- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ KHALY CHÀM

07 Tháng Hai 20172:44 SA(Xem: 26193)

 

Vassilis_Tangoulis
Photo - Vassilis Tangoulis



khaly chàm

không ẩn dụ điều gì

 

đốm lửa loé sáng

sợi khói được ý thức

sẽ là một hội chứng

cùng kỹ năng ứng dụng sản sinh nỗi tuyệt vọng

thời gian thinh lặng bao điều bí mật

sự vỡ máu từ mầm trí tưởng

những cú pháp mở mắt trong ngọn đèn đã tắt

con chữ hoài nghi về thiên đường

ngã sấp vào vòng xoáy đêm đen

hiện tại cái bóng tôi đang lẩn trốn nơi đâu

dễ chừng đã hơn bốn mươi năm

 

kẻ khóc người cười

những gương mặt hờ hững lướt đi như gió

ngợi ca hay nguyền rủa

khi tôi đang mang thai câu thơ của bầu trời xanh

từng ngày được xác tín là tàn tro bí ẩn

 

vết thương di trú từ ký ức trở về

nhìn tương lai biến hoạ trong lời nói của quỷ

linh hồn tôi cùng với lịch sử

bay chấp chới giữa rờn rợn u minh

chỉ còn lại những hình nhân rỗng trắng

đang bị mặt trời thắt cổ

 

 

buổi sáng & khái niệm

 

những phiên bản của nỗi sợ hãi

luôn được uốn cong thành dấu hỏi

đầu ngâm vào nước màu đen kịt

chổng ngược chân lên bầu trời hình tròn

những cặp tròng kính đã bị mờ đục

không thể đổ lỗi

nguyên nhân sự bốc hơi từ ly cà-phê đểu

hay hình như - có thể - hoặc là

 

bản tin buổi sáng trong ngày

ấm ớ nhà nước ngọng nghịu

viển vông chuyện biển đông

trí trá chuyện tham nhũng

cùng nhau hô hào

du lịch ra quần thể đảo để ói mửa

như thế thể hiện lòng yêu nước

rất nhiều chuyện chỉ để nói suông

có tin hay không thì tuỳ

 

buổi sớm mai

quán cóc góc phố

còn vương chút âm hồn

nhìn đời qua hai mảnh ve chai

không nghe được tiếng chim hót

trên bầu trời

vọng âm rên rỉ của chiếc quan tài bay

nhưng chẳng có ma nào buồn ngước mặt

 

 

nhận thức trong sự tưởng tượng

 

mặt trời động kinh ngáp hơi thở lửa

đồng bóng đỏ mặt diễn tuồng

kịch bản bi hài dài hơi thiên niên kỷ

bất chợt vực thẳm đã được khép lại

biển cuồng nộ cũng phải lặng im

con người bắt đầu bàn tán về số phận

 

chúng ta thất lạc nhau trong ánh sáng

có thể từ hàng ngàn năm

làm sao biết được bao nhiêu kiếp tái sinh

cứ nghĩ là đã bị bịt mắt

và được dẫn độ ra khỏi vùng u mê

những thanh âm trần thế bị đứt lìa

ta và em không biết nói

miệng ngậm câm giữa rừng xảo ngữ

 

hộp sọ loài linh trưởng trong lồng kính

nhìn xuyên qua những linh hồn rỗng ruột

mê dại những bàn tay vuốt nhọn ý tưởng

bóng đêm đang mang thai ngọn đèn

soi sáng mặt nạ người đồng hiện cùng giấc mơ điên loạn

 

biến thức của hiện tại

 

mùa màng có thể tĩnh lặng

không ngừng huỷ hoại trong cơn mê của đất

tiếng nấc của loài chim từ vòm cây rụng xuống

khởi sinh thứ ánh sáng trầm đục

tan nhanh vào đức tin không màu

nên đời sống luôn hoá điên rồ

 

dòng sông hoán dụ những đám mây

hàng tỉ hạt nước li ti chờ mở mắt

tôi ngồi câu chiếc bóng của mình

ký ức trôi dạt như một lời nguyền

 

em nói là muốn tranh luận với tôi

về sóng âm thanh trong từng mạch máu

đang bị thời gian gặm nhấm

và những thực thể cụt đuôi loé sáng rồi vụt tắt

tôi cảm nghiệm những giấc mơ luôn rỗng trắng

dường như mùi tái sinh đã bay về

đậu bên khung cửa mùa hè

diễn thuyết một lập trình trên vòng cung tuẫn nạn

 

hôm nay chúng ta là con bù nhìn

giấu mặt vào nỗi cô đơn

mong chờ được chết theo biểu đồ quá khứ

 

nhận thức muộn màng

 

ta chạm tay vào nơi thiêng liêng của đá

để cảm nhận hơi thở đang cháy từ lửa xanh

những hạt bụi không bao giờ ngơi nghỉ theo vòng xoay định nghĩa chu kì

một hành tinh nhung nhúc động vật khách thể

nhiều tham vọng tiếp nối nhau trở thành một sâu chuỗi

những bí ẩn vụn vặt nhảy múa trong kẽ răng loài người bản năng như loài thú dữ

khước từ hay khẳng định khi phải sống chấp nhận đau khổ và lạc thú…

có đúng thời gian cũng chỉ là một hình ảnh vĩnh cửu?

từ thượng nguồn dòng sông đang mơ hiện những đám mây xám lạnh

ta đang mơ thấy mình trống rỗng không phải một thực thể kết tụ bỡi hàng triệu tế bào

có thể em đang mơ là một trái cấm ngọt ngào giữa tri thức khờ khạo nơi ta

làm sao thoát khỏi ngôn từ dung tục đã trở thành nhạc điệu ru đời

ai cao giọng tuyên bố cấm kỵ môi hôn mơn trớn vào chân những tượng đài

tình yêu thương đang thể hiện từ hình tượng của đá

nếu có chăng là sự nhận thức muộn màng [?]

 

khái niệm đêm #1

 

khép lại ngày

chớp cửa nghiến răng

còn sót lại đóm sáng cuối cùng

vụt tắt

 

những dây leo

từng đêm vươn lên

tìm hơi thở trên rào kẽm gai gỉ sét

giấc mơ đang trổ hoa gần hơn với cái chết

 

trong sự trỗi dậy

loài bướm đêm quên đi quá khứ

những giọt sương luôn nguỵ trang

không thể hiểu được tiếng chuông ngân

khi lời thánh ca khoác áo choàng đen

đi xuyên qua bức tường

thuỷ tinh va chạm

âm thanh chảy tràn thảm sát bóng đêm

côn trùng chậm chạp

bò trên khuôn mặt bản tin dự báo thời tiết

 

tôi nhìn chiếc bóng của mình

trôi bập bềnh về vùng mặt trời tử nạn

 

 

khaly chàm

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Mười 201512:15 SA(Xem: 32615)
Nhật ký của Phương Ngày …tháng …năm Vậy là mình đã rời cha mẹ, quê hương, rời xa những kỷ niệm một thời hồn nhiên trong trắng để bước vào ngưỡng cửa của những tháng năm sống tự lập nơi thủ đô. Cánh cổng trường đại học liệu có thật sự là nơi giúp mình hoàn thành những khát khao hoài bão tuổi trẻ một cách suôn sẻ hay sẽ là nơi mình phải oằn mình giành giật sự thành công từ những giọt mồ hôi và nước mắt?
27 Tháng Chín 201511:36 SA(Xem: 36946)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Trương Đình Phượng sinh năm 1984. Hiện sống và làm việc tại Miền Trung Việt Nam. Làm thơ từ năm 2010. Đã có đăng thơ trên các tạp chí văn nghệ trong và ngoài nước. Thơ của Phượng nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Trương Đình Phượng.
27 Tháng Chín 20151:47 SA(Xem: 32849)
Vũ chầm chậm quay lại nhìn Phương. Đêm loang máu. Một thứ máu nghẹn đặc và khăm khắm. Trên khuôn mặt Phương từng giọt lệ nhiễu xuống gò má xanh xao, như những giọt ký ức đã bị người ta vắt kiệt hồng cầu.
24 Tháng Chín 20155:56 SA(Xem: 35342)
Phường ấy là phường Văn Minh, trong phường Văn minh có tổ dân phố Văn hóa, trong tổ dân phố Văn hóa nhà nào cũng được tặng danh hiệu gia đình Văn Hóa. Nhờ có cảnh sát khu vực Kỳ, gọi là Kỳ Khu vực, lâu nay trong địa bàn chưa xảy ra vụ việc nào đáng kể. Kỳ Khu vực cao to đẹp trai, đầu óc thông minh thực dụng, biết lợi dụng chức vụ để kiếm tiền nên giàu có và lắm gái theo. Hàng ngày Kỳ khu vực đeo súng cưỡi xe Mô tô đi tuần khắp nơi, trông càng oai.
20 Tháng Chín 201512:07 SA(Xem: 31071)
Cánh đồng cỏ trải dài dường như bất tận, gió ào ạt thổi tràn qua cánh cửa, những ngọn cỏ xanh run rẩy không ngừng. Bị khung cảnh làm cho choáng ngợp tôi đứng im như tượng một lúc, tim đập liên hồi và trong trí óc của một đứa trẻ năm tuổi nảy ra đủ mọi ý nghĩ sợ hãi, kỳ quái.
12 Tháng Chín 201510:14 CH(Xem: 46852)
Về những nhà văn quân đội nổi tiếng với những tác phẩm (thơ cũng như văn) của họ, có thể kể những tên tuổi về thơ, như có Tường Linh, Phạm văn Bình, hay Linh Phương... Cả hai nhà thơ sau, đều nổi tiếng nhờ có thơ được cố nhạc sĩ Phạm Duy soạn thành ca khúc. (Phạm Văn Bình với ca khúc “Chuyện tình buồn,” và “Mười hai tháng anh đi”; Linh Phương với “Kỷ vật cho em”) (1). Về văn có thể kể Văn Quang (lớp trước). Lớp sau vài năm, có thể kể tới Trần Hoài Thư, Đào Vũ Anh Hùng, Huỳnh Văn Phú... Nhưng, nổi bật hơn cả, theo tôi vẫn là Nguyên Vũ (truyện) và, Phan Nhật Nam (bút ký, phóng sự).
08 Tháng Chín 201511:47 SA(Xem: 31264)
"Đời sống bên này có cái thực tế khắc nghiệt là vậy. Càng khắc nghiệt tôi càng trầm tĩnh. Nghiệm ra một điều: hãy làm hết sức mình cho một công việc tốt, cũng có lúc bù đắp lại. Những tấm tranh cũng đã từng nuôi sống tôi, tôi không thể bỏ vẽ được". (Đinh Cường)
03 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 29361)
khi những ngón tay không còn theo đuổi những thanh âm phím đàn nghẹn ngào góc tối cây tỳ bà bỏ quên bên vách tường và khóc hoang vu trăng xanh
02 Tháng Chín 201511:35 CH(Xem: 30572)
Có một sự xáo trộn trong mùa đông năm nay bắt đầu từ chiếc áo màu đỏ cô mặc. Đó là chiếc áo len mang hơi ấm của ba con người, ba cuộc đời kéo dài trọn một thế kỷ trừ ra những năm nó nằm vạ vật ở một nơi nào đó mà cô đã làm thất lạc.
01 Tháng Chín 201512:51 SA(Xem: 32823)
LTS: Cuối tháng 8, Hợp Lưu nhận được chùm thơ gởi từ Nguyễn Nhựt Hùng, một người làm thơ hiện đang sinh sống tại Vũng Tàu. Mặc dầu còn rất trẻ, anh sinh năm 1989. Nhưng thơ anh mênh mang như sóng biển của thành phố anh đang ở. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Nguyễn Nhựt Hùng