- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ ĐẶNG HÀ MY

02 Tháng Giêng 20161:50 SA(Xem: 27770)


DANG HA MY
Đặng Hà My - 2015



LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Thơ của Đặng Hà My dịu dàng như "một ngày mây trắng". Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người thơ từ xứ tuyết xa xăm.

TCHL




MỘT NGÀY MÂY TRẮNG


Anh giấu gì trong những chiều trống rỗng
Một thảo nguyên xanh hay một trời mây trắng
Giấu vó hoàng hôn
Thuở tung bờm lướt gió
Giấu áng mây ngà hay một nàng tiên

Anh dịch chuyển gì trong chiều trống rỗng
Những nồng nàn hay những nguôi ngoai
Đêm vắng lạnh hay cồn cào như lửa
Câu thơ xưa hay bóng dáng trang đài

Anh sẻ chia gì trong chiều trống rỗng
Một tiếng thở dài
Một tin nhắn cho ai
Giọt tiếc ngày xưa có rơi nhầm địa chỉ
Dẫu khuyết phía ngày mai
Chớ để nhàu ngọn cỏ
Bạc trắng cánh đồng em

Anh giấu gì
Anh dịch chuyển gì
Anh sẻ chia gì
Câu thơ ngậm ngùi không ghì lại hoàng hôn
Khóe đau ngật ngừ không kéo nổi hoàng hôn
Giọt buốt tràn đêm không níu được hoàng hôn

Thảo nguyên vẫn thế
Buổi chiều vẫn thế
Bầu trời vẫn thế
Và em vẫn thế
Bay ngang tầm nhìn
Vỗ cánh tinh vân.

ĐẶNG HÀ MY

EM CÓ VỀ THĂM LẠI PARIS

 

Em có trở lại Paris nữa không

Có còn nhớ đại lộ thênh thang Champs-Elysées như

thiên đường rộng mở

Hay con phố cổ kính bé tí xíu như ngõ nhỏ của

36 phố Hà Nội ngày xưa

 

Em có muốn tìm về bên thánh đường Sacré-Cœur

hay cung điện Versailles

Vào bảo tàng Louvre, Picasso, Orsay, Khải Hoàn Môn,

nhà thờ Đức Bà hay ngửa cổ ngắm tháp Eiffel

kiêu hãnh

Em có muốn dừng chân trong chiều vàng nghe những

bản tình ca bên dòng sông Seine êm ả

Ghé lại vườn hồng cổ kính ngắm những đoá

hoa tình tự cùng lũ bồ câu chân xinh nhảy nhót

bên người

Những cánh đồng oải hương tím nồng nàn Luberon

mùa hạ, hay thung lũng Loire mơ huyền trong buổi

chiều đông

 

Em có muốn trở lại Paris nữa không

Ngồi lên chiếc ghế từ ngôi nhà xưa lắm lắm

có  màu xanh ô cửa cổ tích không thể nào

xanh hơn nữa

Xem tranh vẽ của những họa sĩ đường phố trong

ánh nắng miên du mê mải

Đêm tuyết trắng uống ly vang Bordeaux thẫm đỏ

như bờ môi ấm nồng từ khi em biết làm đàn bà

như trăm ngàn cô gái châu Á trên xứ sở tình

yêu

 

Em có về lại Paris cho dù hôm qua những sự kiện

đau lòng còn nhức nhối

Em sẽ thấy toàn dân nắm tay nhau đoàn kết

nguyện cầu trong vô cùng nến và hoa

Tất cả nỗi buồn sẽ phai mờ theo năm tháng

nhưng Paris Romantic mãi vĩnh hằng

 

Vẫn chờ em tìm về nụ hôn từ kinh thành ánh

sáng trong buổi gặp gỡ đầu tiên

Và nơi đó người ta vẫn hôn nhau bất cứ khi

nào có thể

Hỡi cô gái châu Á yêu kiều

 

Em có về thăm lại Paris?

 

Đặng Hà My, nước Đức 14.11.2015




Bài thơ đã được dịch ra tiếng Pháp

 

Si tu revenais de nouveau à Paris ?

 

Te souviens tu de Paris ce paradis sur terre englobant tous

les sites pittoresques du monde å commencer par la plus

belle Avenue  des Champs Elysėes axe reliant place de

la Concorde et l' Arc de Triomphe tout dans une superbe

harmonieuse architecture.

 

Te souviens tu de la place Saint Michel nommėe

quartier  Latin dėdiė å la jeunesse l'endroit autour

duquel de nombreuses rues et ruelles comparables å 

celles des 36 vieilles rue de Hanoi inchangėes plus d' un

siècle

jusqu' à ce jour.

 

Te souviens tu encore la fameuse Sacrė  Coeur ,

Picaso, Orsay, le Chateau de Versailles , Notre Dame de

Paris et le plus beau Musėe du Louvres

à côtė  de la Tour Eiffel qu ' il convient de se

lever pour la regarder avec une ardente fiertė et

sous laquelle  coule aux flôts

lėgers la Seine  quand l' autonne touche å sa fin

avec les feuilles jaunes tombantes accompagnant en quelque

sorte de mėlodie amoureuse pleine d' attendrissement et

mėlancolique

 

Tout le long de la côte méditéranierre des plaines de

fleurs lavandes aux couleurs violettes répand un parfum

exquise en plein éré  comme la Vallee de la Loire

them comme la beaute superbe de la Vallee de la Loire au

soleil couchant en hiver

 

Si tu revenais å Paris tu ne peux pas tout dėcrire avec

une esquisse comme celle-ci tu ne pas s 'en passer le jardin

des roses où nombre de pigeons  t' approche comme

famille , de voir les artistes peindre avec passion au

crėpuscule le long de la fleuve

donnant un magifique spectacle !

Et encore comment tu oublies des moments pour goûter une

verre de vin de Bordeaux aux couleurs des lèvres des filles

amoureuses å partager avec les belles filles asiatiques

venues d ' ailleurs qui adorent Paris en pėriode d ' hiver

pour contempler la neige tombante .

 

Oh ! Quel malheur  le jour quand les mauvaises

nouvelles venues   

s ' abattre sur Paris qui est meutrie et frappėe

sauvagement par gens barbares tuant d ' innoncents 

victimes . Prions ensemble pour  eux apportant fleurs

et bougies prions sans cesse car tout s 'efface avec le

temps pour que Paris se reléve

rapidement .

 

Paris t 'attend encore attend ton retour avec impatience

tout se passe comme si notre première rencontre amoureuse

dans cette capitale romantique notre tendre baiser de

toujours se rėalisait comme jadis !

 

Oh ! Les filles adorables venant de l Asie soyez parmi

celles et ceux de retour å Paris et n 'oubliez pas on 

s ' embrasse partout quand on se sent aimė sous le ciel de

Paris !

 

Alors dėsires tu revenir de nouveau  å

Paris ?

 

Đang Ha My, Germany 18/11/2015

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 94886)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 114312)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 87892)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74873)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83244)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 91703)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110979)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 100393)
Hoa ôm cứng lấy tôi. Hoa bảo: Hãy yêu Hoa đi. Nắng buổi chiều chiếu rọi xuyên qua bản vẽ làm rách nát từng đường trên cơ thể Hoa. Tôi nằm dát người trên chiếu, nghe tiếng súng nổ và hiểu Đà-nẵng đang cơn hấp hối.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109557)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 86954)
Đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Ngô Thế Vinh còn là một sinh viên y khoa, đảm nhiệm chức vụ chủ bút cho tạp chí Tình Thương, tờ báo của những người sinh viên áo trắng. Trong thời gian này tôi là một sĩ quan rất trẻ của QLVNCH. Cả Ngô Thế Vinh và tôi bị cuốn vào một biến động làm rung chuyển rừng núi Tây Nguyên: vụ nổi loạn đòi tự trị của những sắc tộc thiểu số, mà báo chí thời đó gọi là FULRO.