- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỮNG ĐƯỜNG QUÊN

08 Tháng Ba 20194:10 CH(Xem: 21056)


song Han-DaNang2
Sông Hàn Đà Nẵng - ảnh Internet



Phụ nữ như những con đường, đường càng cong càng nguy hiểm.(danh ngôn)

Nguyễn Đăng Khương
LÚC ẤY

 

Chấm vệ tinh xâm thực mây 
bầu trời dõi theo mắt người 
nuôi dưỡng đê mê

 

Yêu hơn sinh mạng mình một con người 
tuổi mười tám 
xuống dòng 
bài tình thế gian

 

Giấc mộng thi ca dạy 
nhìn nghiêng ngược ảnh  
ngôn ngữ tơ non 
lửng lơ 

 
Cái thôi thúc đầu tiên không quả

nghìn tin zalo trong giờ 
tổn thương nằm im trong máu 
nàng ước không phải của đời này

 

Cuộn trái qua phải 
vô số con mắt bão 
cuốn phải vào trái 
bề mặt sinh quyển 
ngắm thế giới lực hút ảo  
từ từ chìm xuống

ý nghĩ.

 

HIỆN

Trong tình yêu cái có đang thụt lùi…

 

Không canh để biết ngọt nhạt 
từ bàn tay một người hay gọi là thơ 
mầm cỏ dại sinh sôi

 

Ai đó kể trong mơ tóm được rất nhiều lươn 
bàn tay còn mê man ngây dại 
vùng tuổi thơ

 

Đất mãi mãi sẽ lặn sâu vào nước 
tình yêu chôn huyệt mộ 
trước lúc nước lên

 

Nơi cư trú lý tưởng 
hào quang cầu vồng 
thống trị vô thức.


 

ĐỨNG

 

Đấy không là tượng đài 
tuyệt đối thỏa mãn ước vọng cao đẹp đổ sụp từ lâu 
mọi chuẩn vụn nát như lý tưởng

 
Giấc mơ thường quay về khu vườn của mẹ thời thơ ấu 
dây bìm bìm, ất sửu, cứt quạ quoắn xoay ma quỷ 
đám cây non oằn mình cố thở

 

Bàn tay lìa đốt buốt nhức chạm hư thực

đấy không là bóng núi đợi chờ 
thương yêu biền biệt  
hình nộm lay lắt
khóc vài hạt nước 
hạn mặn xâm thực trời xanh

 

Đấy không là nơi em dừng lại
nước bẩn ao tù lũ nhóc nhen lớn tiếng 
muốn uống nát trăng sao

 

Sống sục sôi
lùi mãi ngược mãi 
mọi thứ xoắn vào nhau 
một hình nhân đứng đó.

 

Ở GIỮA NHỮNG LÀN RANH 

 

Giọt sương lấp lánh thu bầu trời

cả cổ thụ chắc khỏe

nằm gọn

biểu cảm định hình khoảnh khắc  

 

Bờ sáng tối người ở đâu

lý trí sắc lạnh

đắm chìm mơ mộng

hái quả nào từ được mất có không 

 

Rực rỡ và rụng rơi

dấu chân nhỏ bước lên từ mép nước

giữ lại gì nhan sắc trời xanh  

 

Giữa mê đắm và bừng tỉnh, ái tình ở đâu

lành lặn vết thương mức thước

người đi rồi còn lại cả thế nhân 

 

Rung lắc điệu nghệ cái đuôi mèo

sẽ lao tới một cánh rừng đùa giỡn

hay ngủ yên tro bếp bình dân 

 

Bước ra từ khoảng đó

tiếng thở dài biến mất

nếp nhăn con đường không còn vả mồ hôi

bóng cây nô đùa như trẻ thơ chạy nhảy

đất đai lắng mình trong máu

ngồi mơ tưởng thế giới thăng bằng 

 

Một ảo ảnh tuyệt mỹ

luôn đợi chờ

bên ngoài

mướt mát

những làn ranh. 

 

LỊM ĐẮM ĐƯỜNG QUÊN

 

Không hồi sinh từ đất như hạt

miền tâm trạng đột nhiên bị phủ nhận

đường chim lãng quên 

 

Vứt bỏ trạng thái tương lai

sẽ làm trong những giờ sắp tới

cầm lên buông xuống 

 

Những lảo đảo dọc bãi bờ mãi dập vào ga

lượn buồn của triều cường tháng chín

mùa vụ quê nhà ngâm mình nước mắt

trôi nổi tuổi già nua 

 

Mở trang trắng

lòa xòa tóc râu thi sĩ

cả đời ảo ảnh dưỡng nuôi

lớn dần

héo khô tầm gửi 

 

Chân lý vừa đi vừa ngoảnh lại

thực tại

lịm đắm những đường quên. 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33873)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33602)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31771)
MKDSNM được phát hành vào một thời điểm rất ý nghĩa, ngay sau Hội nghị Thượng Đỉnh Mekong II / MRC Summit II vừa diễn ra tại Thành Phố Sài Gòn ngày 5 tháng 4, 2014. Hội nghị này đã được giới quan sát quốc tế và các nhà hoạt động môi sinh đánh giá như một thất bại về phía Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ sự phát triển bền vững hệ sinh thái Sông Mekong, và ĐBSCL, cũng là mạch sống của ngót 70 triệu cư dân sống trong lưu vực.
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36333)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
19 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34621)
Q ua một loạt truyện gởi đến độc giả Hợp Lưu gần như liêu trai và siêu thực, Uyên Lê tâm sự: “ Em chỉ thích viết về quê hương này, về Việt nam, có những điều đẹp như hoang đường ... Chỉ có yêu thật lòng người ta mới thấy cái đẹp của người mình yêu. Em viết về Phan Thiết và nước mắm rất nhiều, em cho đó là cái đẹp và tình! Em cũng viết nhiều về Huế… em không biết HL có thích chất tự tình quê hương đó của em không…” Chúng tôi xin gởi đến quí bạn đọc một bài viết về Phan Thiết của tác giả Uyên Lê.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37238)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32175)
Đ ồng hồ cũng dừng lại đối với những người phải bỏ nước ra đi, sau khi ông Trần Mai Hạnh và bạn bè của ông vào Sài Gòn. Họ ra đi từng đợt: đợt di tản, đợt thuyền nhân, đợt đoàn tụ gia đình, đợt H.Ọ Mỗi đợt ra đi mang theo một loại quê hương, và trong hoài niệm, không ai muốn thay đổi hình ảnh thân yêu ấy. Bạn bè, nhà cửa, phố xá, tên đường tên đất, cả đến ngôn ngữ trao đổi thường ngày...giống như một cuốn phim đột ngột bị đứt, ngưng lại, thành tĩnh vật.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37690)
T hế kỷ chúng tôi trót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư. {Bây giờ} Qua hai câu thơ đó Nguyên Sa đã diễn tả tâm trạng của thế hệ ông, thế hệ của những người trai trẻ ở miền Nam thời 1954-75, đã nuôi nhiều kỳ vọng cho tương lai đất nước, nhưng chẳng bao lâu đầy tuyệt vọng trong một quê hương khói lửa.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34632)
T ôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S móc nhau nối xích lại gần để biến dạng một hình lưỡi câu đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35164)
LTS: Một năm rưỡi trước khi từ trần, tướng Trần Độ đã hoàn thành một tập nhật ký mà ông đặt tên là Nhật Ký Rồng Rắn: bắt đầu từ cuối năm 2000, viết xong tháng 5 năm 2001. Nhật ký Rồng Rắn là một bút ký chính trị trong đó, với tất cả tâm huyết, tác giả trình bày suy nghĩ của mình về các vấn đề chính trị của đất nước. Tháng 6.2001, Trần Độ vào Sàigòn thăm con và nhờ người đánh máy bản thảo. Ngày 10.6, ông đi lấy bản thảo, bản vi tính và sao chụp thành 15 bản. Trên đường về nhà, ông bị tịch thu toàn bộ các bản thảo và bản in chụp, xem là "tang chứng" của tội "viết và lưu hành tài liệu xấu". Cho đến ngày từ trần 9.8.2002, tướng Trần Độ không được trả lại nhật ký của mình. Trích đoạn dưới đây là một phần của nhật ký này. {theo tạp chí Diễn Đàn}.