu

Một thanh niên hiền lành

Hay ở trường học

Trước khi lột quần áo

Túm tóc bạn đánh hội đồng như phim xã hội đen

Em ấy là nữ sinh học giỏi

Hạnh kiểm tốt

 

Nhưng anh sẽ không nói gì

Kể cả chém gió trên facebook

Rằng trước khi tham nhũng

Đồng chí ấy là cán bộ lãnh đạo xuất sắc

Là đảng viên trong sạch

Là hồng phúc của dân tộc

Hoặc trước khi ấu dâm

Ônh ấy là Bí thư Đảng ủy

Là Phó viện Kiểm sát Nhân dân thành phố

 

Anh hứa

Sẽ giấu kỷ bí mật này đến cuối đời

Không cho má Bảy

Tiểu đội trưởng Thanh niên xung phong biết

Không cho bác Năm

Trung đoàn trưởng Lực lượng vũ trang nhân dân hay

Không cho em gái giao liên

Mười ba tuổi bỏ nhà đi theo cách mạng rõ!

 

Sài Gòn, 4.2019

Bình Địa Mộc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85616)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88818)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92065)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89769)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111205)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91829)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91355)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81630)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86118)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87123)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.