- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ CAO NGUYÊN

31 Tháng Tám 201712:00 SA(Xem: 62446)

 

CHAN DUNG LT CAO NGUYEN
Chân dung Cao Nguyên



 

Cao Nguyên là bút hiệu của Lưu Trọng Cao Nguyên. Sinh ra và lớn lên tại Sàigòn. Bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y Khoa xa nhà. Hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với vợ và hai con trai. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Cao Nguyên

TCHL

 


CÓ BAO GIỜ MÂY TRẮNG MƯA


Gặp lại người ngỡ tỉnh ngỡ say
Như trang ước mơ xưa ai giở lại
Như lá rơi một tờ lạc lối
Vào vườn thu vàng ối trong tôi


Em ơi, tuy hồn tôi không ranh giới
Nhưng em thôi tùy ý vào ra
Kẻo hạt yêu đương lại trổi mầm quằn quại
Dù có bao giờ mây trắng mưa!

Cao Nguyên



GIẤC TRƯA


Trưa đang dài và loang lổ lắm
Nắng thật dầy đặc quánh trên sân
Tay em gầy cong thêm vì nắng
Chói chang màu trắng áo ai đây?

Mây trắng sang ngang, nắng miên man
Trái đất ngừng quay làm lắc lư cơn nhớ
Chiếc bóng để đằng em, em có hay?
Nếm nắng rồi mới biết nắng cay cay

Cứ như là mình đang khô héo
Mỏng lại dần, treo nắng say sưa
Rơi. Rồi rớt. Rồi cong mình trên phố
Ngơ ngác buồn như sau giấc ngủ trưa…

Cao Nguyên


MƯA ĐÊM

Chập chờn thành giọt mưa đêm
Mắt long lanh ướt để chìm ánh sao
Đêm dài rơi rớt về đâu?
Trần ai mê mải một màu u mê!


Đèn đường chảy dọc lê thê
Vũng trăng tan vỡ, bước về xốn xang
Lạc loài tiếng thở dài ngân
Không gian run rẩy từng vần gieo cung


Phải chăng số kiếp ruổi rong,
Mưa đêm yên phận hoài đong chán chường
Mênh mông tối, miên man buồn
Trời ơi, sao chửa sáng giùm giọt mưa?!

Cao Nguyên

MƯA ĐÊM 
Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Cao Nguyên -
Ca sĩ Diệu Hiền - Tranh Đỗ Quang Em

 


MƯA


Mưa lăn cửa sổ giọt dài
Người em sầu mộng lại hoài mong ai
Ngập ngừng mưa ướt lạnh vai
Nhắc người lữ khách mắt môi nhạt nhòa


Mưa phập phồng ở dù hoa
Cho ai cười nói bên ai dưới dù
Lối đi mưa xóa mịt mù
Mưa ngang, mưa dọc, mưa vu vơ buồn


Mưa viền gò má em vuông
Sao mưa rơi ngược ướt luôn mây trời?
Mưa tuôn ướt nỗi chơi vơi
Vươn vai lớn dậy giấc mơ hôm nào

Mưa gay gắt, mưa ngọt ngào
Rót câu chuyện cũ chén trào đắng cay
Mưa ơi sao cứ mưa hoài!
Không thương cánh nhạn loay hoay giữa trời?


Mưa sao mưa mãi mưa hoài…

Cao Nguyên

 

 

MƯA
- Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Cao Nguyên
- Ca sĩ Diệu Hiền

 


25 NĂM


hai mươi mấy năm trước,
anh với em cứ nhìn nhau
anh kể chuyện vô duyên,
em cười
em không thích trời mưa
anh lại ưa ướt át

đã lắm lúc,
anh với em đâu lưng
che gió cát
cho con chim nhỏ trên vai

rất lắm khi,
anh với em nhìn chung một hướng
định đường bay
cho con chim nhỏ trong tay

hai mươi mấy năm sau,
mình vẫn nhìn nhau
em nhớ ngày xưa anh hay kể chuyện vô duyên,
anh cười
em bây giờ thích trời mưa
và đang hong khô những ướt át của nhau.

Cao Nguyên

Gà

Gã ngồi khóc một mình 
Không vì chất da cam
Làm chết con nghé què 
Bỏ vườn đi lên tỉnh

Gã nằm khóc một mình 
Chẳng vì mất tình yêu 
Của con bồ hàng xóm 
Vượt biên sau bảy lăm

Gã đang ói một mình 
Không nhớ hồi cãi tạo 
Chôn thằng ở cùng lều 
Chết toi bịnh thổ tả

Gã nghiến răng một mình 
Người ta tưởng gã cười 
Chẳng nhớ trại tị nạn 
Gặp con vợ mồ côi

Gã quị gối một mình 
Nhìn lên cây thánh giá 
Đọc lên câu khẩn cầu 
Ai viết giùm tiếng Mỹ

Gã gào thét một mình 
Chắc nhớ hôm chơi bóng 
Thằng nhỏ đá vào chân 
Vết bầm tan mau quá

Gã gật đầu một mình 
Quên đi chuyện thằng Mễ 
Đã lấy phần cắt cỏ 
Thoi mất cái răng vàng

Gã ôm bụng một mình
Bác sĩ họp ra nói 
Kỳ này sẽ không khỏi 
Tim thằng nhỏ hết xài

Gã nằm chết một mình 
Khi bác sĩ từ chối 
Lấy con tim sần sẹo 
Ghép vào cho thằng nhỏ

Cao Nguyên 

 

CHO MƯỢN  

 

Cho mượn cái hôn sưởi ấm tình 

Màn đêm lạnh nhạt đã vây quanh 

Tấm lòng cho mượn chưa được trả 

Mãi tiếc con tim chẳng biết mình

 

Mượn lại chiêm bao để kiếm mình  

Mượn chút thăng bằng để thở ra    

Mở mắt sao còn nghe than thở 

Một chút lo ra, chút nhớ mình

 

Lại mượn yêu đương, lại gói mình    

Mượn tên, mượn tuổi, mượn bình yên 

Chim bay cánh mượn vào không biết    

Mượn của mai sau, mượn không-nên 

   

Mượn mãi vô duyên kể chuyện mình 

Đi không thấy tới mượn hay quên 

Dù sao đi nữa trong cái lỡ 

Mượn cái vô thường của vô biên

 

 Cao Nguyên

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 15062)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
19 Tháng Năm 202512:44 SA(Xem: 176)
chiếc cà vạt đeo những giọt nước / nguồn khát vân bích hoang mạc / có những cú nhẩy nhổm chết người / đứng thắt thẻo một mình coi chừng té không ai người chụp bắt bóng.
19 Tháng Năm 202512:12 SA(Xem: 153)
Lương y Lê Huân gọi hắn, giọng hụt hơi đọng nước mắt: - Chú… Chú cứu anh với… Anh gặp nguy… Rồi ông tắt máy có lẽ bằng bàn tay run rẩy… Hoang mang rối bời, hắn phóng xe đến ngay nhà người “bạn vong niên” - như ông đề nghị gọi thế. Lê Huân vốn là người bình tĩnh, từng trải, thương người, không chấp vặt, không gây ác nghiệp với ai bao giờ, vậy mà đang mắc phải chuyện cực kỳ hệ trọng. Nhưng hắn có bản lĩnh gì đây để ông nhờ vả? Quả là chuyện động trời, liên quan đến tính mạng của một cô bé vừa tốt nghiệp Trung học phổ thông, bạn thân của con gái hắn.
18 Tháng Năm 202511:27 CH(Xem: 178)
Ngày 06.05.2010, cách nay 15 năm, tôi mất một người bạn thân và quý ở Hà Nội. Đó là anh Hoàng Cầm. Hoàng Cầm và Thái Bá Vân là hai người bạn HN mà tôi có tình thân và quý mến từ những năm 1990. Tình cảm này đã gây trong tôi những xúc động sâu xa khi mất đi các anh. Tôi không làm Thơ theo lối “khóc bạn” cổ điển. Những bài Thơ viết về các bạn đã mất là những cảm xúc của một tình bạn tuy không gian cách xa, nhưng rất gần gũi trong Tình, trong Thơ.
17 Tháng Năm 20254:11 CH(Xem: 416)
Vô cùng thương tiếc / khi hay tin nhạc mẫu và thân mẫu của Phạm Viết Ky và Trần Thúy Liễu là: Cụ Bà MARIA TRẦN TRỊNH KIM NGỌC / Sinh ngày 7 tháng 1, năm 1935 tại Hà Nội, Việt Nam / Đã được Chúa gọi về ngày 9 tháng 5 năm 2025 / Hưởng thượng thọ 90 tuổi
17 Tháng Năm 202512:58 SA(Xem: 596)
Bằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng / Bằng tiếng dương cầm / Nhẹ sâu tháng năm / Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng / Xuyên qua em / Cơ hồ mênh mông /
06 Tháng Năm 20257:40 CH(Xem: 2710)
Mẹ là buồn vui tuổi thơ, / Anh Cả, chiều hoàng hôn, đầu làng đợi Mẹ, chợ xa / Mẹ là tất cả trong trái tim anh Chiêu, / người con tài hoa, biệt xứ / Mẹ, Là bà tiên, / tâm hương Vu Lan, chị Ba tưởng nhớ ! / thầm lặng dịu dàng, giống Mẹ nhất, chị Tư con… /
05 Tháng Năm 202510:35 CH(Xem: 2835)
I follow the flight of a butterfly, It disappears into the sunlight. I gaze into the petals, and see your radiant smile— You say I'm hard to please, like the longing I carry.
03 Tháng Năm 20251:34 SA(Xem: 3325)
Anh dõi theo cánh bướm bay Bướm lẫn vào trong nắng Anh dõi vào cánh hoa, thấy em cười tươi thắm Em bảo anh khó chiều như nỗi nhớ của anh
30 Tháng Tư 20253:26 SA(Xem: 3202)
Xưa…/ Mẹ chờ Cha bên thềm nắng muộn / Dệt quê hương trên cánh tay gầy / Từng sợi nhớ đan thành giải lụa / Gió vô tình chạm nhẹ đường kim / Từ tay mẹ, từ câu ru cũ / Dệt lụa quê hương, thời chiến, mong manh /