- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GÕ VÀO NỖI NHỚ

15 Tháng Tư 201712:01 SA(Xem: 26093)


IMG_0479


Nghe tiếng muôn trùng

 

Mai mốt em có về qua ngõ

Nhớ nhắc giùm ta đời tàn phai

Hiu hắt khói sương sầu dựng mộ

Người có buồn xin như mây bay

 

Mai kia ta lỡ ngồi dưới dốc

Ôm kín hồn mình trăm vết thương

Gió bụi trần gian mù mịt thốc

Người có hay xin gửi vô thường

 

Nắng mưa tràn cõi đời sóng dậy

Còn sống mới hay tình trong nhau

Người có sầu chăng sầu cũng vậy

Ta đời giông bão người đâu hay

 

Gửi tới nghìn sau đời không thật

Thương ta bạc phếch áo giang hồ

Nếu hiểu mai kia nghìn sâu thẩm

Chợt hay rằng mình cũng hư vô…   

 

Nguyễn Minh Phúc

 

bài thơ người mất trí

 

lẻ loi đời trăm nhánh

tôi hơ ngày tàn phai

một loài chim rã cánh

đợi mịt mùng sớm mai

 

thì trăm năm đã tới

tràn màu sương tóc rơi

hư vô đời đã gọi

hình hài kia rã rời

 

tôi ôm chiều tê tái

trôi mịt mùng sông mê

có vũng sầu ngây dại

trên những lối đi về

 

đau như là cây cỏ

tàn úa sầu trăm năm

thương loài chim bói cá

vừa quên một chỗ nằm

 

tôi về đêm mất trí

gửi lại sầu nhân gian

nghe trời khuya thủ thỉ

bóng ai vừa qua ngang...

 

nguyễn minh phúc

 

 

Gõ vào nỗi nhớ

 

Giờ thì tôi đã về đây

Lặng nghe ngày cũ rơi đầy trên tay

Dọc đường gió cuốn bụi bay

Đưa tay dụi bỗng xè cay mắt mình

 

Nỗi buồn sao cứ lặng thinh

Chiều như rất khẽ vô tình mang theo

Gió trôi lạnh buốt lưng đèo

Hắt hiu một bóng mây treo cuối trời

 

Nghe vàng vọt lá thu rơi

Người mang thương nhớ về phơi chỗ nằm

Cõi tình đau suốt trăm năm

Gõ vào nỗi nhớ xa xăm mịt mù

 

Thì đành lỡ một lời ru

Tìm dư hương cũ mùa thu lỡ làng

Chút hồn rơi giữa ngày sang

Hình như ai gọi khẽ khàng tên tôi…

 

                     Nguyễn Minh Phúc

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33834)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33558)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31735)
MKDSNM được phát hành vào một thời điểm rất ý nghĩa, ngay sau Hội nghị Thượng Đỉnh Mekong II / MRC Summit II vừa diễn ra tại Thành Phố Sài Gòn ngày 5 tháng 4, 2014. Hội nghị này đã được giới quan sát quốc tế và các nhà hoạt động môi sinh đánh giá như một thất bại về phía Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ sự phát triển bền vững hệ sinh thái Sông Mekong, và ĐBSCL, cũng là mạch sống của ngót 70 triệu cư dân sống trong lưu vực.
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36238)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
19 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34581)
Q ua một loạt truyện gởi đến độc giả Hợp Lưu gần như liêu trai và siêu thực, Uyên Lê tâm sự: “ Em chỉ thích viết về quê hương này, về Việt nam, có những điều đẹp như hoang đường ... Chỉ có yêu thật lòng người ta mới thấy cái đẹp của người mình yêu. Em viết về Phan Thiết và nước mắm rất nhiều, em cho đó là cái đẹp và tình! Em cũng viết nhiều về Huế… em không biết HL có thích chất tự tình quê hương đó của em không…” Chúng tôi xin gởi đến quí bạn đọc một bài viết về Phan Thiết của tác giả Uyên Lê.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37195)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32148)
Đ ồng hồ cũng dừng lại đối với những người phải bỏ nước ra đi, sau khi ông Trần Mai Hạnh và bạn bè của ông vào Sài Gòn. Họ ra đi từng đợt: đợt di tản, đợt thuyền nhân, đợt đoàn tụ gia đình, đợt H.Ọ Mỗi đợt ra đi mang theo một loại quê hương, và trong hoài niệm, không ai muốn thay đổi hình ảnh thân yêu ấy. Bạn bè, nhà cửa, phố xá, tên đường tên đất, cả đến ngôn ngữ trao đổi thường ngày...giống như một cuốn phim đột ngột bị đứt, ngưng lại, thành tĩnh vật.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37647)
T hế kỷ chúng tôi trót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư. {Bây giờ} Qua hai câu thơ đó Nguyên Sa đã diễn tả tâm trạng của thế hệ ông, thế hệ của những người trai trẻ ở miền Nam thời 1954-75, đã nuôi nhiều kỳ vọng cho tương lai đất nước, nhưng chẳng bao lâu đầy tuyệt vọng trong một quê hương khói lửa.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34580)
T ôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S móc nhau nối xích lại gần để biến dạng một hình lưỡi câu đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35122)
LTS: Một năm rưỡi trước khi từ trần, tướng Trần Độ đã hoàn thành một tập nhật ký mà ông đặt tên là Nhật Ký Rồng Rắn: bắt đầu từ cuối năm 2000, viết xong tháng 5 năm 2001. Nhật ký Rồng Rắn là một bút ký chính trị trong đó, với tất cả tâm huyết, tác giả trình bày suy nghĩ của mình về các vấn đề chính trị của đất nước. Tháng 6.2001, Trần Độ vào Sàigòn thăm con và nhờ người đánh máy bản thảo. Ngày 10.6, ông đi lấy bản thảo, bản vi tính và sao chụp thành 15 bản. Trên đường về nhà, ông bị tịch thu toàn bộ các bản thảo và bản in chụp, xem là "tang chứng" của tội "viết và lưu hành tài liệu xấu". Cho đến ngày từ trần 9.8.2002, tướng Trần Độ không được trả lại nhật ký của mình. Trích đoạn dưới đây là một phần của nhật ký này. {theo tạp chí Diễn Đàn}.