- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

thơ Phan Huyền Thư

20 Tháng Mười 20186:02 CH(Xem: 22992)



PHAN HUYEN THU 2018
Nhà thơ Phan Huyền Thư


Phan Huyền Thư sinh ngày 19 tháng 12 năm 1972

Học nhạc từ nhỏ theo truyền thống gia đình

Tốt nghiệp trường âm nhạc Việt Nam 1989, học khoa văn tại đại học tổng hợp Hà Nội 1989-1993

Viết báo, phê bình nghệ thuật.

Năm 1999 chuyển sang làm phim tài liệu.

Học đạo diễn phim tài liệu "Artelier Varan" , cộng hòa Pháp 2004-2006.

Trở thành giảng viên điện ảnh trực tiếp tại trung tâm điện ảnh trẻ, chuyên viên sáng tạo nghệ thuật truyền thông từ năm 2011.

 

Tác phẩm đã xuất bản:

-Nằm Nghiêng (thơ) nxb Hội Nhà Văn 2002

-Rỗng Ngực (thơ) nxb Lao Động 2007

-Sẹo Độc Lập (thơ) nxb Hội Nhà Văn và Công Ty Nhã Nam 2014

-Đạo Thơ (thơ) nxb Nhân Ảnh 2018 (California - USA)

 

Sắp xuất bản tập truyện ngắn:

-Thạch Sùng Gỗ 1993-2018

 

 

 

 

TỰ BẠCH

 

tôi là việt không cộng

công chức không đảng viên

sinh đẻ không kế hoạch

không hồng mà chỉ chuyên

 

tôi là một dấu trừ

của danh hiệu, bằng khen

của thi đua, phấn đấu

của ghế bàn, bon chen

 

tôi là một ẩn dụ

chính tôi không nhận ra

tưởng mình cũng "số má"

hóa ra một dấu trừ

 

tôi, một kẻ đáng ghét

luôn chịu đựng hồ nghi

người ta đang lớn thế

qua dấu trừ, bé đi?

 

có khi hoan hỉ nhất

dấu trừ đứng một mình

"âm vô cùng" rồi nhé

tọa độ gốc: phục sinh

 

phan huyền thư

1st apr.2015

(trích ĐẠO THƠ - Nhân Ảnh xb 2018)

 

SỢ

 

nhiều khi nhớ bạn nhưng lại sợ gặp bạn

sợ cảm giác cô đơn giữa nồng nàn

nhiều khi thèm khóc mà không khóc

sợ nắng chiều tắt vụt như kẻ vô ơn...

 

nhiều khi, tan biến nỗi bẽ bàng thế giới

chỉ vì một người trong nhân loại

gọi mình là bạn hiền...

xét cho cùng,

nhẹ dạ luôn được ưu tiên.

 phan huyền thư

(một ngày inbox với nhà thơ luân hoán và đặng hiền)

 

 

CÒN SÓT LẠI CỦA CHIỀU

 

Buồn miên man hoàng hôn. Buồn

chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang.

Buồn

là máu.

Lênh láng chờ trăng lên

để lóng lánh.

Buồn là chất rắn

nóng chảy.

Đóng vảy trên da thịt. (Có vẻ như đã từng có

một vết thương bên trong.

Nhưng chính tôi

là vết thương của chiều.)

 

***

 

Buồn là không gian.

Tôi cứa vào trời xanh

ánh mắt mỉa mai chính mình.

Buồn

chảy ra từ tóc.

Từng sợi tóc nhỏ máu. Ngực nặng

dưới áp thấp của sự trở mặt.

Khó thở

tôi nhắm mắt.

Lắng nghe

từng giọt máu nhẫn nại bò từ tóc

thấm xuống đất.

Bung ra mầm

tuyệt tình.

 

***

 

Bông hoa say đắm không thể nở

bằng ánh sáng của những điều tầm thường.

Hạt giống

bay theo gió hờn ghen.

Rơi xuống

mặt đất hiểm trở.

Độ lượng mất giá. Khu vườn

ân cần một cách lên gân.

Khiến tôi

nôn nao thai nghén sự trả thù.

Nhưng

buồn đã chảy hết.

Tôi không còn nổi một

giọt máu.

Trên đầu tôi. Tóc

cũng trôi theo ánh đỏ

ráng chiều.

 

***

 

Vờ như níu kéo chân trời.

ánh mắt

anh.

Chạy trốn nụ cười của gió. Anh nhìn

xuống chân tôi nơi những con sâu

buồn đang ngọ nguậy và bò lên đầu gối.

Sắp đặt

kiểu dáng mới cho trật tự của tuyệt vọng.

Anh chạy

khỏi nỗi buồn của tôi trong buổi chiều

chắc chắn đang cắm đầu vào đêm.

Những chiếc rễ

tinh tế chối từ sự dịu dàng lừa bịp.

Ái tình héo rũ

trong chiếc bình chứa đầy tạp chất nhỏ nhen.

 

***

 

Tôi đã chảy hết máu buồn

trong buổi chiều kiễng chân.

Kiêu hãnh.

Khi đêm đến.

Chỉ còn lại hai ống chân

một vài con sâu vẫn còn ảo tưởng.

Ngọ nguậy. Và

găm lại trong kẽ ngón chân cái.

Là. Một lời nói

hoặc cái gì đó đại loại...

như

cái nhìn vô cảm của anh.

 

phan huyền thư

 (20.04.05)

(trích Hợp Lưu số 85 tháng 10-2005)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 57696)
C húng ta chưa bao giờ ngừng dối lừa nhau. Nhưng sự dối lừa ấy giúp ta an phận với cuộc đời này. Nàng nói với Lam như vậy. Anh im lặng, choàng tay ôm lấy nàng. Nàng nép sâu hơn vào ngực anh, quấn siết lấy anh bằng những nụ hôn ướt át, lơi lả.
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 53906)
N hà văn Thế Uyên đã qua đời lúc 5 giờ 31 chiều ngày 11 tháng 6 tại tư gia ở Bothell, tiểu bang Washington sau một thời gian dài bị bệnh, thọ 78 tuổi.
10 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 50224)
C uộc tranh đấu của Phật Giáo miền Nam Việt Nam năm 1963 , trên bối cảnh liên hệ ngày một xấu đi giữa Bộ Ngoại Giao Mỹ và chính phủ Ngô Đình Diệm trong hai năm 1962-1963. Mặc dù chỉ nhấn mạnh vào cuộc tự thiêu bi tráng của Thượng tọa Thích Quảng Đức ngày 11/6/1963 [...] “Vài Ý Nghĩ Về Thượng Tọa Thích Quảng Đức” công bố lần đầu tiên một số tài liệu văn khố Phủ Thủ tướng Việt Nam Cộng Hòa và Phủ Tổng Thống Đệ Nhất Cộng Hòa, giúp vùi chôn một lần và mãi mãi loại sử văn suy tôn, nhớ ơn và đào mộ. Tạp Chí Hợp Lưu
07 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 57084)
T ôi về đây sau nhiều năm đi biệt Ngôi nhà cha tôi bị đập bao giờ Ra đứng lơ ngơ ngó cổ viện Chàm Vuốt mặt từng hồi cổ họng rát khô
30 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 47818)
Nhận được tin Cụ Phao Lô LÊ ĐÌNH CÁT thân phụ của hoạ sĩ/nhà thơ Lê Thánh Thư đã được Chúa gọi về ngày 29/5/2013 hưởng thọ 85 tuổi.
13 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 57198)
t hôi lỡ mất một ngày tháng Sáu đành gọi nhau bằng tiếng của mưa mưa quanh quất phía bên kia thành phố qua đêm gối chăn không ngủ
12 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 54211)
K hi nói tới kinh nghiệm làm việc với ông Chu Tử, một chi tiết chợt bật ra trong đầu mà đã từ lâu tôi quên bẵng đi mất. Đó là việc làm “ghost writer” cho người tự nhận đã bắn ông Chu Tử năm 1966, vào một giai đọan có thể nói là một trong các thời kỳ chính trị nhiễu nhương nhất của Việt Nam Cộng Hoà.
23 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 52191)
N hà văn VŨ ĐẢM vừa cho ra mắt tập truyện ngắn” Đổ tiếng chuông chùa” do NXB Thanh Niên ấn hành năm 2013. Tập truyện gồm 10 truyện ngắn đề cập đến nhân tình thế thái trong cái thời cuộc đang đầy biến động hiện nay.
23 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 57958)
...Ngay sau khi cửa phòng khách sạn sập lại, cục trưởng Hộ đã bế thốc mỹ nhân Song Hậu lên giường, ông cuống cuồng trút bỏ hết quần áo trên người mình rồi run rẩy cởi váy mỹ nhân...
03 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 69660)
C hiếc xương lá gợi em nhớ về dòng sông Nơi có khúc quanh huyền thoại Lạ lùng mùa này nơi anh đến Làm gì còn bình an