- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÀI HÁT CŨ TRONG LÒNG THÀNH PHỐ

13 Tháng Năm 20195:11 CH(Xem: 20770)


tinh-vat-1
Tĩnh vật - tranh Hà Huỳnh Mỹ


BIỂN MỞ

 

Sóng vẫn luôn đến trễ

em đợi

dễ chừng tan

 

gió câu vọng cổ vút lên ngàn

nắng bài chòi ấm sâu lòng đất

rung lắc cả thời ta chẳng trẻ

 

anh một đời cụ thể nghĩa mây bay

em suốt tím

gió mặn đầy loa hoa muống biển.

 

Phan Thanh Bình

 

BÀI HÁT CŨ TRONG LÒNG THÀNH PHỐ

 

Chợt nghe giai điệu này năm cũ

từ căn phòng hoa phượng của dãy nhà mùa hè

bản đồng ca băng đồng lội suối

 

Tôi. Chú lính chào mào quàng khăn đỏ

đi giữa hàng quân năm dòng kẻ

toàn những nốt thăng

nốt cao nhất hình như chưa bước tới

 

những ngôi nhà cao tầng quanh tôi

đang thẩm âm thẳng đứng

như con chim lạc tổ đàn mình

tôi nghe được

ân tình xưa.

 

Phan Thanh Bình

 

 

GIÓ TRÊN SÔNG SREPOK

 

Như chiếc bình bịt kín âm thanh

con quay xoay tít

gió lại đến tìm anh chối tội

 

người đàn bà mang nước về trời

nhịp một

nhịp một

lỏng như ngày em đang chờ đợi.

 

Những vạt rừng ố vàng trên lưng Srepok

đòi anh câu thơ

trong mắt thân cây từng cơn bão trú

 

buổi chiều cách anh vài ki lô mét

nhẩm đôi lời vô nghĩa

gió mang đi thụ phấn tự bao giờ.

 

Phan Thanh Bình

 

 

MỞ NGOẶC VÀ GHI CHÚ

 

Buổi sáng tìm em

anh mở ngoặc tìm mình

con cá chết ngoài khơi đang phơi bầy trên cát

biết ghi chú điều gì để không mắc tội với tiền nhân?

 

Ta vẫn thỏa lòng mình giữa trời xanh

tung tòa sen lên loài chim cánh sắt

ta vẫn thỏa hiệp mình với biển

đêm mặt trăng nhả những thúng thuyền câu

 

Mở ngoặc

chúng sẽ đúng

chỉ vì ta im lặng.

 

Buổi sáng này em đang ở đâu

trời vẫn xanh mà nước biển đục ngầu

có kẻ muốn khoan sâu vào ký ức

bóc não ta ra như lột lớp địa tầng

 

mở ngoặc

mùa hè cháy xém

lạm lên từng cổ thụ.

 

Buổi sáng

những vòng tròn hiện ra trong mắt anh

lấp lánh, long lanh

rơi nhẹ

lúc mặt trời quét dọn khu vườn chúng ta đang tá túc

bất chợt

anh hiểu ra điều không nói được

 

mở ngoặc

lối rẽ ở cuối con đường

có những dấu chân to.

 

Phan Thanh Bình

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109667)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83890)
“Giấc” là tập thơ đầu tay của tác giả Lữ thị Mai. Nó - tập thơ đã nhắc với tôi rằng: Cuộc sống quanh chúng ta được bao bọc bởi hình ảnh. Chúng ta cần nó như cần ánh sáng để nhìn, không khí để thở. Hình ảnh chính là sự sống phản ánh vào trong con mắt ta, đó là một nguồn thông tin quý báu và cần thiết trong cuộc sống.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 93418)
Thử hình dung một con tàu đang rẽ sóng…Du khách tụ họp trên boong ngắm biển ngắm trời, thay phiên chụp những pô hình solo hay tập thể trên cái nền lô nhô đảo nhỏ đảo to dưới bầu trời đang bừng sáng vì vầng dương vừa lấn được mấy lớp mây mù để phết nhanh lên mặt nước từng mảng rộng đủ các cung bậc của màu lam.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 95248)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 114740)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 87997)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75035)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83354)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 91898)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 111124)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng