- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NHƯ QUỲNH de PRELLE

28 Tháng Mười Hai 20152:57 CH(Xem: 28086)



Chan Dung Nhu Quynh-bw

Như Quỳnh de Prelle





LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Như Quỳnh de Prelle, hiện đang sống tại Brussels, vương quốc Bỉ. Đã từng là nhà sản xuất phim độc lập và hoạt động trong lĩnh vực truyền thông PR, viết báo về phim ảnh, văn hoá nghệ thuật và giải trí tại Việt Nam.

Học bổng của Quỹ Ford tại Việt Nam về Biên kịch và sản xuất phim Khoá 4, Dự án điện ảnh. Tác giả của bài thơ Nỗi buồn trên cây, chuyển thể thành kịch bản phim 30 phút, đạo diễn Hoàng Trần Minh Đức đồng thời là nhà sản xuất phim Nỗi buồn trên cây, phim được lựa chọn trình chiếu tại Liên hoan phim Cannes 2014 với tên TÔI 30.

Mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Như Quỳnh de Prelle.

 

TCHL

 

 

SÂN BĂNG CUỐI NĂM

 

trên sân băng

những đôi giày mỏng sắc như dao

màu trắng lạnh

những bóng hồng lướt nhanh như gió

những chàng trai hồng hào da mịn

người đàn bà châu á tóc đen

ngã xuống

đứng lên

trong tiếng cười vui

 

lạnh như băng

ướt như băng

và ấm như những đôi bàn tay

người đàn bà như một đứa trẻ

tập chơi thành người lớn

bên cạnh những đứa trẻ đã trưởng thành

 

mùa đông chưa về

băng đang tan ra

...

 

 

NGÀY ĐẦU TIÊN CỦA MÙA ĐÔNG

 

tôi nhìn thấy những đôi mắt của đàn chim bay ngang qua

nhìn thấy những ánh đèn qua ô cửa sổ kính trắng trong bóng tối

sự lặng im của những hàng cây

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

 

tuyết vẫn chưa rơi

có phải điềm không vui

cho thế giới loài người

khí hậu biến đổi

như những bất thường của con người

một ngày càng khó kiểm soát

 

sự vô thức

có ý thức

như nhau

sự cô đơn

ồn ào giống nhau

 

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

buổi sáng mà trời vẫn tối đen

tuyết vẫn chưa rơi

loài người vẫn trôi qua những tháng ngày

buồn đau nghèo đói

chiến tranh

khủng bố

những cái chết bất thần

những nhà tù không ngừng mở rộng

con ruồi trở thành huyền thoại

hoa hậu là những cuộc đua tranh không chỉ sắc đẹp

 

ngày đầu tiên của mùa đông

như bao ngày khác

con trai tôi ngủ dậy

gọi Mẹ ơi

chạy ra bên cửa sổ

thì thầm bên bông hoa nhỏ

chào mùa đông nhé

Giáng sinh đến rồi

thật nhiều quà tặng

Năm mới đến rồi

sinh nhật 3 tuổi

 

như bao ngày khác

và tôi nhớ

năm nay, tuyết không rơi vào mùa đông này

 

 

 

 

 

 

Những buổi sáng của mùa đông

có khi u ám buồn

có khi như những ngày bầu trời lên vệt nắng

màu xanh cô ban nhẹ và màu hồng rực lửa

sự hy vọng nhiều hơn

trong những lần thoát xác

trở về

 

Những buổi sáng mùa đông

nghe tiếng chuông nhà thờ

giáo đường vắng những ngày thường

lại xếp hàng nối nhau vào ngày chúa nhật

lòng tin còn xếp lại

trên những đôi mắt nguyện cầu

trên đôi chân quỳ gối trước lòng mẹ

 

Những buổi sáng mùa đông

nhìn thấy một màu ý thức buồn

rạn nứt trong thẳm sâu

làm sao hàn gắn

làm sao khỏi hết đau

làm sao bình yên

trên cõi con người

 

Những buổi sáng mùa đông

trở về thực tại

trong căn bếp nhỏ

bên cạnh đôi bàn tay xinh

của trẻ thơ

tôi ngồi xuống

viết một bài thơ

về nỗi buồn không hết

trên những thân cây già ngoài kia

dù nắng có lên

trăng rất đẹp

tôi vẫn cứ viết bài thơ ấy

dài hết cuộc đời mình

trong cả lúc hoan ca

vui sướng

tôi vẫn nhìn thấy nó

sự âm ỉ tan ra

trong tĩnh lặng

có lúc ồn ào

xôn xao

 

Bài thơ vẫn chưa hết

mà tôi lại đứng lên

để tiếp tục những ngày mùa đông khác

và chờ xuân sang

trong những vườn hoa bên ngoài cửa sổ

trên những con đường

mùa đông cho tôi chút hy vọng

để hoa nhài sẽ nở vào tháng 3

để uống trà thật thơm

cho một nỗi nhớ

tuổi thơ

ở một nơi xa xa lắm

 

Như Quỳnh de Prelle

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116511)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
25 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 105160)
Lời giới thiệu: Bài “Giã Từ Trung Quốc” được dịch từ bản Anh ngữ tựa là “Walking Out on China”(do Wen Huang dịch từ tiếng Trung Hoa) của nhà văn đối kháng Trung Hoa, Liao Yiwu, xuất bản trên The New York Times số ra ngày 15 tháng 9, 2011. Ông Liao, tên Hán Việt là Liêu Diệc Vũ, cũng còn được biết tới dưới tên Lao Wei, sinh năm 1958 tại tỉnh Sichuan, đúng vào năm Mao trạch Động phát động chiến dịch Một Bước Nhẩy Vọt đã đưa cả nước vào nạn đói trầm trọng...
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95457)
C ơn mưa bất chợt ập xuống phi trường vào chủ nhật của tuần lễ thứ ba trong tháng sáu. Tôi là người hành khách cuối cùng ra khỏi chuyến bay từ Paris trở về trong đêm hôm ấy. Không biết là mình đã ngủ vùi đến mấy ngày. Nhưng khi tỉnh dậy nhìn kim đồng hồ đã ba giờ sáng.
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113781)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 96736)
C ái Tôi nội cảm cộng hưởng với cảnh đời riêng, tâm thế sáng tạo riêng đã hình thành kiểu tư duy kỳ lạ của thơ Loạn. Thơ Loạn ra đời dựa trên sự thăng hoa nghệ thuật của những nỗi đau, sự bung phá những giới hạn, sự phân ly và hòa hợp những đối cực, sự hợp lưu của nghệ thuật, tôn giáo và cuộc đời. Thế giới nghệ thuật trường thơ Loạn là ánh xạ đầy biến ảo của những cái Tôi trữ tình đau thương và khát vọng.
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116098)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
09 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 96005)
K hi ta nói chuyện một con sông, thì chủ yếu là nói đến một khúc sông, như khúc sông Hương chảy qua thành phố Huế. Nói về một tác giả cũng vậy, thường ưu đãi ấn tượng về một tác phẩm nào đó. Với một sự nghiệp văn học đã trải qua nhiều ghềnh nhiều thác như của Thảo Trường, đánh giá toàn bộ là một việc khó.
28 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 94272)
Đ êm qua tôi thấy Mèo con trong giấc mơ. Vẫn nét mặt bầu bầu, vành môi cong lên cười tươi thắm. Trong mơ tôi thấy 2 đứa vẫn trẻ như một ngày năm cũ, nhưng lại có một thoáng ngại ngần, rồi Mèo con lên tiếng như giữa chúng tôi chưa hề có khoảng cách 15 năm. Mười lăm năm, mười lăm năm ấy biết bao tình[...]Chả biết là phòng hội hay phòng ăn, tôi vào lấy thức ăn như khi xưa từng lấy cho nhau.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 81231)
B ao nhiêu năm qua ở xứ ngưới, anh vẫn còn nhớ lại có những chiều trên đảo, anh đứng một mình trên đồi, nhìn biển rộng mênh mông, nhìn những đám mây bay lang thang trên nền trời xanh, nhìn những đám cỏ may theo gió thổi chạy vờn về cuối đảo, tự nhiên làm cho anh thấy mong nhớ một cái gì xa xôi. Mây và cỏ may thường làm gợi nhớ đến dĩ vãng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95385)
C huyện này chắc ít ai biết. Nhạc sĩ Thu Hồ ngày xưa vốn là ca sĩ. Lần đầu tiên ông xuất hiện hát ở Huế vào năm 1936, ông đã trình bày bài “La Chanson du Gondolier” và được công chúng hoan nghênh nhiệt liệt. Lúc đó tôi chưa ra đời. Nhưng bài hát anh chèo thuyền gondola thì chúng ta hầu như ai cũng biết.