- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chùm Thơ Thảng Bảy, 2018

18 Tháng Bảy 20183:02 CH(Xem: 23909)


Mỹ Khê ĐN 7-2017 - ảnh UL
Mỹ Khê ĐN 7-2017_ảnh UL




SỐNG SÓT SAU TRẬN CÀN DANH VỌNG

 

Lớp sóng ảo chắt chiu mớ ngổn ngang cơm áo

bắt đầu buổi sáng mùa thu leo theo người đàn ông yên ngựa

quá khứ vút qua thảo nguyên tự do ngoặc kép

lỉnh khỉnh bằng khen kháng chiến

lổn nhổn tinh thần đấu tranh giai cấp

tiềm tàng mái gà tơ cống hiến xệ cánh

mổ giấc mơ làm người tha vào nguyên thủy lời thề phản bội

bầy heo nái tròng trành tháng tuổi nhai thời gian ướp xác cây chuối mục ruỗng

lát cắt niềm tin trắng hếu chồng lên mảnh ghép phiên bản ngũ cốc lời hứa cầu vồng

rồi mai

rồi mốt

thế này

thế khác

đến vô số huy chương lung linh bàn thờ cổ tích thứ một ngàn lẻ một loại

 

Chẳng thà những nghệ nhân đường phố tỉ mẫn từng nét vẽ trung thành bức tranh quyền lực

nghiêm chỉnh trước phiên tòa nhân phẩm góc trái nhùng nhằng bút lục phủ nhận lời khai phiếm loạn

vẽ vời

mộng mị

tầm phào

ngã lưng vô thường cuộc mặc cả thành tích chạy đua nhà trắng

nghe thật hoang tưởng

thần thánh hóa lý tưởng già nua kiếp nổ lương tri mở khóa an toàn

cái chết bật khuy áo kẻ sĩ

con chữ xuống đường phẩn nộ

nhân danh công lý tụ tập

chỉnh trang đạo đức đỏ chói

cuộc cách mạng du ca

 

Bữa ăn đãi ngộ sắp hàng dấu chấm hỏi lơ lửng mâm vàng thau lẫn lộn

người phụ nữ xuống dòng dân oan quay cuộn phim mất đất chiếu vào màn hình trách nhiệm nhấp nháy

có dấu hiệu nhạy cảm

kẻ giang đầu uẩn khúc

sự muộn mằn đánh tráo khái niệm nước mắt

âm thanh cầu thực vọng ngân sau phần hi sinh cỏ dại

bằng chứng nhào nặn

bằng lòng dựa cột

sự thỏa hiệp hô hoán

vòng cung dối trá liên tiếp cập nhật

đứa con tinh thần không biết khóc tiếng mẹ đẻ

chết yểu ngay trên bản thảo

trào phúng dòng chữ viết hoa tựa đề...

 

Sài gòn, 7.2018

Bình Địa Mộc

 

 

CÔ GÁI VÁC BOM NGÃ BA ĐỒNG LỘC

 

Em chạy qua cánh đồng

ngọn cỏ cúi đầu líu ríu

 

Em chạy qua ngôi làng

cánh cửa kẹp đôi mắt long lanh

 

Em chạy qua dòng sông

con nước rì rào dợn sóng

 

Em chạy qua bãi ngô

bầy cào cào đập cánh tung bay

 

Em chạy qua thông hào

chú bộ đội bật nắp hầm quẹt nước mắt

 

Em chạy qua buổi chiều

quả bom chưa nổ trĩu nặng

đôi vai gầy rỉ máu B52

 

Bình Địa Mộc

 

 

VỪA NGHE THÁNG BẢY

 

em còn có cái lớn hơn

cây kim khâu mỗi bận sờn áo đông

gió dùi thủng tẹt mênh mông

lòi sau lưng một cánh đồng trắng phêu

 

thềm hiên nắng nhuộm ngàn rêu

chỗ cây đà cửa ngồi thêu hòa bình

con bồ câu trắng lặng thinh

nghe đoàn tàu phút chuyển mình tiên phong

 

liu tiu chiếc lá giữa dòng

trôi theo những cánh buồm dong bồng bềnh

sỏi đôi hòn khắc họ tên

cát đôi bờ lỡ bước bên kia bồi

 

que diêm bếp lửa mồ côi

hai đầu củi chụm đầu bôi mặt cười

hạt cơm cõng củ khoai bươi

nắp vung bật nỗi buồn rười rượi xưa

 

ngoài đồng bạ luống cày trưa

nằm phơi bụng đợi cơn mưa ngắn ngày

nhổ dăm cộng cỏ bàn tay

vắt keo kiệt tháng năm bày mưu sinh

 

em còn cái lớn hơn tình

yêu anh se chỉ luồn nghìn mũi kim

đêm về thổn thức trái tim

vừa nghe tháng bảy nổi chìm phong ba

 

Bình Địa Mộc

 

 

NỖI BUỒN THƯƠNG HIỆU

 

Hôm qua

chính xác là hôm kia

vì thời gian âm dương được phép cộng trừ 1

em dừng lại chỗ hai đứa mình ngày xưa nghỉ chân

chiếc xe đạp thồ lương thực trơ khung xẹp lớp

giấu ở bụi dúi ven đường

chúng mình lội bộ qua cánh đồng trũng nước

chính xác là cánh đồng B52

vì hiện tượng làm thay đổi bản chất

cánh đồng lựu đạn

cánh đồng M79...

em ngắt một bông trang cài lên ngực áo buổi chiều

con chó đá sắp hóa kiếp người ngồi im lặng

con mèo tam thể đội lốt ông 30 phủ phục

bông trang chau mày nghĩ ngợi

ứa giọt sương đêm kia tụ lại thành màu đỏ

tựa giọt máu đào

nhỏ xuống bờ ruộng chênh vênh

 

Hôm nay

chính xác là mồng 5 tháng 7

bắt đầu ngày lao động đầu tiên của giọt máu cuối cùng

dòng nữ Thanh niên Xung phong

vì đoàn quân tóc dài này giải thể

em chuẩn bị cạp - lồng đựng cơm

hộp thức ăn kho khô

chai nước lọc tinh khiết

bỗng có tiếng chân

chính xác là âm thanh của một bàn chân cộng một cây nạng gỗ gõ cửa

người thương binh hàng xóm ghé thăm

vì ông ta không còn ai khác để thăm

chúc mừng con em có việc làm

một việc làm hết sức vinh dự

công nhân vệ sinh đường phố

ông ấy cho cháu chiếc khăn dù rằn ri chống nắng

bình đông USA đựng nước

bịch lương khô ăn dặm

nhưng nó không có nguồn gốc xuất xứ

em trả lại

ông buồn

nỗi buồn thương hiệu Cá Tra

 

Bình Địa Mộc

 

 

KHỚP NỐI KHÁI NIỆM TRÒN

 

Chật vật chuyến xe lục tỉnh khứ hồi

Em hoài nghi tin nhắn trúng thưởng điện thoại

Người bạn đồng hành hồn nhiên lướt web

Mặc kệ ngày sủi tăm

Hoan hô chiến dịch giải cứu đội bóng Lợn Hoang thành công

Hình ảnh thuyền nhân chập chờn ký ức

Bàn tay níu sợi tóc chập chùng giữa mây trời hư ảo

Lắng nghe khúc khải hoàn bi tráng

Rời rạc sau khuôn hình tự do

Giây phút giao thoa bắt đầu hồi họp

Giữa sự sống và cái chết

Tội nghiệp gốc si già hấp hối

Chạm ngõ thiên thần

 

Thương hiệu Điện máy Nguyễn Kim nhạt nhòa tờ rơi cận thị

Bên kia con dốc thăng trầm

Người đàn ông canh bạc phủi tay

Ngoái nhìn mặt trời hãnh tiến

Chết lặng sau một thập kỷ nhồi máu lãi xuất

Bội thu niềm vinh quang quá khứ

Dầu Nhị thiên đường

Kem đánh răng Hynos

Xe Lam ba bánh

Đàn Tỳ bà

Vùng vẫy trên đồng xu nhân cách

 

Hoàng gia nhạc trữ tình cung nghiêm áo mão cân đai

Chia tay phúc âm ngọt ngào tháng bảy

Khói thuốc cuốn quanh phiên chợ cuối tuần

Nhẩn nha bên kia chiếc cầu dây văng đồng nát

Chập chờn vốn hóa lần lượt khoát áo

Đếm phiên thần tài bội ước

Chiếu cũ

Đèn cầy

Đầm cơ nhắm mắt

 

Hi vọng quan chiếu

Cán cân định mệnh ngược kim đồng hồ

Tỷ số bất bại tròng trành cơn mê world cup

Quanh quẩn lá số tử vi và xúc xắc bảy mầu

Sự trổi dậy của bản năng

Chênh vênh bờ khắc khoải

Mỏi mòn chờ đợi cuộc hội ngộ mùa thu nhân tâm

Đêm ướt mi mặc khải

Định hướng lâu đài tĩnh tâm

Bóng râm hoa hậu chìm khuất sau vương miện hối tiếc

Bộc lộ ý nguyện tụng ca ngày xanh bất tận

Nỗi ám ảnh mù màu

Cất vó đêm nâu

 

Bình Địa Mộc

 

 

ĐÃNG TRÍ

 

dường như dấu ngã

nhầm lẫn dấu huyền

nghi hoặc dấu sắc

quên viết hoa tên người cầm cân nẩy mực

chưa kịp chấm xuống dòng bước ngoặc lịch sử hôn nhân

nhởn nhơ sữa mẹ nước dừa

mặc cả canxi

áo dài váy ngắn củn cỡn

đánh đu sân trường râm ran khúc ve mười tám

lõm bõm đồng sâu

nông dân tự kỷ bữa ăn nhạc thếch lý thuyết

giống cây trồng cơ cấu phù hợp

bón phân mặt trời

tích nước mặt trăng

công nhân nứt gót chân phèn

miễn trừ kỷ thuật

dây chuyền sản xuất khoanh tròn chấm bi sân khấu

bản hợp ca tổng phổ

tăng thu nhập inh oang

vốn đồng tháng sau cao hơn nợ đồng tháng trước

tiền ứng tháng trước gối đầu tiền lương tháng sau

chủ nhựt hẹn em xé rào

kết hoa đăng

khung trời sinh nhựt

kéo lu lô khăn giấy quanh hồ gươm tưởng tượng

dùi cui cắm vào trang nhật ký ngày xanh

tịch liêu phản hồi trúc trắc

tà dương tiếp nhận điêu toa

khán giã hòa tấu miếng võ bi hài

ngấm vào tháng bảy

mẽ nụ cười khiếm nhã

hô hô…

 

Bình Địa Mộc

 

 

NHẸ TƠN KIẾP NGƯỜI

 

Con gà cục tác sau hè

bỗng yên lặng để chú ve thì thầm

phía hàng cau nắng hoa râm

vá đôi lỗ thủng ngõ câm lặng chiều

 

Con trâu gặm nốt liêu xiêu

ngày đau đáu ngọn cỏ dìu dặt xanh

cánh diều no gió chòng chành

đồng xa con nít chạy quanh bóng mình

 

Cuối đường thôn bước gập ghình

hai con chó đốm đứng nghinh mắt chờ

đằng tây một ánh mặt trời

đang từ từ trở lại thời sơ khai

 

Bếp nhà ai khói mỏng mai

quyện mơ mòng mái tranh vài chỗ thưa

bàn tay em vịn song sưa

nhớ hôm qua tiễn người vừa đi xa

 

Sợi dây gàu nối thêm ra

giọt trong veo nước giếng lòa xòa trăng

lòng sâu đất lạnh băn khoăn

đã ngàn năm trước nhọc nhằn áo cơm

 

Tiếng ve như khúc dỗi hờn

hè về vỗ giấc nhẹ tơn kiếp người

 

 

Bình Địa Mộc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85701)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88890)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92119)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89843)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111320)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91907)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91435)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81713)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86180)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87203)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.