- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Lời Chân Thành Cho Người

29 Tháng Bảy 20187:36 CH(Xem: 24741)
 

 

Bien Som - photo UL
Biển sớm- ảnh UL

 

 

 

Lời chân thành cho người

 

Từ lâu trí nhớ mình đã bị nhiễm virus
Nên không nhớ nhau nữa
Trái tim mình đã hở van
Nên không rung động vì nhau nữa
Thân xác mang mầm bệnh nan y
Cũng không cần nhau nữa

....
Kẻ dạo đàn đã gãy cánh tay chơi
Những cảm xúc
Sẽ hướng theo phong cách mới
Sinh mệnh tình yêu
Như ngàn cân đang treo trên sợi tóc
Cơn nhức nhối cứ đến vào buổi chiều
Và lịm dần vào buổi tối

....
Không cần phải đặt ra câu hỏi vì sao
Không cần phải nói
Tự khắc hiểu
Những viên thuốc đắng
Sẽ chữa lành mọi vết thương
Hoặc không cần
Tự nhiên nó cũng khỏi

Tưởng tượng như đó là một chuyện mua vui

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Gửi người nửa vòng trái đất

(mến gửi về anh Hoàng Thi)

 

Em giũ áo tiểu thơ từ lâu lắm
Từ thuở anh bề bộn làm chồng
Dữ dội tuổi thơ một manh áo ấm
Giờ làm gì có vóc tiểu thơ không  ?

 

Em quay ngược kim đồng hồ đúng hẹn
Mười ba tiếng chẵn phải không anh
Một bài thơ mới anh vừa tặng
Nét chữ vàng mà mực vẫn còn xanh

Em nói hết những điều gì có thể
Em phơi bày những giấc mộng không còn
Anh muốn nghe thêm một lần em kể
Để tô giùm môi đỏ lại màu son  ?

 

Ở bên em có hai mùa mưa nắng
Có những đêm bẫy lẫy với con trăng
Anh có cả mùa đông dài xiết mộng
Con tim buồn máu có đóng thành băng  ?

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Theo dấu hoàng hôn

 

Mai này về với cố hương
Tôi xin trả lại bốn phương trời buồn
Khép đời một túi càn khôn
Thơ, tôi khâm liệm vùi chôn  xuống mồ

Lỡ mai hồn có vật vờ
Đem thơ đốt giữa bàn thờ gọi tên

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

 

 

Lục bát chiều chủ nhật

 

Lau dùm ta nước mắt này
Con tim dại dột cũng hoài thương đau
Vuốt dùm ta mái tóc này
Bao nhiêu sợi bạc khóc ngày còn xanh

 

Bốc đồng chăn chiếu loanh quanh
Con sông hời hợt tròng trành đò trôi
Gió mưa này gió mưa ơi
Một vòng tay ấm đã vời vợi xa

 

Trầm mình trong cõi phù hoa
Yêu thương ngày ấy có là thiên thu
Nụ hôn còn đủ nhân từ
Đêm nguyệt tận níu một hư không buồn .?

 

Lệ nào rớt xuống tai ương
Tình yêu khuyết tật diễn tuồng ái ân
Màn đêm giao phối dự phần
Dấu trên da thịt cũng sần sượng đau

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Huyễn

 

Ôi đêm nay giật mình ta thức dậy
Ánh trăng kia lộng lẫy rớt vào hiên
Tưởng hôm qua trăng đổi lòng phụ rẩy
Giận hờn chi ẩn hiện bóng trăng đêm

 

Giống như ta đôi lần giấu giếm
Dõi trông hoài một dấu chân chim
Tình lúc xuống lúc lên như con nước
Ta khi này khi nọ cớ sao yên

 

Mây bay rong một đời thôi cũng mệt
Gió cũng già lơi lả khắp muôn phương
Hoa trinh nữ bên đường vừa thất tiết
Ta như trăng huyễn hoặc giữa vô thường

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Bảy 201511:10 CH(Xem: 26813)
Ruben là một danh họa bậc nhất ở Mexico, ông lại yêu say đắm Isabel, cô người mẫu của mình. Ấy vậy mà ngược lại, cô nàng lại tỏ ra tình tứ với tình địch của ông, gã này chẳng tiếng tăm gì cả. Isabel vẫn hay gọi ông Ruben là “Churro” bé nhỏ của nàng. “Churro” vốn là tên một loại bánh ngọt, mà cũng là tên thường gọi của người Mễ cho những chú chó con nuôi trong nhà. Ruben lại cho đó là một cái tên gọi tuyệt vời. Bởi thế cho nên hễ có ai đến thăm nơi ông vẽ, ông lại hí hửng khoe: “Ấy, nàng lại sắp gọi tôi “Churro” đấy”. Mỗi khi ông cười, chiếc áo lót như muốn bật tung ra, bởi lẽ ông càng ngày càng béo ra.
07 Tháng Bảy 20153:38 SA(Xem: 31539)
LTS: Đông Duy là bút hiệu của Hoàng Kiếm Nam. Ông là nhà thơ, nhà văn, bên những sáng tác văn chương , ông còn có nhiều tác phẩm về hội họa và ca khúc, đồng thời cũng là nhà báo kỳ cựu trong làng báo Việt Nam ở hải ngoại. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những thi phẩm của thi sĩ Đông Duy Hoàng Kiếm Nam.
07 Tháng Bảy 20152:08 SA(Xem: 28504)
“ Bản quyền cho những công trình trí tuệ đã tự động có hiệu lực ngay từ phút đầu khi được sáng tạo mà không cần phải được xác nhận hay công bố. Tác giả không cần phải đăng ký, hoặc xin biên lai bản quyền (copy right) ở những quốc gia sở tại .
06 Tháng Bảy 20153:00 SA(Xem: 18027)
Ngày 4/7/1407, tại Kim Lăng, kinh đô đầu tiên của Đại Minh từ 1368 tới khoảng năm 1421, Chu Lệ hay Đệ [Zhou Li] miếu hiệu Thành Tổ (Ming Zhengzu, 17/7/1402-22/8/1424) họp triều thần, chấp thuận lời xin của “1120” kỳ lão xứ Giao Châu [An Nam] hơn hai tháng trước là “con cháu nhà Trần đă chết hết không người thừa kế…. Giao Châu là đất cũ của Trung Hoa xin đặt quan cai trị, để sớm được thánh giáo gột rửa thói tật man di.” (1) Hôm sau, 5/7/1407, Chu Lệ ban chiếu thành lập “Giao Chỉ Đô Thống sứ ti” [Jiaozhi dutong tusi], một đơn vị quân chính cấp phủ hay tỉnh [Provincial Commandery]. (2) Và, như thế, sau gần 500 năm tái lập quốc thống dưới tên Đại Việt—hay An Nam, từ 1164/1175—nước Việt trung cổ tạm thời bị xóa tên.
05 Tháng Bảy 20152:32 SA(Xem: 31234)
LTS_ Người Quân Tử là truyện ngắn trích từ Tầu Ngựa Cũ, tác phẩm văn học được trao giải thưởng văn chương 1961. Người Quân Tử và Áo Mới của Linh Bảo đã được Trung tâm Văn Bút Quốc tế / PEN International tuyển chọn là hai trong số 26 truyện ngắn hay nhất thế giới năm đó.
05 Tháng Bảy 20151:57 SA(Xem: 29485)
Linh Bảo là một tên tuổi văn học của Miền Nam từ những năm 1950s. Các tác phẩm của Linh Bảo được lần lượt xuất bản tại Miền Nam từ 1953 tới 1975. Chỉ có Mây Tần là tuyển tập đoản văn duy nhất được xuất bản ở hải ngoại (1981). Sau 1975, không có một tác phẩm nào của Linh Bảo được in ở trong nước.
02 Tháng Bảy 20153:15 SA(Xem: 32933)
Lửa cháy cao, kêu lốp bốp. Lão nhìn ngọn lửa hồi lâu và định sẽ đếm số tiền lần cuối cùng. Đây là ngọn lửa lớn nhất, cũng là thứ ánh sáng rực rỡ nhất từng ấy năm ở căn nhà này. Lưỡi lửa ăn vào gỗ, và cao lớn thêm. Cánh cửa ngập trong lửa, khói bốc nghi ngút. Ngọn lửa nuốt lấy ngôi nhà, cái miệng nó thật rộng, ăn cũng thật nhanh. “….” – Bất chợt lão gào lên. Giọng lão khàn đặc, mấy con chữ như bị tắc và gãy từ trong họng. Và khi lão gào thêm một tiếng nữa, chúng văng ra thành những cục máu. Mồ hôi lão nhễ nhại nhưng không phải vì nóng. Những giọt mồ hôi lạnh như nước đá. “Cướp…Ối giời ơi…Cướp…”
21 Tháng Sáu 20151:37 SA(Xem: 31170)
Mặc Đỗ nhà văn, nhà báo, dịch giả là một trong những tên tuổi của văn học Miền Nam trước 1975. Sau 1975, sang Mỹ tỵ nạn ở cái tuổi 58 còn tràn đầy sức sáng tạo nhưng anh đã chọn một cuộc sống quy ẩn, chữ của Mai Thảo. Mặc Đỗ gần như dứt khoát không xuất hiện hay có tham dự nào trong sinh hoạt cộng đồng văn chương ở hải ngoại -- [biển ngoài, chữ của Mặc Đỗ], thái độ chọn lựa đó khiến tên tuổi anh hầu như rơi vào quên lãng.
07 Tháng Sáu 20152:55 SA(Xem: 31070)
Lẩn thẩn với màu Sắc Bây giờ quá nửa đêm Có thể giữa ngày- và Lại đi trên đường dài
06 Tháng Sáu 201511:54 SA(Xem: 33839)
em và mùa hoa ngọc lan sót lại chỉ vài cánh mỏng so le thành phố bây giờ không còn những mái mây che những góc xưa bộn bừa