- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRẦN QUỐC TOÀN

11 Tháng Tư 20162:58 SA(Xem: 31126)

ChauDungToan
Trần Quốc Toàn- Sài Gòn 2016


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Trần Quốc
Toàn sinh năm 1992, hiện sống và làm việc ở Sài Gòn. Là một trong những tác giả trẻ nhất viết cho Hợp Lưu. Trần Quốc Toàn có một số  Thơ và Truyện ngắn được phổ biến trên vài tạp chí trong nước. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những sáng tác của Trần Quốc Toàn.

Tạp Chí Hợp Lưu

 


BÃI THA MA TRÊN ĐỒI TRĂNG

 

Ta đi tìm bãi tha ma trên đồi trăng

Băng qua tiếng gió rùng rờn cùng tiếng nút lưỡi rắn lục xanh

Đóm lửa phù vân đốt hương trên mộ lạnh

Những chồi cây bóc vỏ từ lòng đất chui lên

Cùng những con ma đi ra từ bào thai nhân quả

Chúng cười và uống rượu giữa mùa đông.

 

Cái bàu đá cha ông để chút hương nấu chén tạc chén thù

Giờ mất hút bởi những hồn ma lịch sự.

 

Ta đi tìm bãi tha ma trên đồi trăng

Mang gương mặt đêm ủ dột

Bầu trời đã bị chột một mắt

Đêm mọc trăng

Mặt ai mọc chút tàn hương thiếu nữ

Ngự trên đồi trăng trai trẻ

 

Nơi nghĩa địa vĩnh hằng một cơn ảo tưởng

Làn khói dâng bát cơm nhang thờ phượng

Cúng ai ta lạy những mặt buồn vui nhân thế

Ru một hơi thở phả vào trong giấc ngủ bình sinh.

 

GIẤC MƠ CÁNH ĐỒNG

Khi mặt trời bong từng giọt nắng đỏ au

Mẹ tảo giọt mồ hôi trăn trở mùa trăng trên thân cây lúa lút sương sau ngọn núi

Nơi mà ba đã đem con trâu ra đồng dạy từng đường cày bằng vết roi của buổi chiều rám mỡ gà

Bụi lát đau tiếng đá chân con châu chấu gọi đàn bay về phía mặt trời quặng đỏ

Có con chim sải cánh lưu lạc chúp chíp gọi gió cuốn đi đến tận cuối cánh đồng hoang

Trang sách mục sợi chỉ nằm ngửi hương trong vòm họng của con tắc kè nhái giọng tuổi thơ ê a con chữ

Thương quê tuổi còn niên thiếu

 

Lâu rồi chưa thả con diều bay cùng cổ tích trong giọng kể của ngoại

Dòng sông trôi bạc con trăng

Núi đồi còn hương bông hoa ngũ sắc

Mái chùa vẫn cong như một câu hỏi phù hư

Con cá rô vẫn trốn biệt sau nhiều năm nước mặn ngập bờ

Hoa cỏ may vẫn găm đầy chiếc quần trẻ nhỏ chăn trâu

Mẹ vẫn ngồi chong bếp lửa để buổi chiều mộng mị mắt con thơ.

 

Khói ơi bay tận ngàn sau

Cho câu kinh còn dạy loài người thoát tục

Mà đau rát bàn chân nhà sư đi hành khất chén cơm còn lẫn lộn đạo với tục

Mà đau rát bàn tay mục sư làm dấu thánh cho nhà thờ vọng chuông

Mỗi một mùa thu lá rụng đầy trên lớp đất còi cọc

Mưa ngủ rừng sâu âm vọng tiếng côn trùng

Cây cổ thụ chảy nhựa tràn trụa nức nở mơ những con chim hót

Người thợ săn rượt đuổi bóng đêm khi giọt máu con vọc rải ướt đọt lá bóng nốt xương rời...

 

 

Khi mặt trời bong từng giọt nắng đỏ au

Ba thu ngọn roi dắt con trâu về chuồng nằm nhai ngọn gió đêm hè

Mẹ ru em chòng chành câu ca dao trong đêm gió thổi buốt nhánh tre già

Gốc bồ đề tỏa nhánh đắp mộ mặt trăng

Cánh cò trắng gội mình trong mưa

Lúa ngoài đồng trổ vàng nằm ca tụng trong máy tuốt lúa

Hàng cau úa ngắm buổi chiều rơi từng tàu lá và hoa

 

 

 

Mỗi một mùa thu lá rụng đầy trên lớp đất còi cọc

Tôi thấy cuộc đời cứ nhũng dần và tàn lụi trên miệng hố thẳm

Giấc ngủ của loài người ngày càng thiếu thốn những miền vui

Gió hoang cũng bào mòn những ngọn đồi nắng quái

Để những khi đôi mắt ẩn niềm đau sẽ trở về thực tại

Hai hố thẳm lồng lộn gió trời.


HOA SẦU ĐÂU

Hoa sầu đâu nở dưới trăng

Lúc bầy thằng lằn cắn bóng đêm trong khu vườn mười tám

Tóc bé thả hoang như một câu chuyện cổ tích buồn

Có đôi lần trong mơ tôi gọi nhầm tên kí ức bằng tên con bò sữa

Ở lưu vực gió tôi thổi sợi tóc bay lệch góc trời để con cá đớp nhầm giọt nắng cuối ngày...

 

 

Tuổi mười tám có lúc thèm nhìn cơn mưa

Có lúc đôi chân lang thang trên đám cỏ sương lưng chừng vụn vỡ

Mà minh chứng cho những cái mình tưởng tượng là có thực.

 

 

Hoa sầu đâu bung nở trong tiếng thằng lằng đẻ trứng dưới trăng

Có lúc ôm mùa thu rải lá trôi lạc nhánh sông khuya

Tuổi mười tám bỏ cuống rốn cho chuồn chuồn mang đi tránh nắng

Mà thương tuổi nhỏ ra đồng cùng lũ bạn tắm mưa.

 

 

Lâu rồi tôi không được uống bình rượu bầu đá

Xứ người lắm lúc cũng thương phận mình đơn độc

Cũng buồn ngó trăng để biết nó tròn hay đã khuyết

Đôi khi tiếng cười cũng làm mình trở lại buổi nguyên sơ.

 

 

Tháng ba phủ mình trong cái nắng gầy phố thị

Bé viết tên hoa sầu đâu

Mà thương khuya tràn qua câu chuyện cánh đồng

Hạt thóc lép nén mình bung tàn trong lò đất

Tiếng chàng làng báo hiệu mùa khô khan

Chiếc xe đạp nghiêng bóng cô học trò sau cổng làng.

 

 

Hoa sầu đâu dẫu tàn trên ngôi miếu cũ

Khi người con gái đẩy thuyền về bến sông mê

Phía sau bỏ lại nhánh sông trôi lạc những cánh hoa trắng

Bé có thương cái buồn của tỉnh lẻ vu vơ

Đằng sau bao câu chuyện đời nửa hư nửa thực

Rồi cũng lặng lẽ soi mình

Trên cánh đồng bạt ngàn cỏ lá.


TRẦN QUỐC TOÀN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90906)
G iấc mơ thổ kể chuyện một lũ người hoá điên vì ám ảnh quá khứ. Quá khứ ở trong mọi ý nghĩ, đè nặng lên từng số phận. Quá khứ hằn dấu lên ngôn ngữ, trong những lời nói đã trở thành thói quen, được phát ra như những khẩu hiệu trơ cứng, như trong câu của Quý với Vĩnh lúc đi săn rồng “ Khẩn trương lên giặc lái đến bây giờ ”. Quá khứ ở trong từng thức ăn, đồ uống, trong giải trí, trong thịt rồng, tim phượng, trong “rượu Armagnac Marquis de Caussade, đóng chai năm 71” , và trong “trận World Cup của năm 66” .
10 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 93554)
... T iếng khóc thút thít hiền lành. Tiếng khóc của Toàn thời thơ ấu. Cánh cửa sổ mở rộng, không có chút nắng nào. Tôi nhìn bầu trời, màu trời đục lờ lợ. Đột nhiên tôi nhớ lại tất cả, nhớ từng chi tiết thật kỹ càng. Nhớ từ lúc đặt chân xuống thuyền vượt biên gặp hải tặc cho đến lúc Toàn hãm tôi mới đây. Nhớ cả câu nói của người lính thủy bị bắn. Nhưng mà... Trời ơi! Chuyện gì đã xảy ra? Chúng tôi còn ở Vũng Tàu hôm qua kia mà! Tôi gục xuống, Toàn quay lại mặt đầy thẹo. Vết thẹo. Trời ơi, buổi sáng.
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97646)
... Ở đây các nhà thơ đều phải bỏ tiền ra in thơ. Mà họ có giầu gì cho cam. Phải dành dụm từng đồng, bớt xén tiền ăn của cả nhà, có khi đến mấy năm mới in được tập thơ. Mà in rồi chỉ đem đi tặng cũng đủ hết hơi. Thì ra trên thế gian này, thơ văn sinh ra để làm vất vả cho con người...
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 118881)
Thiên nhiên vừa khe khẽ đặt xuống con như viên sỏi trắng tinh khôi trên bãi cát bình an ấm áp viên sỏi cười với ánh mặt trời
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89969)
Hư cấu trên năm, bẩy mảnh đời cóp nhặt tạo ra những nhân vật của truyện ngắn này. Chúng không là những người bằng xương bằng thịt, tức có thật, hoặc tưởng là mình có thật, kể cả (và nhất là) nhân vật mang danh xưng Tôi trong truyện. Tôi, phần não phải, nơi điều hành tâm và tình, trong truyện này mâu thuẫn với phần não trái, nhân vật tên Th, mang chức năng sai khiến lý tính. Khi mâu thuẫn biện chứng - lý và tình - bế tắc, thực tại mang tính định mệnh, một loại tổng hợp mang nét ngẫu nhiên, có người cho đó chính là chữ Duyên trong Phật pháp. Tác giả nói quanh, xin lỗi bạn. Có lẽ bạn muốn xem hắn kể chuyện thế nào cho thành truyện, thời giờ đâu mà viển vông.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 97053)
Ở Trung Quốc, màu đỏ có thể được nhìn như màu trắng. Hoặc không màu? Khi mà tất thảy đều mang sắc đỏ, con người ta bị mù màu tạm thời. Nhìn cái gì cũng thấy xanh biếc. Trong veo. Chẳng biết vì sao trâu bò thường rất căm ghét màu đỏ? Trăn cũng vậy? Nó có thấy trong veo và xanh biếc? Không giống với môi trường mà nó đang sống? Phải liều chết tranh đấu với con người để tìm lại chỗ của mình? Đấu bò? Có lẽ vì thế Trung Quốc không thể chơi môn thể thao này? Nhưng mặc áo đỏ ở Trung Quốc? Chẳng làm ai bận tâm. Chỉ như quả ớt chín ném thêm vào hũ tương ớt.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112550)
Sáng sớm qua sông hái bông điên điển Áo sẽ thơm mùi cỏ dại hoa đồng Khi đêm về lòng nhớ mênh mông Tâm xanh biếc cả khung trời cao rộng.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113490)
Lần đầu tiên đến Hà Nội, hẳn bất kỳ ai, nhìn thấy điều gì cũng dễ dàng xúc động, cũng làm gợi nhớ đến những hình ảnh bàng bạc trong ký ức đã gặp gỡ ở tiểu thuyết, thơ ca... Nhưng với tôi, đáng nhớ hơn cả, đó là những cô thiếu nữ Hà Nội.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117607)
Đêm qua anh mơ thấy biển Sóng êm đềm liếm gót chân em Gió lao xao rụng nhành dương liễu Em nhặt vội vàng xõa mớ tóc xanh Giá như mặt trời đứng yên trên biển Chắc kịp buổi anh về.
26 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 119709)
Hãy ra chỗ Thúy Tân Định lấy chai Chivas về quán Đò Đưa trên đường Trịnh Công Sơn rửa bảng tên sơn còn ướt cụng ly nhau mừng con đường mới ngồi quanh bàn có Phạm văn Đỉnh Toulouse Đinh Cường Virginia, Bửu Ý Huế cả Đặng Tiến vừa mổ tim Lê Khắc Cầm, Ngụy Ngữ…Sài gòn