- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHẠM QUYÊN CHI

19 Tháng Tư 20181:11 SA(Xem: 25991)


PhamQuyenChi 1bw
Phạm Quyên Chi - VN 2018

 

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Phạm Quyên Chi là tên một người làm thơ còn rất trẻ,  sinh  năm 1993 . Cô đến với thơ bởi sự ham thích tưởng tượng, và rời bỏ cuộc sống thực. Hiện đang  sinh sống bằng dạy học tự do, buôn bán sách cũ và làm thơ ở thành phố Quy Nhơn.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Phạm Quyên Chi.

Tạp Chí Hợp Lưu

                                

 

KHÔNG CÒN

 

Không còn viên Pin nào nổ tung trên bãi mây 
Bà Ngoại gầy chống cây gậy gầy đi vào cuộc kháng chiến chống lại bầy cá ma 
Bầy cá ma khóc đỏ mắt 
Má tôi chạy bắt chảo mỡ lên chiên lại cái giếng nước

 

Lúc đó, tự dưng 
Tôi thấy mặt đất nhà hàng xóm, lũ nhỏ chết 
Quá nhiều chuyện 
Xảy ra 
Đến bây giờ, hình như 
Kẻ sống xót là Tôi vì trông thấy ông Ngoại bị gãy đôi chân khi theo đế quốc Mỹ

 

Còn ba ngồi bù xù trong đám mía 
Không biết phải chặt bớt cây nào, bao nhiêu để đủ lớn qua ngày 
Ở trên bầu trời ba thấy mặt mũi của đứa con mất giấu bị che đi khi chưa được chôn cất

 

Bữa cơm chiều giống nhau quá 
Mớ đũa gắp thả lỏng cọng tóc đáng thương 
Kẻ đứng hầu bàn ngủ gật 
À không là cô Út đang cột túm dòng sông - đêm nào cũng mơ thấy máu chảy trên vách đá 
Nên chẳng ai biết cô Út có bệnh 
Nhắm mắt lại là vội mở mắt ra

 

Trên các sợi dây điện 
Người ta phát minh ra đốm lửa trắng mịn 
Thằng cu Tí dựng xe vào 
Miệng không ngừng phun ra ngoài vài bữa chợ dưa chua 
Tại sao em không cha không mẹ 
Tại sao con chó cái nhà em bị dại trong họng kẻ chưa mọc răng cùng

Rồ rồ, để biết chán việc gãy xương lưng khi treo cổ 
Là sống hả ???

 

Phạm Quyên Chi

 

 

RẤT TIẾC

 

Rất tiếc 
Khi vào trường đại học, tôi đã học khá ngu, khá bất đồng và bỏ học như bỏ cá tôm vào giỏ 

Rất tiếc 


Khi lớn lên, tôi tôn sùng tất cả mọi vật có khối lượng riêng lớn và mang màu xanh lục 
Trong đó có 
"Tình yêu" 
Rất tiếc 


Thời buổi này tôi cứ buột miệng nói xàm, thực lòng nghĩ cũng chẳng có chuyện gì xảy ra 
Con trai tôi thì chưa ra đời, nếu nó ra đời chắc cũng chẳng được cấp học bổng, mà có được cấp thì đâu hay ho gì 
Rất tiếc 


Tôi đang nói chuyện với tôi 
Mà phạm sai lầm ba tám lần lỗi không tôn trọng bản thân, cái mồm lảm nhảm như con lợn béo 
Rất tiếc 


Những ngày qua, tôi đã mặc chiếc áo điều khiển mùa xuân bò lết dưới mùa hè tạo các kiểu dáng như miếng thịt mỡ treo lủng lẳng 
Rồi ngồi nhai nảy ra ý tưởng chết đi sống lại 
Chẳng hiểu sao 
Chẳng hiểu sao không ai xui tôi dừng lại 
Vậy nên 
Rất tiếc


Tôi tiếc bộ y phục cho người đã thành ma!

 

Phạm Quyên Chi

 

 

CẢM TƯỞNG SAU BỘ PHIM

 

1. Jung So Yool 
Thật khó khóc cho nàng 
Rốt cuộc cuối con đường nàng đi 
Nàng đã nằm nghe điều gì?

"Người bạn chân thành nhất 
Tình bạn duy nhất trên thế giới"
Chẳng cần giải thích 
Để bắt đầu kết thúc

 

2. Linh hồn Joseon 
Tồi thật 
Không có con chó nào sủa bậy lên mặt thằng nhạc sĩ... 
Lời bài hát nào có thể đi vào trái tim người dân lao động khi được viết và móc ra trên nỗi đau của nàng So Yool

 

3. Đời một người ca kỹ di tật thật
Loài hoa đặc biệt, 
Nhét đầy mây và tạo mưa

Thấy chưa 
Trong cái rủi ro khủng khiếp nhất 
Cũng do tình yêu 
Nàng So Yool hỡi! Thật ra nàng đã đi đến vị trí tăm tối quá chậm so với lí trí một linh hồn

 

4. Chiếc đĩa sống xót quá lâu dưới lòng đất 
Không nguyên dạng 
Đó là cuộc chạy trốn sợ hãi cuộc đời không còn sự lựa chọn nào khác 
Lịch sử của dân tộc phải chơi trò giật mình 


Muốn bay lên 
Thì phải ném xuống 
Muốn cất lên điều vĩnh cửu trong bài hát 
Thì phải vĩnh biệt tiếng gầm rú 


Đức hạnh thay 
Người nghệ sĩ chân chính 
Nàng thất bại về nằm
Bên đổ nát 


Jung So Yool nàng ơi 
Một chút nặng nề 
Nặng nề một chút thôi 
Nàng sẽ hiểu được linh hồn chân chính 
Đã đến thăm nàng nằm !

 

Phạm Quyên Chi

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99111)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96505)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72311)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85615)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92001)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87868)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90907)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78119)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100012)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85033)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.