- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNH CA TRONG MƯA

03 Tháng Giêng 201910:50 CH(Xem: 21046)
tranh dinh Cuong 2
Tranh Đinh Cường



Đêm ấy, một đêm Giáng Sinh rất lạ, sau ngày giải phóng đất nước một năm.1976. Là đêm Giáng Sinh thứ ba, tính luôn cái năm tôi đi sư phạm xa nhà, tôi không còn cùng bát phố với lũ bạn ngoại đạo trong cái thành phố nhỏ nhoi yêu mến tôi đã sống; nhưng vẫn da diết nhớ Giáng Sinh với những chiếc xe hoa lấp lánh, diễn hành dưới màn mưa lạnh, quanh mấy con phố nhỏ; những cỗ xe luôn mang đến một không gian tượi mới và tràn trề hy vọng. Khi còn hy vọng, là người ta còn mơ ước. Khi còn mơ ước,là người ta còn tin yêu cuộc sống này.Và người ta luôn trông chờ điều đó.

 Tôi đang ở một nơi tưởng chừng như xa lắc xa lơ,nơi trời cúi hôn đất, nơi sóng quyện với mây làm một; nhưng thật ra nó chỉ xa trong không gian của sự cô đơn trí tưởng, chỉ vì việc đi lại vô cùng khó khăn cách trở. Tôi đang gõ đầu trẻ nơi một làng biển heo hút bên bờ đầm Cù Mông.

Buổi chiều ngày 24 tháng 12 xa xăm ấy, khi anh chị em giáo viên địa phương đã về nhà. Tôi rủ thằng bạn: “Tối nay đi Sông Cầu dự Noel thôi ! Nằm đây buồn thúi ruột !”.Nó nhìn mưa giăng thẫn thờ: “Mưa! Đi bằng cái gì ? Giờ này còn xe cộ đâu mà đi ?”.“ Đi bộ thôi !”. Nó lại ngại ngùng: “ Mày biết, đêm nay đến khu vực nhà thờ là mệt lắm đó ! “. Tôi thuyết sâu. Cuối cùng, hai đứa cũng gom mấy thứ lặt vặt kem,pót, khăn mặt, cùng hai lon gạo nhét vô túi dếch. Phòng khi lỡ đường, ghé bất cứ đâu đó nấu cơm nhờ như đã từng.

Sau gần hai tiếng băng mưa qua đèo Nại, rồi qua những ngôi làng quạnh hiu chìm trong mưa Trung Trinh, Lệ Uyên, Phước lý. Hai thằng tới thị trấn Sông Cầu trong tối mưa giăng hiu hắt lạnh. Chẳng thấy Chúa đâu. Nó ầu ơ trong mưa “ Chúa đã bỏ loài người, Phật đã bỏ loài người “.

Trong khuôn viên nhà thờ, những bóng điện hắt ra thứ ánh sáng yếu ớt, những ánh sáng trang trí cũ kỹ cố nhấp nháy như sắp tàn hơi, cây thông đính những dải kim tuyến không còn đủ sức lấp lánh, để gieo sự tươi mới và hy vọng của Chúa. Trước sảnh và hai bên hành lang, con chiên các họ đạo quanh vùng đang rũ áo mưa chuẩn bị vào lễ. Thấy chúng tôi vào, mọi con mắt đều đổ dồn nghi ngại rồi chuyển sang xa lánh. Không chỉ riêng hai thằng tôi, mà còn nhiều chàng trai du Noel trong hành lang nhà thờ đêm ấy, cũng chịu chung số phận Giu-da !

Rồi Dàn Thánh Ca bắt đầu với bài Kinh Hòa Bình. Những ca từ …”đem yêu thương vào nơi oán thù, đem tối tăm vào nơi lăng nhục “…Thằng bạn huých cùi chỏ vào hông tôi “ Nghe đi! Và luôn mang mấy câu này trong đầu, để luôn giữ lửa yêu thương và thứ tha ! “. Tôi định nhận xét ca từ, nhưng nó lại huých cùi chỏ vào tôi. Rồi nhìn ra sau.

Rồi Ca Đoàn kết thúc với bài Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn thiện Tơ. “ Tiếng A-men đều âm u, hòa theo gió buồn đêm thu…..Thánh giá xa vời lắm, với chuông chiều ngân, hồn thánh thoát mưa dầm, một tối âm thầm”. Người tôi run lên.Tôi sắp bật khóc. Tôi không thể tin, tôi lại rơi vào trạng thái hư ảo kỳ lạ !

Tôi cầm tay nó siết chặt.rồi nói nhỏ: “ Đi Thôi ! . Tôi nắm tay nó kéo đi !”. Nó gắt: “ Sao vậy? “.Rồi nó cũng trùm áo mưa theo tôi”. Tôi vuốt mặt nói: “ Đủ rồi ! Chỉ nghe nhạc lễ thôi ! Tao biết, đêm nay Chúa vẫn Giáng Sinh. Không có réveillon nào cả và Chúa không thể cứu rỗi ai cả”.

Tôi bước những bước vô hồn bên nó. Tôi nhớ ghê gớm Nhỏ của tôi. Nhỏ đã dắt tôi lên nhà thờ Tuy Hòa, để nghe Ca Đoàn tập dợt chuẩn bị cho đêm Thánh Lễ Giáng Sinh năm ấy. Rồi tôi thì thầm “ Thánh giá xa vời quá !”./.


NGUYỄN LẠC ĐẠO
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Mười Một 20142:39 SA(Xem: 29878)
“Đọc thơ Du Nguyên có cảm giác cô ấy góa chồng ngay giữa tuổi trẻ của mình” - đó là nhận định của nhà thơ Bình Nguyên Trang, khi đọcKhúc lêu hêu mùa Hè…
03 Tháng Mười Một 20141:46 SA(Xem: 36395)
Thời gian trôi bằng trái tim thiền sư Màu mắt dịu êm như trăng Anh muốn vẽ sóng về trong chiều nắng Chiếc áo đỏ của tình yêu em
02 Tháng Mười Một 20143:01 SA(Xem: 31624)
Tôi đã tự hứa với mình bao nhiêu lần. Là sẽ viết về cái duyên xưa của người xưa trước khi ký ức dòn tan, đậm đà ấy nhạt phai dần, tan dần từng mảnh ray rứt bé tí một, như mùi hương hoa trong khu vườn cũ hư hao dần và rưng rức theo gió bay đi tan vào trời xa...
02 Tháng Mười Một 20142:32 SA(Xem: 30891)
Chúng đang bị tiêu đi. Nhà của tôi. Cái cơ ngoai sáu tầng, với vườn tược, bể bơi, những gian kiến trúc Tây Âu, phòng để sách, rượu, đồ cổ…biến mất dần như bị nung chảy. Cái bể cá ở phòng khách đã không thấy nữa
02 Tháng Mười Một 20141:53 SA(Xem: 40185)
Hồ Quý Ly tên tự là Lý Nguyên, tự suy tổ tiên là Hồ Hưng Dật vốn người Chiết Giang vào đời Hậu Hán thời Ngũ Đại (947 – 950) sang làm Thái thú lộ Diễn Châu (Nghệ An). Sau đó, làm nhà ở hương Bào Đột thuộc lộ này, làm trại chủ đến đời thứ 12 là Hồ Liêm dời đến ở hương Đại Lại tỉnh Thanh Hóa, làm con nuôi Tuyên úy Lê Huấn, từ đấy lấy Lê làm họ mình.
02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 35924)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
02 Tháng Mười Một 20141:04 SA(Xem: 35552)
Đấu tranh để giành lại đất nước bị tàn phá, Việt Nam lại phải đối mặt với một Trung Quốc thù địch và sự đe dọa từ kẻ thù ở bên trong.
02 Tháng Mười Một 201412:46 SA(Xem: 33313)
trăng đêm soi ướt gối nồng nàn thu nồng nàn em
02 Tháng Mười Một 201412:01 SA(Xem: 31674)
Nguyễn Hoàng Anh Thư ngoài làm thơ, còn viết một số truyện ngắn. Thư giới thiệu hai truyện gởi đến Hợp Lưu như sau: " Buôn Làng buồn" đó là men say, thứ men say buồn của núi rừng và đầy sự cảm nghiệm thú vị. "Nướng vị giác" sẽ khiến bạn có cảm giác như cô ấy đang nhai, đang nghiền từng con chữ. Có một điều gì đó như đang nếm, đang trải qua những cảm giác từ thế giới của truyện”. Tuy nhiên, khi đọc chúng tôi có cảm tưởng như đang xem những bức tranh xã hội thật u tối và phiền muộn …Chúng tôi mời quí văn hữu và bạn đọc cùng đi vào không gian truyện của Nguyễn Hoàng Anh Thư. Tạp Chí Hợp Lưu
01 Tháng Mười Một 201411:50 CH(Xem: 35835)
khi cơn mưa nặng hạt phố vàng nhòa hiu hắt đôi mắt nhớ buồn thiu em đã đoán trật lất