- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ CAO NGUYÊN

31 Tháng Tám 201712:00 SA(Xem: 28887)

 

CHAN DUNG LT CAO NGUYEN
Chân dung Cao Nguyên



 

Cao Nguyên là bút hiệu của Lưu Trọng Cao Nguyên. Sinh ra và lớn lên tại Sàigòn. Bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y Khoa xa nhà. Hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với vợ và hai con trai. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Cao Nguyên

TCHL

 


CÓ BAO GIỜ MÂY TRẮNG MƯA


Gặp lại người ngỡ tỉnh ngỡ say
Như trang ước mơ xưa ai giở lại
Như lá rơi một tờ lạc lối
Vào vườn thu vàng ối trong tôi


Em ơi, tuy hồn tôi không ranh giới
Nhưng em thôi tùy ý vào ra
Kẻo hạt yêu đương lại trổi mầm quằn quại
Dù có bao giờ mây trắng mưa!

Cao Nguyên



GIẤC TRƯA


Trưa đang dài và loang lổ lắm
Nắng thật dầy đặc quánh trên sân
Tay em gầy cong thêm vì nắng
Chói chang màu trắng áo ai đây?

Mây trắng sang ngang, nắng miên man
Trái đất ngừng quay làm lắc lư cơn nhớ
Chiếc bóng để đằng em, em có hay?
Nếm nắng rồi mới biết nắng cay cay

Cứ như là mình đang khô héo
Mỏng lại dần, treo nắng say sưa
Rơi. Rồi rớt. Rồi cong mình trên phố
Ngơ ngác buồn như sau giấc ngủ trưa…

Cao Nguyên


MƯA ĐÊM

Chập chờn thành giọt mưa đêm
Mắt long lanh ướt để chìm ánh sao
Đêm dài rơi rớt về đâu?
Trần ai mê mải một màu u mê!


Đèn đường chảy dọc lê thê
Vũng trăng tan vỡ, bước về xốn xang
Lạc loài tiếng thở dài ngân
Không gian run rẩy từng vần gieo cung


Phải chăng số kiếp ruổi rong,
Mưa đêm yên phận hoài đong chán chường
Mênh mông tối, miên man buồn
Trời ơi, sao chửa sáng giùm giọt mưa?!

Cao Nguyên

MƯA ĐÊM 
Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Cao Nguyên -
Ca sĩ Diệu Hiền - Tranh Đỗ Quang Em

 


MƯA


Mưa lăn cửa sổ giọt dài
Người em sầu mộng lại hoài mong ai
Ngập ngừng mưa ướt lạnh vai
Nhắc người lữ khách mắt môi nhạt nhòa


Mưa phập phồng ở dù hoa
Cho ai cười nói bên ai dưới dù
Lối đi mưa xóa mịt mù
Mưa ngang, mưa dọc, mưa vu vơ buồn


Mưa viền gò má em vuông
Sao mưa rơi ngược ướt luôn mây trời?
Mưa tuôn ướt nỗi chơi vơi
Vươn vai lớn dậy giấc mơ hôm nào

Mưa gay gắt, mưa ngọt ngào
Rót câu chuyện cũ chén trào đắng cay
Mưa ơi sao cứ mưa hoài!
Không thương cánh nhạn loay hoay giữa trời?


Mưa sao mưa mãi mưa hoài…

Cao Nguyên

 

 

MƯA
- Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Cao Nguyên
- Ca sĩ Diệu Hiền

 


25 NĂM


hai mươi mấy năm trước,
anh với em cứ nhìn nhau
anh kể chuyện vô duyên,
em cười
em không thích trời mưa
anh lại ưa ướt át

đã lắm lúc,
anh với em đâu lưng
che gió cát
cho con chim nhỏ trên vai

rất lắm khi,
anh với em nhìn chung một hướng
định đường bay
cho con chim nhỏ trong tay

hai mươi mấy năm sau,
mình vẫn nhìn nhau
em nhớ ngày xưa anh hay kể chuyện vô duyên,
anh cười
em bây giờ thích trời mưa
và đang hong khô những ướt át của nhau.

Cao Nguyên

Gà

Gã ngồi khóc một mình 
Không vì chất da cam
Làm chết con nghé què 
Bỏ vườn đi lên tỉnh

Gã nằm khóc một mình 
Chẳng vì mất tình yêu 
Của con bồ hàng xóm 
Vượt biên sau bảy lăm

Gã đang ói một mình 
Không nhớ hồi cãi tạo 
Chôn thằng ở cùng lều 
Chết toi bịnh thổ tả

Gã nghiến răng một mình 
Người ta tưởng gã cười 
Chẳng nhớ trại tị nạn 
Gặp con vợ mồ côi

Gã quị gối một mình 
Nhìn lên cây thánh giá 
Đọc lên câu khẩn cầu 
Ai viết giùm tiếng Mỹ

Gã gào thét một mình 
Chắc nhớ hôm chơi bóng 
Thằng nhỏ đá vào chân 
Vết bầm tan mau quá

Gã gật đầu một mình 
Quên đi chuyện thằng Mễ 
Đã lấy phần cắt cỏ 
Thoi mất cái răng vàng

Gã ôm bụng một mình
Bác sĩ họp ra nói 
Kỳ này sẽ không khỏi 
Tim thằng nhỏ hết xài

Gã nằm chết một mình 
Khi bác sĩ từ chối 
Lấy con tim sần sẹo 
Ghép vào cho thằng nhỏ

Cao Nguyên 

 

CHO MƯỢN  

 

Cho mượn cái hôn sưởi ấm tình 

Màn đêm lạnh nhạt đã vây quanh 

Tấm lòng cho mượn chưa được trả 

Mãi tiếc con tim chẳng biết mình

 

Mượn lại chiêm bao để kiếm mình  

Mượn chút thăng bằng để thở ra    

Mở mắt sao còn nghe than thở 

Một chút lo ra, chút nhớ mình

 

Lại mượn yêu đương, lại gói mình    

Mượn tên, mượn tuổi, mượn bình yên 

Chim bay cánh mượn vào không biết    

Mượn của mai sau, mượn không-nên 

   

Mượn mãi vô duyên kể chuyện mình 

Đi không thấy tới mượn hay quên 

Dù sao đi nữa trong cái lỡ 

Mượn cái vô thường của vô biên

 

 Cao Nguyên

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33343)
L TS: Với 10 phân đoạn ngắn, Hoài Băng đã đưa câu chuyện từ những âm u ma quái đến kinh sợ như lòng người. Mầm sinh tươi đẹp của thế hệ tương lai bị hủy diệt bởi cái ác của con người đi trước. Gần như là hồn ma báo oán trong xã hội của chúng ta sống hôm nay... Ác và độc, tham và tàn nhẫn. TCHL
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34009)
... Giống như hôm nay, đang ngủ trưa thiu thiu, con ả đó lại xuất hiện. Nó diện bộ váy trắng muốt như trinh nữ. Không bình tĩnh được, nó nhắn tin cho anh, vòng vo, tình cảm, chân thành, rằng nó muốn được xem những bức tranh anh úp vào tường, chỉ một chút thôi. Anh không nhắn lại.
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34033)
T hấy con điên vẫn ngủ, gã mừng tí tẹo, lấy tay xoa xoa lên bầu vú của con điên để kích thích. Con điên trở mình nhưng vẫn ngủ, nỗi mừng tí tẹo biến thành nỗi mừng to tát, gã chủ lò gạch lùa tay vào váy con điên ve vuốt. Con điên cựa mình, gã nghĩ cô đã hưng phấn...
25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35939)
LTS: Như một ngôi sao lạ lấp lánh trên bầu trời, người thơ với những giấc mơ băng ngang thời gian bằng sâu kín của hồn thơ...Chúng tôi xin trân trọng gởi đến quí độc giả và văn hữu những giòng thơ đầy đam mê của Hà Duy Phương.(Tạp Chí Hợp Lưu)
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33916)
H ắn chẳng nhớ chính xác từ lúc nào đã bắt đầu mua vé số; có lẽ từ cái ngày hắn nghe tin có một gã may mắn trúng một giải lớn ở tiểu bang Georgia, từ đó hắn có thói quen mua vé số mỗi khi dừng xe ở cây xăng để đổ xăng.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 33124)
N hững lần đầu tôi xem thường cái ghen của anh. Tôi ôm anh, hôn anh và thì thầm vào tai là chỉ yêu anh và anh nên ngưng cái tính ghen ngớ ngẩn đó. Thế nhưng sau đó tôi nhận thấy làm vậy lại làm anh giận thêm. Anh không chịu được khi tôi phủ nhận trí tưởng tượng đầy ghen tuông của anh.
24 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34803)
L ê Văn Tài đến với thơ tiếng Việt bằng một con đường vòng. Anh vốn là một hoạ sĩ. Ở trong nước, từ đầu thập niên 1960, anh vẽ tranh với một phong cách riêng và có một số khám phá về kỹ thuật được nhiều người khen ngợi. Định cư tại Úc từ đầu thập niên 1980, anh tiếp tục vẽ tranh, tham gia cả hàng chục cuộc triển lãm cá nhân cũng như tập thể tại Úc và một số nơi trên thế giới. Lại được nhiều nhà phê bình và nghiên cứu mỹ thuật, như Tiến sĩ Annette Van den Bosch và Merrill Findlay, khen là độc đáo. Tuy nhiên, bên cạnh đó, anh còn làm thơ.
23 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 37904)
T ôi sinh ra là con gái. Hay ít nhất, bà ngoại thường gọi tôi là Gái. Tôi lớn lên với ngoại, được bà nuôi ăn nuôi học dạy dỗ thành người. Thuở nhỏ tôi thường hỏi ngoại Ba Mẹ tôi là ai, bà thường nói mẹ là nàng tiên xinh đẹp bị trời đày xuống trần gian. Trong đêm đen định mệnh giữa lòng đại dương, mẹ ra đi theo giông tố biển cả để hai bà cháu được bình an. Tuy xa mẹ từ đó...
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34388)
đ ời sống này nhạt quá nỗi sợ lá xanh in trên đốm mắt vàng hoa cũ nở cho người thức muộn em cũng đâu còn trẻ nữa phải không
22 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 35703)
K hi ánh trăng leo song dọi vào phòng, tôi thấy em tỉnh táo. Mắt em sáng nhìn tôi quả quyết nói em yêu tôi. Rồi em ôm chặt như sợ tôi biến mất. Tôi say sưa với tình yêu, không phân biệt được mình đang mê hay tỉnh. Em cuốn quít, tan vào trong tôi. Trong đêm thơm nồng, chúng tôi tan trong nhau như trăng tan trong nước.