- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Như Quỳnh de Prelle

16 Tháng Hai 20187:04 CH(Xem: 27059)
 

 

dc 22
tranh ĐINH CƯỜNG

 

Tháng 12 vừa qua

Trong cơn choáng váng của tháng 12

tuyết ngập chân trời

người đàn bà bay trên những làn khói

sương đêm

từng giọt

mưa

 

Người đàn ông lầm lụi giữa đêm khuya

trên bến tàu không người

 

Những bông hoa ngoài vườn im lìm

chờ chết trước đông sang

 

Người ta thì thầm với nhau

Kim cương trong hầm mộ

Hoa hồng sẽ nở mùa sau

 

Rồi họ lại trở về với nhau

trên những giấc mơ bị đánh gãy

hoang mang

như cơn choáng váng chóng mặt

của những ngày đến tháng

như những cơn say chóng vánh

 

Đứa trẻ treo trên ngọn cây

một buổi sáng

đi qua nghĩa địa

người đàn ông đứng đái

dập nát bông hoa

 

 

Không đặt tên

Làm sao để nỗi buồn của tôi

trốn đi đâu đó tôi đem nó

ra trải trên tuyết để nó tan

đi thật nhanh thế là nó chuyển

thành nước đá và đóng băng lại

 

Khi nắng lên, nỗi buồn có vẻ

tan đi rồi lại rưng rưng khóc

Tôi không biết làm sao cho nỗi

buồn biến mất thế là tôi gửi

vào bông hoa hồng nhung gỗ

giữa mùa đông lạnh giá

nỗi buồn mắc vào chiếc gai lạnh

lẽo và teo dần suốt 90 ngày còn lại

cứ chờ xem sao mùa đông đang bắt đầu

 

tuyết nằm trên cỏ

ủ một mùa đông đâm chồi

như có lúc em lạnh lẽo nằm trên trái đất hồi sinh


 
Hết năm 17

Nỗi buồn cuả tôi

Nỗi buồn của tôi

Nỗi buồn của tôi

Đứa trẻ bị đánh đập rạn sọ đầu

Người phụ nữ bị giết

Người đàn ông đi tù

Người đàn ông chết

Những người đàn ông khác đánh nhau trên văn đàn

Những người đàn bà cướp chồng giết vợ người khác

Nỗi buồn của tôi

thấm tháp gì

bao nhiêu người đang cơn hấp hối

bao nhiêu  lương thực đổ đi cho vào thùng rác

bao nhiêu đứa trẻ không cơm ăn áo mặc

bao người phụ nữ làm nô lệ

bao người nông dân làm nô lệ

 

Nỗi buồn của tôi

đắng bằng cafe

hay ngấm dần như thuốc độc

hay những cơn bệnh kéo dài

không chữa trị

 

Nỗi buồn của tôi

như một bài thơ bị xoá

bị ăn cắp

hay một tách trà rớt xuống

tuyết mịn

và đàn chim cứ lượn mãi trên trời khuya

người ta không tìm nhau nữa

vô vọng rồi

 

Nỗi buồn của tôi

thấm tháp gì

hôm nay

tôi thấy

những còn bò đang nằm lạnh giữa đồng xanh

người chết trong hầm mộ an yên

người sống quẫy đạp nhau

đánh vật nhau với chữ

với nghĩa

tuyệt vọng

Như Quỳnh de Prelle
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33722)
...Trong hoàn cảnh hiện nay, người làm văn học, trong hay ngoài nước, đặc biệt là giới trẻ, đang có cơ hội và khả năng tạo một sinh khí cho xã hội VN, giúp giảm thiểu những phá sản tinh thần đang xẩy ra. Muốn vậy, rất cần có sự đam mê, học hỏi, và lòng can đảm nói thật, viết thật. Không có nền văn học có giá trị nào được xây dựng trên sự giả dối và tránh né.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 41493)
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày 30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34107)
c ắm que nhang tưởng niệm cho ngày ra đi thấy niềm cô đơn một lần nữa trở lại đêm soi gương sâu hút ánh mắt thoai thoải đường cong li tâm ấm ức
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36434)
X uân Lộc là nút chặn đường tiến vào Sài gòn của quân Bắc Việt. 35 năm, thời gian tuy dài, nhưng có khi không thể xóa nhòa một vui buồn, huống chi những mất mát đớn đau trong đời người. Trong ký ức của người dân Long Khánh, và người dân miền Nam, trận chiến Xuân Lộc, không thể phôi pha.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34724)
h ôm qua thấy bạn về cười cụng ly một cái hỏi đời ra răng? thì đời vẫn sống nhăn răng từ bạn đi mất nhì nhằng tới lui buồn. thì cứ nhe răng cười mà vui cũng đã lệ rơi trùng trùng
08 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36489)
B à ngoại tôi kể, dòng họ tôi đời nào cũng có một người chết vì tình. Có thể dòng máu đa tình chảy ngấm ngầm trong huyết quản, truyền từ đời nàng Công nữ Nguyễn Phúc Hồng Miên đầu tiên đã gieo mầm mống yêu si cuồng thái quá cho các nàng Tôn nữ. Thường chỉ là các nàng Tôn nữ mới đủ can đảm chết vì tình. Những người đàn ông trong dòng họ tôi chỉ đủ can đảm để bỏ chạy.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 39242)
t ôi ngồi tháo gỡ chiếc áo tầm gai đan kín cơn mơ gió thổi qua tiếng thở dài âm âm vực tràn bất hoại ngày trần truồng , thản nhiên đứng ngó trăm năm
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38355)
M ai về sau, mai về sau Mối duyên xanh liệu nguyên màu ấy không? Mắt còn chết trong mắt trong? Lòng thanh tân cháy giữa lòng thanh tân?
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37330)
T ấm thân mịn màng như dải lụa, như ánh trăng ngà của Mẹ trông nguyên vẹn như đã được đắp rất kín rất kỹ, như đã thiếu một bàn tay ấm áp mặn nồng từ xa xưa lắm, là dấu tích, là chứng cớ âm thầm Mẹ mang theo đến hết cuộc đời.
05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 42099)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Luu, Uyên Lê là bút hiệu của Lê Huyền Mai Uyên, một người viết trẻ đang sống và việc tại Sài gòn. Với bút pháp tự nhiên và mềm mại như thơ, tác giả sẽ đưa chúng ta vào một không gian truyện huyền diệu như cổ tích. Mời quí văn hữu cùng bạn đọc cùng bước vào truyện “Đất, Lửa, Nước và Gió…”của Uyên Lê.