- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NHƯ QUỲNH de PRELLE

28 Tháng Mười Hai 20152:57 CH(Xem: 28056)



Chan Dung Nhu Quynh-bw

Như Quỳnh de Prelle





LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Như Quỳnh de Prelle, hiện đang sống tại Brussels, vương quốc Bỉ. Đã từng là nhà sản xuất phim độc lập và hoạt động trong lĩnh vực truyền thông PR, viết báo về phim ảnh, văn hoá nghệ thuật và giải trí tại Việt Nam.

Học bổng của Quỹ Ford tại Việt Nam về Biên kịch và sản xuất phim Khoá 4, Dự án điện ảnh. Tác giả của bài thơ Nỗi buồn trên cây, chuyển thể thành kịch bản phim 30 phút, đạo diễn Hoàng Trần Minh Đức đồng thời là nhà sản xuất phim Nỗi buồn trên cây, phim được lựa chọn trình chiếu tại Liên hoan phim Cannes 2014 với tên TÔI 30.

Mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Như Quỳnh de Prelle.

 

TCHL

 

 

SÂN BĂNG CUỐI NĂM

 

trên sân băng

những đôi giày mỏng sắc như dao

màu trắng lạnh

những bóng hồng lướt nhanh như gió

những chàng trai hồng hào da mịn

người đàn bà châu á tóc đen

ngã xuống

đứng lên

trong tiếng cười vui

 

lạnh như băng

ướt như băng

và ấm như những đôi bàn tay

người đàn bà như một đứa trẻ

tập chơi thành người lớn

bên cạnh những đứa trẻ đã trưởng thành

 

mùa đông chưa về

băng đang tan ra

...

 

 

NGÀY ĐẦU TIÊN CỦA MÙA ĐÔNG

 

tôi nhìn thấy những đôi mắt của đàn chim bay ngang qua

nhìn thấy những ánh đèn qua ô cửa sổ kính trắng trong bóng tối

sự lặng im của những hàng cây

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

 

tuyết vẫn chưa rơi

có phải điềm không vui

cho thế giới loài người

khí hậu biến đổi

như những bất thường của con người

một ngày càng khó kiểm soát

 

sự vô thức

có ý thức

như nhau

sự cô đơn

ồn ào giống nhau

 

ngày đầu tiên của mùa đông năm nay

buổi sáng mà trời vẫn tối đen

tuyết vẫn chưa rơi

loài người vẫn trôi qua những tháng ngày

buồn đau nghèo đói

chiến tranh

khủng bố

những cái chết bất thần

những nhà tù không ngừng mở rộng

con ruồi trở thành huyền thoại

hoa hậu là những cuộc đua tranh không chỉ sắc đẹp

 

ngày đầu tiên của mùa đông

như bao ngày khác

con trai tôi ngủ dậy

gọi Mẹ ơi

chạy ra bên cửa sổ

thì thầm bên bông hoa nhỏ

chào mùa đông nhé

Giáng sinh đến rồi

thật nhiều quà tặng

Năm mới đến rồi

sinh nhật 3 tuổi

 

như bao ngày khác

và tôi nhớ

năm nay, tuyết không rơi vào mùa đông này

 

 

 

 

 

 

Những buổi sáng của mùa đông

có khi u ám buồn

có khi như những ngày bầu trời lên vệt nắng

màu xanh cô ban nhẹ và màu hồng rực lửa

sự hy vọng nhiều hơn

trong những lần thoát xác

trở về

 

Những buổi sáng mùa đông

nghe tiếng chuông nhà thờ

giáo đường vắng những ngày thường

lại xếp hàng nối nhau vào ngày chúa nhật

lòng tin còn xếp lại

trên những đôi mắt nguyện cầu

trên đôi chân quỳ gối trước lòng mẹ

 

Những buổi sáng mùa đông

nhìn thấy một màu ý thức buồn

rạn nứt trong thẳm sâu

làm sao hàn gắn

làm sao khỏi hết đau

làm sao bình yên

trên cõi con người

 

Những buổi sáng mùa đông

trở về thực tại

trong căn bếp nhỏ

bên cạnh đôi bàn tay xinh

của trẻ thơ

tôi ngồi xuống

viết một bài thơ

về nỗi buồn không hết

trên những thân cây già ngoài kia

dù nắng có lên

trăng rất đẹp

tôi vẫn cứ viết bài thơ ấy

dài hết cuộc đời mình

trong cả lúc hoan ca

vui sướng

tôi vẫn nhìn thấy nó

sự âm ỉ tan ra

trong tĩnh lặng

có lúc ồn ào

xôn xao

 

Bài thơ vẫn chưa hết

mà tôi lại đứng lên

để tiếp tục những ngày mùa đông khác

và chờ xuân sang

trong những vườn hoa bên ngoài cửa sổ

trên những con đường

mùa đông cho tôi chút hy vọng

để hoa nhài sẽ nở vào tháng 3

để uống trà thật thơm

cho một nỗi nhớ

tuổi thơ

ở một nơi xa xa lắm

 

Như Quỳnh de Prelle

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 201411:41 CH(Xem: 32398)
Tân ngồi đối diện với viên sĩ quan mang quân hàm đại úy của quân đội nhân dân, anh lơ đãng nhìn khuôn mặt khắc khổ của cán bộ trước mặt, đang chăm chú đọc mấy tờ giấy vở học trò mà lướt mắt nhìn qua anh biết là tờ khai lý lịch của anh, tay áo trái được giắt vào thắt lưng vì tay trái anh ta cụt mất từ vai. Từ những ngày đầu tiên vào trại, tất cả trại viên phải miệt mài viết bản tự khai về lý lịch, viết đi viết lại…
15 Tháng Mười Hai 201412:09 SA(Xem: 36776)
Thương em nửa tháng mười hai U huyền nhuốm bệnh rối bời giấc xuân Mắt hoen lệ ngọc vương buồn Môi run khép mở cội nguồn linh thiêng
15 Tháng Mười Hai 201412:01 SA(Xem: 34034)
khi tôi đứng hát cùng lê uyên bỗng nhớ tới lộc cùm cụp râu mép giọng khàn khào theo em xuống phố trưa nay
14 Tháng Mười Hai 20146:01 CH(Xem: 32346)
Khi đứng một mình trong mù sương, không có một bàn tay, một bờ vai, một tiếng nói bên cạnh để khẳng định phương hướng, hay ngay cả mùi hương hoa cỏ mục để biết tọa độ của không gian và thế giới nơi mình đang đứng, người ta luôn có đôi chút phân vân: - Có những con đường không, bên ngoài mù sương?
14 Tháng Mười Hai 20145:54 CH(Xem: 30946)
dăm ngón tay tháng ngày đặt hờ lên da thịt hằn học kỷ niệm lần mò tìm lại những dấu vết vất vưởng hạnh phúc
14 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 29650)
Các nhà lãnh đạo cộng sản rất sính chứng minh tính khoa học trong các suy nghĩ, lời nói, việc làm của họ. Mỗi khi tung ra quyết định gì, các lãnh tụ không chỉ khẳng định đó là điều duy nhất đúng, mà còn phải đúng trên khắp địa cầu, trong mọi thời đại, và ở tất cả mọi nước.
13 Tháng Mười Hai 20142:47 CH(Xem: 33125)
Bài viết chỉ là hồi tưởng với những kỷ niệm rất riêng tư về một người bạn tấm cám Nghiêu Đề, với mối giao tình hơn nửa thế kỷ; người viết không ở trong giới hội hoạ nên cũng không dễ dàng để viết một hoạ sĩ tài hoa, sáng tác tuy ít nhưng đã để lại dấu ấn lâu dài trong lãnh vực nghệ thuật tạo hình của Việt Nam, qua một giai đoạn đầy sáng tạo trong những năm 1960-1970 với Hội Hoạ Sĩ Trẻ Việt Nam mà Nghiêu Đề là một trong những thành viên sáng lập với cá tính nổi bật. (Ngô Thế Vinh)
11 Tháng Mười Hai 201412:10 SA(Xem: 32364)
Chỉ vì cái mùi này mà tôi đánh mất một tình bạn đẹp nhất, mà có lẽ cả cuộc đời này tôi chẳng bao giờ có được. K đã nhiễm bệnh, nôn mửa sau khi từ nhà tôi trở về. Còn chúng tôi thì không. Hằng ngày chúng tôi vẫn sinh sống, vẫn ăn uống, tắm giặt bằng nguồn nước này.
10 Tháng Mười Hai 20141:56 SA(Xem: 29702)
Tôi bắt đầu sợ. Tôi thét lên một tiếng nhưng âm thanh không thể thoát khỏi cổ họng. Mồ hôi tôi túa ra lạnh buốt. Tôi dừng lại, đưa tay sờ lên mặt mình.Da mặt tôi nhão nhoét và khi ngón tay tôi khẽ chạm vào thì từng miếng da oặt èo, ươn ướt chảy xuống y như lớp phấn hóa trang.
10 Tháng Mười Hai 20141:48 SA(Xem: 32377)
Khoảng mùa hè năm 1985, Bửu Ý vào chơi Sài Gòn. Ở thành phố này, thời gian của anh thường dành cho, quanh quẩn, với những người bạn thân Đinh Cường, La Quang Thanh, Trịnh Công Sơn, Tôn Thất Văn… Trong một lần ngồi với nhau, uống rượu, nói nhiều chuyện lan man từ trưa đến chiều, bỗng câu chuyện bất ngờ chuyển đề tài về vợ con.