- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÊM NẰM NGHE MƯA

12 Tháng Bảy 201810:46 CH(Xem: 25696)
dem nam nghe mua - photo UL
Đêm Nằm Nghe Mưa - photo UL



ĐOM ĐÓM


Thọc tay vào đêm

chạm điệp trùng núi đời tham vọng
khoảnh khắc để sáng 
còn thế gian tăm tối

cho giấc ngủ bè lũ quan tham no say


Chớp tắt có một người chết vì tai nạn giao thông
khi các bộ phim rẻ tiền đang phát
bên ngoài chạy theo sầu riêng có cơ may bay lên
thầy giáo đi buôn hê-rô-in vì lương thấp
cửa tù mở ra

đóng lại

mở ra

Chớp tắt của quảng cáo và danh thu
bán hàng trực tuyến play cam thân xác
quan chức đui mù không nhìn dân

Chớp tắt của cảnh sát giao thông và bia rượu
của sân bay mơ mộng
được mùa đốn cây làm củi
phở tái nhà trọ và cơm nguội
chớp tắt của điện lực và xăng dầu…


Ngày mai dòng Mê Kong sẽ cầu cứu mây đen
từ già lão đến trẻ con hóa trái trên cây ngất ngưỡng
đêm mai ta sẽ bay luôn.

 

 

KHÔNG BAO GIỜ THẤY


Có những thanh âm biến mất khỏi thế gian
Tại sao cứ hoa mĩ hóa 
Thực chất mọc ra đi


Tôi thấy nhớ tiếng kèn thiến heo
Chạy qua cánh đồng làng


Kèn nói với loài chuột cống
Thiến heo không thiến mầy
Do đó chuột ngày càng béo tốt sinh sôi…

Top of Form

 

 

 

VANG ÂM CỦA SỰ YÊN TĨNH


Linh hồn cỏ là những hạt sương 
của sớm mai hay buổi tà dương
chỉ trang trắng đời nàng là thời gian vấy bẩn


Lọt ra giữa kẻ hở của thế kỷ
bọn buôn nước 
công khai trước nghị trường
những chỏm rừng không đủ che giấu giấc mơ trinh nữ
không còn hoàng tử chiến đấu với phù thủy cùng bầy lâu la
bảo vệ ngay vàng vua cha để lại
trước khi rước nàng

Mặt bị che giấu bởi chế độ của các ngài
bóng Người bẹp dí dưới tòa biệt phủ
không còn lý tưởng
chỉ còn vật chất
sinh ra xã hội tha hóa chân răng
nhìn đâu cũng thấy máu
của bọn xâm thực
tràn mãi tràn mãi
xuống nước Nam…

Top of Form

 

TUYẾT PHẬN NGƯỜI MỌC MÃI THEO TỪNG SỢI TÓC

Vẽ em sau bức màn, giả bộ thôi, một cái hôn gió
rồi đuổi nhau mãi qua các triền đồi, cỏ đương hoa
hãy giấu kín cuộc tình từ đầu đến gót chân chỉ còn đôi ánh mắt
cho linh hồn còn tưởng tượng hăng say

Sự hiện diện đôi khi chỉ là diễn
mang hành tinh ảo ảnh
lạc mất trong nhau cảm giác chòng chành

Tại sao chúng ta chờ đợi những bông hoa
hy vọng bị ngắt từ đêm trước
vì món nợ nhà bank
dòng máu luôn chảy ngược

Rồi trăng thất thểu như kẻ tha hương
em đóng cửa các triền hoa cất bước
tuyết trong người vây bủa bên ngoài…

Top of Form

 

 

 

BÊN LỀ DÒNG THỨ NHẤT

Vì nụ cười mím chi của dòng sông

kẻ bên bờ
mì gói
mắm chưng
ngắm linh hồn dương xỉ
gieo trứng vào không gian

 

Ai đó trở lại sau chuyến mê rất sâu
mang ẩm thấp về ngôi làng đổ sụp

trượt xuống dễ hơn ngoi lên

 

Sương ướt át con dốc
hoa đốn mạt dát vàng số phận

Sẽ nở ra quân sư thông thái
dưới vương triều
vua tại vị lú lẫn.

 

VÀI CHỮ BỊ LIỆT TRÊN BÀN PHÍM

Linh hồn là gì, mi chết thể xác ta không tiền mai táng
không tu luyện được phật tính cho mi
chắc không bay thôi ta cùng độn thổ

Không tìm đâu ra nước (bây giờ là mùa mưa)
thể xác ta ham mê cái đẹp
diệc không được
chỉ tội cho mi

Bọn ấy chửi bới thể xác ta không chịu 
trả bọn ấy bằng những nắm đấm
làm mi đau đớn u mê

Đầu lưỡi ta uống mất ánh trăng trên bờ môi nàng
đêm năm ấy
thì ra linh hồn ta là em đau khổ mãi…


NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Bến Tre, mùa mưa 2018.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99290)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96729)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72491)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85833)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92244)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 88084)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91118)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78290)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100489)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85337)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.