- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Marie Sến

27 Tháng Hai 201910:53 CH(Xem: 24683)


Marie Sến - 2019
Marie Sến - ảnh mới 2019

 

NIỆM KHÚC THÁNG 4

 

(Tặng L)

 

Không ai dắt tay em giữa đời

Người bỏ đi rồi chỉ còn vực thẳm

Em bước tới hay lui vẫn là con thuyền đắm

Chênh chao cả khi ngồi

 

Người im lặng đã bao lâu rồi

Con ngựa quỳ bên suối gục đầu vô vọng

Tiếng hí xa trên đồng xanh hao vắng

mắt ải gió biên thuỳ

 

Em đã chờ ... để rồi phân ly

Mưa đoạn trường bã biệt

Mùa hạ róng riết

Em nói rồi. Sao người vẫn đi?

 

Phu thê là gì?

Ân ái nghĩa chi?

Hoa nở trắng, bạc đầu người ở lại

Cỏ Úa vàng, dư âm còn mãi

“Thôi đừng gọi tên nhau!”

 

Tháng 4/2017

Marie Sến

 

 

 

NGÀY LÕNG BÕNG NƯỚC

 

Ngày lõng bõng nước giữa thời tiết mưa dày, bay như cánh hoa xoan vỡ.

Buổi sáng hối thúc bằng tiếng chuông lỡ dở giấc ngủ mệt nhoài

Thèm thời gian chậm chút thôi, để kịp chạm mặt vào bàn chân con gái, nom con đạp chân tung chăn thoải mái, có giấc mơ con con

Mở cửa ra ngõ, hàng xóm đã om xòm, tiếng xe cộ, đập tường xây bao chống trộm.

Bắt đầu một ngày là mưa ướt dượt, lạnh cả xe lẫn người.

Trên con cầu vốn đông mà chẳng ai vui. Hôm qua nghe tin người đàn bà nhảy cầu tự vẫn.

Tháng 4 rộn ràng và Tháng 4 bất nhẫn, Loa Kèn chai sương.

T4/2018

Marie Sến

 

 

NGƯỜI CỦA GIÓ, TRO VÀ LỬA

 

(Tặng H)

 

  Người hôm nay có quyết định lạnh lùng?

  Em không thể trồng hoa hồng trên gỗ đá, vì nó chẳng thể trổ bông

 

Người đàn bà không có mùi hương thảng thốt.

Cô ấy đang ở trong căn phòng thơm ngát chiên đàn

Mùi người đàn ông vẩn vang

qua vạt áo

yêu thương tựa cơn bão

sao cho nhau bình yên?

 

Người là nghiệp, là duyên

từ vô thỉ kiếp trước

mình từng lỡ bước

lăn trôi về?

Vội vàng giữa cơn mê của tham ái

bao giờ hết mê mải, tìm nhau

 

Người đi, làm em đau

tim tan giữa gió

Tơ sương của cỏ

vấn vương khóc hờ...

 

Người đã chờ

yêu thương đổ mật

ánh nhìn phảng phất

cũ xưa...

 

Mưa

và mưa...

Người yêu trong ngào ngạt

Bã bời xô cát, sóng căng đầy

 

Người sẽ ở đây

Hay lại đi nữa?

Người của gió, tro và lửa

Thiêu đốt tim em

 

Marie Sến, 19/T8/18

 

 

NGƯỜI GỌI TÊN EM LÀM GÌ

 

(Tặng H)

 

 

Anh không thể mang đóa tinh khôi

Không thể nhặt nắng hồng sưởi ấm

Không thể trao nụ cười tưới tắm

gọi tên em làm gì...

 

Đã biết là chia ly

Xóa trắng ký ức mặn nồng cũ

Cố gắng gượng cười nụ

Thả vào hư không

 

Ừ thì là mùa đông

Đôi tay em càng lạnh

Con đường dài hay ngắn

Em vẫn một mình

 

Yêu thương không của mình

Thôi đừng gọi tên cũ

Mi em lại rủ

Chênh chao cả lối về

 

Lời thề thuở đam mê

Thì thầm qua hơi thở

Dù anh vẫn nhớ

Rồi thì sao...

 

Có một sớm mai nào

em thuộc về nơi khác

Cỏ xanh sẽ hát

Khúc lãng quên

 

 

Marie Sến

25/1/2019

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88263)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114471)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73829)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95744)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82863)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94477)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 93984)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.
15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96746)
Chuyên đề Tạp chí Văn : Nhiều Tác Giả (văn hóa) Sau chuyên đề về Tập san văn chương Ý THỨC, Văn Chương Việt hân hạnh được giới thiệu chuyên đề về Tạp chí Văn và chân dung những người đã dựng nên tờ tạp chí một thời vang bóng này.
14 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 120117)
Cũng chẳng cần mầu xanh của lá mầu đỏ của hoa hồng chỉ thấy trong veo như nước lọc nước tan trên môi nước hòa trong mắt làm thế nào mà tách được nước ra
14 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 122674)
Tháng sáu bắt đầu bằng cành hoa mong manh Trưa nắng chói chang lấp lánh mảnh thuỷ tinh vỡ Theo vòng tay buông lơi Mùa hè trở lại ở góc 360 Những cánh phù du trĩu nặng mắt chiều