- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÚC TỪ LY

27 Tháng Mười Hai 20172:29 SA(Xem: 25237)




kt 3
Tranh Khánh Trường




khúc từ ly

 

con sông tuổi thơ vẫn cứ xuôi dòng
gợn sóng nhỏ vỗ lên bờ ký ức
nơi chân trời màu hoàng hôn đỏ rực
có cánh chim bay về phía quê nhà

 

phía sau cơn mưa là ánh mắt của cha

trong nắng trưa có nụ cười của mẹ

cả một đời đi cùng mưa nguồn chớp bể

đôi vai mẹ cha nặng gánh dãi dầu

 

trái tim con nghiêng về cánh đồng sâu

nơi mồ hôi mẹ cha đổ xuống từng gốc rạ

manh áo, miếng cơm một đời vất vả

nuôi cho con khôn lớn thành người

 

mấy mươi năm giông bão cuộc đời

cha mẹ vẫn dõi theo con từng bước

nước mắt chảy xuôi, đời không khác được

giữa vô cùng là trời đất vô biên

 

nén nhang này con thắp bằng lửa trái tim

giữa đồng chiều, mắt con nhoà lệ

xin một lạy nơi mẹ cha yên nghỉ

và một lạy này, xin lạy tạ quê hương

                                       

                                        NP phan

 

 

 

biến khúc tiêu cầm

rồi cũng đến cái ngày ta gác kiếm
muốn học đòi theo gã Lệnh Hồ
tiêu cầm nọ tha hồ mà tung tẩy
ở trong lòng chỉ có mỗi Thánh Cô

mà nghĩ lại: cầm thì ta chẳng thạo
tiêu thì em chưa đụng tới bao giờ
khúc tiếu ngạo thôi đành đợi đó
quanh quẩn chỉ còn dăm bảy vần thơ

ta chẳng thể học đòi Trương Vô Kỵ
mãi đắm chìm trong đôi mắt mỹ nhân
bao bí kiếp cũng đành xếp xó
minh chủ võ lâm gã cũng chẳng cần

ta không thể nào đêm đêm ngước mặt
sao ở trên trời không dễ đếm đâu
nhịp tim ta, ta còn không đếm được
đếm làm sao triệu triệu tinh cầu

 

ta chỉ muốn nhẹ nhàng buông bỏ
mặc kệ thế gian mắt trắng môi chì
chén rượu này rồi thêm chén nữa
mỗi chén là mỗi cuộc thiên di

thì thôi vậy, cuộc đời vẫn thế
một sáng mai hồng tiếp nối một hoàng hôn
mưa rồi nắng, đất với trời vẫn thế
đâu phải mình ta giữa cõi vô thường

 

                                    NP phan

 

 

hãy nắm tay nhau đi hết con đường

 

 

ta vốn biết cõi đời này rất thực

nên chẳng bao giờ mơ ước viển vông

đêm nằm mộng gặp chút tình tri ngộ

thì cũng xin từ khước một tấm lòng

 

ta vẫn biết cuộc đời này rất bạc

bạc như vôi, cả một chữ từ tâm

hà cớ gì mà không buông bỏ

cõi trần gian còn một chỗ nằm

 

ta đã biết đời người là hữu hạn

đừng bao giờ để tắt lửa yêu thương

cứ như vậy, lòng ta vô lượng

hãy nắm tay nhau đi hết con đường

 

                                    NP phan

 

 

Ý kiến bạn đọc
29 Tháng Mười Hai 201712:49 SA
Khách
Thơ hay, sâu lắm!!!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91495)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81782)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86266)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87286)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 78387)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 100433)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 81353)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
05 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 192358)
LTS: ... Nhân dịp cuộc đàm phán Việt-Hoa về Hoàng Sa và Trường Sa đang khởi sự - mà theo chúng tôi Việt Nam nên từ chối ký bất cứ một văn kiện tay đôi nào với Bắc Kinh,và cương quyết đòi hỏi một hội nghị quốc tế do Liên Hiệp Quốc bảo trợ, để tránh ô danh đời đời trong lịch sử dân tộc như cha con Hồ Quí Ly, Mạc Đăng Dung... xin trân trọng giới thiệu với quí độc giả thân quí những giải đáp thuần túy chuyên nghiệp về sử học của sử gia Vũ Ngự Chiêu. TẠP CHÍ HỢP LƯU
31 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 84838)
ĐNV_5: Nếu một nhà xuất bản trong nước nhìn ra được giá trị thực của “ Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch” , và họ muốn in để phát hành trong nước, và điều kiện tiên quyết là phải có giấy phép. Mà để có được giấy phép xuất bản, họ phải "biên tập" lại nhiều đoạn, nhiều câu có tính chất "nhạy cảm" theo cách hiểu của nhà xuất bản, và trường hợp xấu nhất, là phải cắt đi một số chỗ. Vì nếu không, dù là một người có tâm huyết với đất nước hay một nhà xuất bản có nặng lòng với vấn đề chung, cũng không thể xuất bản được. Vậy quyết định của anh trong vấn đề này như thế nào, và tại sao?
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114823)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ