- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÔI ĐI. ĐẾN. NẰM XUỐNG VÀ MÀU CỦA SẸO

02 Tháng Giêng 20162:40 SA(Xem: 27176)


NHU QUYNH 2

NHƯ QUỲNH de PRELLE




Màu của sẹo

 

tôi đã nhìn thấy một màu hạnh phúc

của đời thường sự thật

hạnh phúc thì thật mong manh

như một cánh hoa

một hương thơm

hạnh phúc hiện thực là con trẻ

là tình yêu vĩnh hằng

 

 

tôi nhận ra hạnh phúc là màu đỏ

của máu

màu tím của những vết thâm

hằn sâu của sẹo

sẹo của tình yêu

sẹo của thời gian

sẹo của bất hạnh

thịt da nào cũng như nhau

bầm dập nào cũng đớn đau

 

tôi còn tin hay không về hạnh phúc

khi con tim có lúc yếu mềm

có lúc chai sạn

nhưng tôi phải sống

không phải vì ngày mai

không phải vì tôi

mà vì những đứa trẻ

chúng hồn nhiên

trong sáng

 

tôi học lại về quyền con người

từ những trẻ thơ

để sống cho đúng mức độ của mình

của loài người

và sự thật là hạnh phúc luôn có máu thịt chia ra

không thể nào có hạnh phúc hư không

hạnh phúc trong màu lạnh của nước mắt

của đớn đau

chia cắt

của màu hận tím thâm sì

 

 

Tôi đi. đến. nằm xuống

 

và tôi đến với bầu trời

bằng chiếc cầu vồng

như một mặt trăng mỏng

đầu tháng

trôi đi trôi lại

cho đến ngày rằm

tròn trăng

 

và tôi chia tay mặt đất

để đến với những vì sao

của buổi sáng

lấp lánh trong ánh sáng bát ngàn ngut ngát

tôi không biết định vị nơi nào

ở đâu

trong tốc độ của nó

và tôi yên lặng

 

và tôi đi tìm cái chết của tôi

trong sự sống

trong những tái sinh

nảy mầm

trong mảnh vườn

trên ban công

bốn mùa nắng mưa

baõ táp

 

và tôi bắt đầu nhìn thấy

màu xanh của thẳm sâu

ký ức

của hiện tại

của cả những tương lai gần và xa xôi

như thì của ngôn ngữ

chia đi chia lại

thật là khó khăn cho trí nhớ suy tàn

 

và tôi bắt đầu nhắm mắt

không phải để ngủ

mà để vui cười

trong bóng đêm mịt mùng

của những tinh trùng

 

và tôi nằm xuống

trong hầm mộ

chả còn ai biết đến tên

trên mảnh bia mòn

 

 

 

NHƯ QUỲNH de PRELLE

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31413)
Trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức Bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa Tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng Tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30484)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:40 CH(Xem: 34448)
Chúng tôi lên Thăng Long Tết Ất Mùi, mặt hồ Dâm Đàm mỏng như ý nghĩ khoa cử trong đầu Kiệt. Kinh sư đầu triều Lý mang sắc đẹp bán khai dữ dội của những cánh rừng bàng chưa phát quang. Kiệt hay đứng ở bờ nước, mắt dõi theo những cuống sen già trôi quả quyết về hướng Cấm Đình. - Nay mai đỗ đầu tiến sĩ thì ngồi nhà mát ăn bát vàng.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30610)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
14 Tháng Năm 20155:55 CH(Xem: 33443)
Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
14 Tháng Năm 20155:36 CH(Xem: 33841)
Ngày 05.05.2015 nhà văn Võ Thị Hảo đã tuyên bố từ bỏ hội Nhà văn Việt Nam, cùng ngày tổ chức này gạch tên 9 nhà văn khác đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh trong phiên họp bầu đại biểu đi dự đại hội toàn quốc. Dân Luận (DL) đã trao đổi với nhà văn Võ Thị Hảo (VTH) về vấn đề mà chị coi là một vụ Nhân Văn Giai Phẩm mới...
14 Tháng Năm 20153:44 CH(Xem: 36628)
Trong phiên bỏ phiếu bầu đại biểu đi dự Đại hội toàn quốc diễn ra ở TP. HCM ngày 5/5, lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam (HNVVN) đề nghị những người tham dự gạch tên chín người sinh sống ở TP. HCM và tham gia Văn đoàn độc lập. Những tưởng hành động này là "đòn giáng mạnh" vào các hội viên của Văn đoàn độc lập, tuy nhiên nó đã gây một hiệu ứng ngược khi hàng loạt những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng khác Tuyên bố từ bỏ Hội nhà văn VN (DL)
13 Tháng Năm 20155:54 CH(Xem: 30420)
Với Nguyên Ngọc và Văn đoàn Độc lập, vấn đề còn nguyên. Làm gì với tự do đã giành lại sau khai trừ rồi ly khai? Làm gì với mục đích độc lập tách rời ra khỏi Hội? Ra khơi, lên đường, hay lo ngại “phạm pháp” sẽ khiến nhòa nhòa trong vận hành của hệ thống? Tháng 5-1954, hai chữ “Độc lập” thét vang trong lồng ngực của năm mươi ngàn binh sĩ chiến thắng trận Điên Biên, để cuối cùng là một nền độc lập hà khắc trong toàn trị. Tháng 5-2015, “vì một nền văn học Việt Nam tự do, nhân bản” in đậm trên trang web của Văn đoàn Độc lập. Công chúng trông chờ câu trả lời.
13 Tháng Năm 20154:31 SA(Xem: 30699)
Qua tháng tư rồi Anh có trở về ngày bình thường Như đi bác sĩ, làm tình và các thứ Mình lại hẹn nhau mùa điên năm sau
13 Tháng Năm 20154:22 SA(Xem: 30430)
LTS:Cận cái chết, nhìn cái chết ... một tâm trạng đau buồn, ray rứt. Những ra đi vĩnh viễn, mất mát và bấu víu vào mất mát. Nuối tiếc. Trịnh Duy Kỳ đến với Hợp Lưu lần đầu với 28,5 với những cái trên. Xin giới thiệu đến độc giả.